Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 547

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Cho dù là nữ thần thuần khiết, giống như Lâm Chi, ra mắt một năm, cũng phải tuân theo quy tắc ngầm!
Vậy mà, cái khí chất trên người Vân Thi Thi này, đặc biệt giống với Khuynh Thành.
Cao ngạo như nhau, làm người ta nảy sinh H*m mu*n chinh phục cô cho riêng mình!
Lâm Chi thấy ánh mắt tổng giám đốc Lý từ đầu tới cuối không hề rời khỏi Vân Thi Thi, nhất thời cảm thấy có chút nguy cơ.
Vai nữ chính của bộ phim 《 Khuynh quốc 》 này, cô ta đã tốn không biết bao nhiêu công sức mới lấy được, sao có thể để cho người khác ςướק mất chứ?
Vì vậy, cô ta càng ra sức lấy lòng Lý Lương Đống.
Vậy mà cho dù Lâm Chi có cố gắng lấy lòng ông ta như thế nào, ánh mắt sâu xa tà mị của Lý Lương Đống vẫn không hề thay đổi!
Chỉ có ông ta biết được, dã tâm trong lòng ông ta đến tột cùng là cái gì!
Vì vậy, đến khi tàn tiệc, Điện Ảnh Thế Giới và giải trí Hoàn Vũ thành công ký kết hợp đồng, mục đích của tiệc R*ợ*u này coi như là hoàn thành.
Lý Lương Đống và Khổng Tiểu Thiến vốn cũng có quan hệ không tệ, tiệc R*ợ*u này cũng là để thắt chặt tình cảm, Lý Tuyền cũng tự hiểu được.
Sau khi tiệc R*ợ*u kết thúc, chào hỏi xong, Lý Tuyền và Vân Thi Thi đi sau các lãnh đạo của Điện Ảnh Thế Giới, Lý Tuyền nói với Vân Thi Thi: “Thi Thi, cô ở lại tiếp tổng giám đốc Lý, tôi đi thanh toán tiền trước.”
Vân Thi Thi há miệng, định trốn tránh, lại thấy Lý Tuyền đã quay đầu rời khỏi phòng bao, còn nhân tiện đóng cửa lại.
Cô có chút không đành lòng ngồi xuống, thận trọng nhìn Lý Lương Đống, trong nháy mắt tế bào thần kinh trên cả cơ thể đều ở vào trạng thái báo động.
Không biết tại sao, từ lần đầu tiên cô gặp người đàn ông này, trong lòng cô đã cảm thấy cảnh giác.
Nhất là khi đối diện với đôi mắt kia, từ đầu tới cuối vẫn chăm chú dừng trên người cô, quan sát rồi lại quan sát, thật giống như đang theo dõi con mồi, làm cho cô cảm thấy đứng ngồi không yên!
Lý Lương Đống thấy ánh mắt hốt hoảng, bồn chồn của cô, trong lòng bỗng cảm thấy có chút kỳ quái.
Chẳng lẽ Khổng Tiểu Thiến không nói cho người phụ nữ này biết phải làm cái gì sao? Hay là người phụ nữ này đang chơi trò lạt mềm buộc chặt, muốn giả vờ ngây ngô thuần khiết với ông ta?
Lý Tuyền ra ngoài thật lâu, mãi vẫn chưa trở lại.
Ban đầu Lý Lương Đống còn nghiêm chỉnh nói chuyện phiếm với cô, nhưng dần dần, càng ngày lại càng nói về những chuyện tế nhị.
Vân Thi Thi không thể ngồi yên được nữa, vội nói: “Tổng giám đốc Lý, tôi ra ngoài xem Lý Tuyền thế nào.....”
“Ha ha, còn xem ông ta làm gì? Lý Tuyền đi rồi!” Lý Lương Đống cười nói.
Vân Thi Thi có chút nghi ngờ, nhưng cũng không nghĩ nhiều, vội giải thích: “Sao thư ký Lý có thể bỏ đi được? Lát nữa ông ta còn phải đưa tôi về mà!”
Lý Lương Đống nói: “Tôi đưa cô về! Không biết cô Vân đây có cho tôi mặt mũi này không?”
Vân Thi Thi vội vàng khoát tay áo một cái, có chút lúng túng cười khan nói: “Chuyện này không tốt lắm?”
“Sao phải ngại ngùng? Cô Vân cũng đừng khách khí với tôi, hay là, cô không muốn nể mặt tôi đây?”
Lý Lương Đống càng cười tươi hơn,…, nhưng, Vân Thi Thi cúi đầu, thật sự là không muốn để ông ta đưa về.
Chưa nói cô không muốn quá gần gũi với ông ta, chỉ nghĩ đến việc ngồi lên xe của ông ta, liền cảm thấy cả người không được tự nhiên, hơn nữa còn rất khó chịu.
Nhưng ánh mắt kia của ông ta, như thể không cho phép cự tuyệt!
Lại nghĩ tới trên bàn R*ợ*u hôm nay cô cũng chưa có nể mặt ông ta cho lắm, bây giờ ông ta có ý tốt muốn đưa cô về nhà, cô lại liên tục từ chối, chẳng phải ngay cả một bậc thang bước xuống cũng không cho rồi sao?
Nếu không cho ông ta mấy phần mặt mũi, thật sự là cô đã quá đáng rồi.
Nghĩ đến đây, mặc dù không quá tình nguyện, nhưng Vân Thi Thi cũng không thể cự tuyệt thêm được nữa.
Bất đắc dĩ, chỉ có thể gật đầu, coi như là đáp ứng với yêu cầu đó.
Bất đắc dĩ, Vân Thi Thi chỉ có thể gật đầu, coi như là đáp ứng với yêu cầu đó.
Chẳng qua là nhìn thấy trong mắt Lý Lương Đống mang theo vẻ tà ý, cô liền cảm thấy mắt phải nháy kịch liệt.
Về phần Lý Tuyền, hóa đơn đã được trực tiếp trừ vào tài khoản của công ty rồi, thanh toán chẳng qua là lấy cớ để trốn về mà thôi.
Lúc trước Khổng Tiểu Thiến cũng đã giải thích, Vân Thi Thi này là người phụ nữ đưa đến cho Lý Lương Đống, cho nên đặc biệt nhắc nhở anh ta trước, cơm nước xong xuôi liền đi trước.
Về phần Vân Thi Thi, cứ việc ném cho Lý Lương Đống hưởng thụ cho tốt.
Lý Tuyền cũng có thể nhìn ra từ đầu tới cuối Vân Thi Thi vẫn không hay biết gì, thậm chí căn bẳn là không biết tới buổi tiệc R*ợ*u này, rõ ràng là bị rơi vào cái bẫy được bày ra bởi Khổng Tiểu Thiến.
Cái gọi là tiệc R*ợ*u, chẳng qua là đưa cô đến bồi tiếp mấy lão già, nhân tiện bán luôn cô cho bọn họ mà thôi!
Cái này chính là chân lý của thời đại coi trọng vật chất, có tiền chính là có quyền.
Lý Lương Đống nhiều tiền như vậy, gia thế tuy không lớn, nhưng dẫu sao ở kinh thành này cũng là một công ty lớn quan trọng, thủ đoạn tàn nhẫn, là nhân vật Lý Tuyền không thể chọc vào.
Tất nhiên anh ta cũng cảm thấy tiếc hận cho Vân Thi Thi, thậm chí là bất bình, nhưng đó cũng chỉ có thể là suy nghĩ ở trong lòng mà thôi.
Chưa nói tới Lý Lương Đổng, chỉ cần Khổng Tiểu Thiến thôi cũng có thể dùng một đầu ngón tay nghiền ૮ɦếƭ anh ta rồi.
Lý Tuyền đang suy nghĩ, đúng lúc anh ta đi ra khỏi quán R*ợ*u, liếc thấy một cô gái vừa xuống tắc xi gần đó, đang vội vàng chạy về phía này!
Anh ta ngây người một lát, có chút ngạc nhiên, nhận ra hình như cô gái này là Mộc Tịch – trợ lý của Vân Thi Thi, có quan hệ rất tốt với Vân Thi Thi.
Thấy cô có vẻ gấp gáp, bước chân vội vã chạy tới cửa chính, anh ta nhanh chóng bắt lấy cổ tay cô gái đó.
Mộc Tịch sửng sốt, ngẩng đầu lên, vừa nhìn thấy Lý Tuyền, hai mắt chợt sáng lên, vội hỏi: “Thư ký Lý! May quá! Tôi đang tìm Thi Thi! Anh có thấy cô ấy đâu không?”
Lý Tuyền nhíu mày, chần chừ chốc lát mới hỏi: “Cô tìm cô ấy làm gì?”
Đối với sự cảnh giác của anh ta, Mộc Tịch có chút thiếu kiên nhẫn nói: “Tôi vừa mới ở cửa công ty, nghe trưởng phòng Khổng nói muốn Vân Thi Thi đi tiếp khách hộ, cho nên liền chạy tới đây! Thi Thi đâu? Cô ấy ở đâu rồi?”
Khóe môi Lý Tuyền hơi mím lại, đôi mày càng nhíu chặt, có chút kỳ quái hỏi lại: “Cùng lắm cũng chỉ là một nghệ sĩ nhỏ không có tiếng tăm gì trong công ty thôi, trưởng phòng Khổng muốn cô ấy bồi tiếp người nào, cũng có sao đâu, lại nói, chuyện nghệ sĩ mua vui trên bàn tiệc, là chuyện hết sức bình thường mà!”
Mộc Tịch nghe vậy, trong lòng cảm thấy không thoải mái, không khỏi cau mày, phản bác: “Chẳng lẽ làm nghệ sĩ thì chuyện hầu hạ người khác mua vui là chuyện đương nhiên sao?! Nói ra lời này cũng thật là quá đáng quá đi! Hơn nữa, anh cũng biết, Lý Lương Đống đó.....”
“Được rồi!” Lý Tuyền không nhịn được cắt ngang lời cô ấy, “Mộc Tịch, không phải là cô tan sở rồi sao? Còn chạy tới đây làm cái gì nữa?”
“Đương nhiên là đi tìm Thi Thi rồi!”
Mộc Tịch rướn cổ cố nhìn vào bên trong mấy lần, tức giận lầm bầm: “Tôi nghe Khổng Tiểu Thiến nói, để cho Vân Thi Thi đi ngủ với Lý Lương Đống! Cho nên mới lo lắng chạy đến đây không phải sao?”
Lý Tuyền vừa nghe thế, theo bản năng trong lòng có chút bối rối, nhưng trên mặt còn cố làm ra vẻ nghiêm túc, lạnh lùng nói: “Lời như thế là không thể nói bừa! Cẩn thận trưởng phòng nghe được, cô phải làm thế nào!”
“Nhưng rõ ràng là tôi chính tai nghe được mà! Còn có thể là giả được sao?” Vừa nói, Mộc Tịch vừa gấp gáp xông tới cửa chính, “Tôi phải đi tìm cô ấy!”
Lý Tuyền vội vàng kéo cô lại, “Cô làm cái gì thế?”
Mộc Tịch cau mày trả lời: “Tôi phải đi tìm Thi Thi! Rồi đưa cô ấy về nhà!”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc