Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 56

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Đầu năm nay phàm là mạo hiểm buôn bán thì ít người trên tay còn sạch sẽ. Mấy năm nay bọn họ có thể ở thương trường lấy tốc độ nhanh nhất trở mình, chỉ đơn giản là cùng thế giới ngầm quan hệ mập mờ.
Nghe nói năm đó bọn họ nhờ dựa vào mấy cái buôn lậu mà phát tài, nên hiện giờ có thể hô mưa gọi gió.
Trong đám người đó không ít những khuôn mặt quen thuộc thậm chí đến từ chính phủ. Những cái tên của lãnh đạo quan lớn như sấm bên tai, phần lớn đều là những nhân vật có quyền lực khó gặp.
Mà đứng trước đám người là mấy người đàn ông cao lớn, đợi đến khi Hà Lăng Tương nhớ rõ thân phận bọn họ, sắc mặt liền trắng bệch.
Họ là người nhà họ Mộ!!
Nhà họ Mộ, thanh danh hiển hách vang danh thế giới. Thậm chí là gia tộc kinh doanh tài chính lớn nhất Á Châu.
Hắn thật muốn tìm hiểu rõ nhà họ Mộ này, không phải tin tức của hắn không đủ lớn. Chỉ là thân phận của hắn không có tư cách tìm hiểu.
Cái gia tộc này ở trên đường cũng rất bí ẩn, không lộ núi lộ nước.
Chỉ nghe nói cả nhà lẫn tập đoàn Mộ thị đều đủ đè bẹp người khác, thế lực đủ quát quát thế giới ngầm. Mà nhà họ Mộ này năm trước đã "tẩy trắng", thành lập tập đoàn tài chính Đế Thăng, sản nghiệp chiếm lấy kinh tế toàn cầu.
Ngoại giới đối với xí nghiệp hiển hách của "đế quốc Mộ Thị" cũng không dám ***ng chạm gì.
Dù là ở trong nước nhưng thế lực nhà họ Mộ kéo dài đến Á Châu, Bắc Mĩ cùng Tây Âu và một ít quốc gia, là con rồng khiến người kính sợ! Mà với căn cơ trăm năm nhà họ Mộ, chỉ có người đứng đầu nhà họ Mộ mới biết được gia nghiệp họ đã mở đến diện tích nào.
Chỉ từng nghe nói, năm nào đó có quốc gia vì chính trị mà nổi lên xung đột, ***ng dưới họng S***g nhà họ Mộ. Trong năm đó, tập đoàn tài chính đế thăng diệt tất cả sản nghiệp, hủy bỏ những giao dịch lâu dài. Do đó, quốc gia đó nhanh chóng lùi lại nắm quần mà học cách làm người.
Mà những người đàn ông đó chân đạp cái thôi đã đủ làm đất rung chuyển, hiện giờ lại cung kính đứng sau người đàn ông này. Đối với thân phận anh, trong lòng Hà Lăng Tương sợ hãi!!
Nhưng Vân Thi Thi dám ở trước mặt nhiều người như vậy, không cho anh sắc mặt tốt?
Đáy lòng Hà Lăng Tương âm thầm cười lạnh, chẳng phải là đánh vào mặt anh một cái sao? Chỉ sợ kết cục cô khó coi đây!
Trong lòng hắn đắc ý, quả nhiên sắc mặt đám người kia dữ tợn, một trong những người đàn ông đấy liền muốn đi lên dạy dỗ cô gái không biết tốt xấu này.
Nhưng ngẩng đầu lại thấy ông chủ nhà mình hơi nghiêng mặt, khuôn mặt lạnh băng, ánh mắt chứa tia ý vị. Tâm trí người đàn ông đấy lập tức hiểu ý, không tiếng động lui trở về.
Đối với ý của ông chủ, trong lòng bọn họ đều không hiểu.
Cô gái trước mắt này không thân cũng chẳng quen, thậm chí nhiều lần không cho ông chủ sắc mặt tốt, đây rõ ràng là bất kính với ông chủ! Nhưng ông chủ lại không có chút tức giận.
Chẳng lẽ, ông chủ đã có tình cảm? Luôn đối với phụ nữ không hứng thú, bây giờ ông chủ đã thông suốt?
Phải biết rằng, ông chủ còn tuổi trẻ nhưng lại luôn lạnh nhạt bạc tình.
Hai mươi mấy năm qua, cũng không thấy ông chủ gần gũi người phụ nữ nào. Trăm bụi hoa xinh đẹp nhưng anh ta lại không dính tới, bên cạnh nhiều phụ nữ vờn quanh. Lại chưa từng thấy anh ta qua lại với tiểu thư hay người mẫu nào.
Mọi người nghe nhiều tin đồn vớ vẩn về anh ta, cứ việc có vợ chưa cưới bằng mặt không bằng lòng. Thậm chí có người còn suy đoán phương diện giới tính của anh ta, nếu không thì cái kia là có vấn đề.
Nhưng những tin đồn này cũng chỉ là mọi người suy đoán!
Cũng có lời đồn, vợ chưa cưới của anh ta không có khả năng làm mẹ. Mộ Dịch Thần là do người phụ nữ khác sinh ra.
Mấy năm nay, đầu tóc ông Mộ cũng bạc rồi!
Ông Mộ rất quan tâm đến hương khói truyền thừa, bất hiếu hữu tam vô hậu vi đại*. Nhà họ Mộ chỉ có anh ta là con một nối dõi, cũng là lúc nên lập gia đình.
* Bất hiếu có ba tội, không con nối dõi là tội lớn nhất.
Mộ Nhã Triết lại chậm chạp không cưới, mà Mộ Uyển Nhu người được gọi là vợ chưa cưới hiển nhiên trở thành trò cười.
Ông Mộ nghe không ít những lời đồn này, cũng là phiền càng thêm phiền.
Năm đó, ông ta vội vàng tìm người sinh con cho Mộ Uyển Nhu. Từ bệnh viện quốc tế, cho tới tiểu thư giới nhà giàu, phàm là môn đăng hộ đối ông ta đều chú ý. Nhưng ông Mộ xem qua bao nhiêu người lại không ít người không vừa ý.
So với thời cổ đại, hoàng đế tuyển phi còn hà khắc hơn.
Mọi người hai mặt nhìn nhau, trao đổi ánh mắt. Trong lòng suy đoán rõ ràng.
Lần này, Hà Lăng Tương trợn tròn mắt! Vân Thi Thi đến cùng là có thân phận gì?
Vân Thi Thi cũng nhìn ra đám người này thân phận không đơn giản, bởi vì cô liếc mắt một cái liền nhận ra thị trưởng thành phố đứng trong đám người đấy. Lúc trước ở trên báo chí cô từng xem qua, nên có chút ấn tượng. Cách đó không xa truyền đến tiếng bước chân hỗn lộn, cùng với thanh âm chửi rửa của mấy người đàn ông.
Thì ra, người tới là mấy trợ lý nhỏ mà đám chó săn điện thoại tới. Bọn họ nhận được cuộc gọi liền nhanh nhẹn đuổi lên, còn tưởng là có người gây rối.
Nhưng Hà Lăng Tương quay đầu nhìn thấy các anh em đến giúp, sắc mặt liền xanh mét đến kỳ cục!
Hắn quay đầu hung trừng nhà làm phim kia một cái, bên cạnh nhà làm phim cũng chợt phát hiện ra điều gì đó. Hiển nhiên biết đám người đến, nhưng nhìn tới trận thế này liền nhíu mày.
Vân Thi Thi nghe tiếng nhìn lại, mấy người kia đi đường ngang ngược, không khó nhận ra cũng có chút địa vị. Hiển nhiên ỷ vào Hà Lăng Tương, nhưng cô liếc mắc nhìn tới thế trận thì có chút ngây người. Lăng Tương không thể nào có thế lực như vậy, với cái thân phận của hắn ta sao lại tiếp xúc với đám này chứ. Tất nhiên càng không quen với những ông lớn đằng sau.
"Gì đây, những người này là ai hả? Vây quanh ở cửa làm gì?" Nói xong liền xoay người phất phất tay một đám đàn ông mặc tây trang: "Đi mau đi mau! Đừng đứng quanh ở đây, quấy rầy đạo diễn tuyển người."
Nói xong lại thấy đám người sắc mặt bình tĩnh, lại thấy Hà Lăng Tương đứng ngốc tại chỗ, không khỏi đi lên ôm bờ vai hắn, thanh niên kia cười nói: "Gì đây, họ là ai? Có phải mấy tên nhóc này tìm anh gây chuyện?"
Chỉ chỉ Tiếu Tuyết, sắc mặt Hà Lăng Tương càng xanh mét, lại chỉ đến Vân Thi Thi cùng người đàn ông lãnh đạm, thái độ càng ngang ngược: "Vẫn là cái con nhóc thối này?"
Tê ——
Hà Lăng Tương hít một ngụm khí lạnh, rất muốn rời khỏi nơi này. Thấy hắn làm bộ muốn chạy trốn, mấy trợ lý kia hung hăng há mồm nói: "Sao anh không nói lời nào?"
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc