Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 561

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Vân Thi Thi cố nén cảm giác ghê tởm trong lòng, ra sức lau chùi thân thể.
Tay cô ra sức chà xát, chỉ là da của cô thuộc loại nhạy cảm, chỉ chà nhẹ một phát đã để lại vết bầm tím, bây giờ cô lại dùng sức như vậy, giống như chỉ hận không thể lột sạch lớp da này ra, tẩy sạch những dấu vết dơ bẩn trên thân thể.
Trong đầu có vô số âm thanh ù ù vang lên:
- "Ha ha ha! Được! Cứ coi như cô là người phụ nữ của Mộ Nhã Triết đi! Cho dù như thế thì hôm nay tôi cũng phải nếm thử xem người phụ nữ của Mộ Nhã Triết rốt cuộc là có mùi vị như thế nào!"
- "Cô chẳng qua chỉ là một món đồ chơi bên người anh ta thôi! Cô cho rằng anh ta thích cô sao? Loại đàn ông cao ngạo như Mộ Nhã Triết kia sao có thể yêu một người phụ nữ như cô chứ? Cô cho là cửa nhà họ Mộ dễ bước vào vậy sao? Cô có tin không, hôm nay cho dù tôi khiến cho cô ૮ɦếƭ ở đây thì anh ta cũng không thèm chớp mắt lấy một cái!"
- "Mẹ kiếp! Đúng là con đàn bà không biết điều! Cô có thể cho người đàn ông khác, tại sao không thể cho tôi? Rõ ràng là khinh thường Lý Lương Đống này!"
Vân Thi Thi bỗng nhiên thở dồn dập, ra sức nhắm chặt mắt lại, dường như khuôn mặt hung dữ xấu xí của Lý Lương Đống hiện ra ngay trước mặt!
- "Cô cũng chỉ là một con hát, một con hát thì lấy đâu ra tôn nghiêm!"
"..."
Bẩn...
Thật sự rất bẩn...
Vân Thi Thi nhìn những dấu hôn chằng chịt trên người, vết nhéo, những vết bầm tím khó coi, tất cả hiện lên trước mắt như cơn ác mộng vây lấy cô!
- "Vân Thi Thi, cô đi theo tôi đi! Cho dù là biệt thự hay xe sang, chỉ cần cô muốn, tôi đều có thể cho cô."
- "Tôi muốn cô, tôi muốn cô..."
Vân Thi Thi dùng hết sức lực mà cắn chặt răng, cứ như thể chỉ hận không thể cắn nát vụn hàm răng vậy!
Bóng đen trong đầu càng lúc càng bành trướng.
Cô rốt cuộc không chịu nổi nữa, liều mạng lấy hai tay che lỗ tai, hét to lên như kẻ điên: "A... Ngậm miệng! Ngậm miệng ngậm miệng!! Không được nói nữa! Tôi không muốn! Tôi không muốn!"
Mộ Nhã Triết đứng trước cửa sổ, mơ hồ nghe thấy tiếng thét chói tai truyền đến từ phòng tắm, anh hoảng hốt, bước vội vào trong phòng tắm.
Nhưng mà cảnh tượng trước mắt lại khiến lòng anh đau nhói!
Chỉ thấy Vân Thi Thi ngồi trong bồn tắm, trên người bị chà xát cho đỏ ửng, để lại những dấu vết màu đỏ như vết máu, khiến cho người khác nhìn thấy mà rùng mình!
Cô ra sức che kín lỗ tai, vẻ mặt khổ sở như đang vùng vẫy, cô bỗng nhiên mở to mắt, lại bắt đầu dùng sức chà xát thân thể mình như phát điên!
Nước trên người đã khô, không có nước làm giảm ma sát, cô vừa chà lên liền để lại vết xước sưng đỏ.
Mộ Nhã Triết bước đến, nắm chặt lấy cổ tay cô, ngăn cô lại.
"Em làm gì thế? Em điên rồi sao?"
"Em muốn chà cho sạch! Em muốn chà sạch mấy cái dấu vết bẩn thỉu kia! Nhưng mà... Nhưng mà hình như em có chà thế nào cũng không sạch được! Bẩn quá... hu hu hu... Bẩn quá!" Vân Thi Thi bật khóc nức nở.
Mộ Nhã Triết giống như bị dao đâm một nhát xuyên tim, máu tươi đầm đìa, phẫn nộ nói: "Em thế này mà gọi là đang tắm sao? Em rõ ràng là đang ngược đãi chính mình! Đừng có chà nữa!"
"Nhưng mà... bẩn lắm, bẩn thế này thì phải làm sao bây giờ?" Vân Thi Thi bất lực trừng anh: "Hình như em có chà thế nào cũng không sạch được! Bẩn quá..."
"Bẩn ở đâu?"
"Ở đây, ở đây... Còn có ở đây nữa..." Vân Thi Thi chỉ vào dấu vết đỏ sẫm trên bả vai, lại chỉ chỉ dấu hôn mà Lý Lương Đống để lại trên cổ.
"Nơi này, còn có nơi này nữa, đều rất bẩn."
Vân Thi Thi nói xong liền muốn tránh thoát khỏi sự kiềm chế của anh, muốn đưa tay ra tiếp tục chà xát.
Mộ Nhã Triết vội vàng ngăn lại, không để cô tiếp tục làm khổ chính mình nữa.
"Đừng chà nữa, không bẩn!"
Nói xong, anh bỗng nhiên nghiêng người, nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên vai cô, giống như đang đánh dấu lên đó.
"Không bẩn, được không?"
Ánh mắt Vân Thi Thi ngẩn ra.
Mộ Nhã Triết lại dịu dàng hôn lên cổ cô, từng chút từng chút một, nhẹ nhàng hôn lên khắp da thịt cô, giống như muốn dùng miệng mình lau sạch những thứ mà cô gọi là "bẩn" kia.
"Chỗ này cũng không bẩn nữa!"
Anh nói xong lại hôn lên dấu vết đỏ sẫm trên xương quai xanh của cô.
"Ngoan, được không?"
Vân Thi Thi chợt ngẩn ra, bỗng nhiên hít sâu một hơi, chậm rãi ôm lấy bờ vai anh.
Được anh nhẹ nhàng dỗ dành một hồi, rốt cuộc cô cũng bình ổn lại cảm xúc.
Mộ Nhã Triết theo tay cô lấy được bông tắm, ném sang một bên, kéo khăn mặt xuống, giúp cô lau khô người.
Vân Thi Thi có chút xấu hổ, muốn nắm lấy khăn mặt trong tay anh: "Để em tự làm..."
Mộ Nhã Triết thình lình cầm lấy tay cô.
Cúi đầu, nhẹ nhàng hôn lên lòng bàn tay cô.
"Đừng nhúc nhích, ngoan nào!"
Hơi ấm từ lòng bàn tay truyền đến иgự¢, dường như làm tan chảy lớp băng lạnh lẽo trên người cô!
Vân Thi Thi thả lỏng, không từ chối nữa, để mặc cho anh giúp cô lau khô người.
Động tác của anh hết sức nhẹ nhàng, cứ như thể sợ sẽ làm đau cô.
Vân Thi Thi hơi run run bờ vai, bởi vì cô đang để trần nên thân thể hết ức nhạy cảm.
Cô ôm hai đầu gối, cúi đầu xuống, có thể thấy rõ biểu cảm trên khuôn mặt anh.
Mộ Nhã Triết hỏi: "Đang nghĩ ngợi cái gì?"
"Mộ Nhã Triết..." Vân Thi Thi chậm rãi nhíu mày, muốn nói lại thôi.
Mộ Nhã Triết mỉm cười, hôn lên thùy tai của cô, an ủi: "Đừng nghĩ ngợi nhiều, ngoan."
"Nếu như anh tới muộn một chút nữa thì phải làm sao bây giờ?"
Trong mắt ánh lên chút khổ sở.
Cô chậm rãi nắm lấy bàn tay anh: "Nếu, em nói là nếu, nếu như em bị người đàn ông khác làm bẩn rồi..."
Mộ Nhã Triết nhíu mày, lập tức cắt đứt suy nghĩ miên man của cô: "Anh sẽ không để cho chuyện này xảy ra!"
Dừng một chút, anh lại nhìn cô chằm chằm, bờ môi mỏng khẽ nhếch lên: "Anh sẽ bảo vệ em thật tốt."
Vân Thi Thi ngẩn ra, nhưng ở một phương diện nào đó, cô cực kỳ cố chấp, bởi vậy cô vẫn hỏi tới cùng: "Nếu như có một ngày chuyện đó thật sự xảy ra thì sao?"
Vội vàng như thể muốn được nghe một lời khẳng định chắc chắn.
Vân Thi Thi căng thẳng nhìn anh, muốn nhận được đáp án từ trong miệng anh.
Mộ Nhã Triết khẽ lên tiếng: "Nếu có một ngày, chuyện đó thật sự xảy ra..."
Vân Thi Thi bỗng nhiên cảm thấy vô cùng căng thẳng, nhìn anh chằm chằm, không muốn bỏ qua bất cứ biểu tình nào trên khuôn mặt anh.
Căng thẳng đến mức quên cả hít thở.
Mộ Nhã Triết nhìn khuôn mặt căng thẳng của cô, đột nhiên nhếch môi, cọ cọ lên mũi cô: "Em chỉ cần nhớ kỹ, anh là người đàn ông của em, cho nên, anh sẽ làm tròn trách nhiệm của một người đàn ông."
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc