Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 54

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Cuộc phỏng vấn có chút thất bại, lại kéo dài cho đến tận trưa khiến Hà Lăng Tương có chút mệt mỏi, bởi vậy khi thấy một cô gái xinh đẹp như vậy liền có chút H**g phấn, hắn ta đánh giá cô gái có vẻ mặt lạnh nhạt trước mặt rồi cười ha hả.
“Ôi chao, cô gái này có dáng vẻ rất thanh tú đấy! Cô tên gì?”
Hà Lăng Tương cũng nhìn về phía cô, chỉ là một người xinh đẹp như vậy, gương mặt quyến rũ như vậy, nhưng phong cách lại thật lạnh lùng, xa cách, anh đứng gần cô như vậy, nhưng cô vẫn không có chút phản ứng như cũ, giống như hoàn toàn coi anh là không khí, cho dù nói là hoàn toàn phớt lờ cũng không quá!
Vân Thi Thi xoay người muốn đi, hoàn toàn không thèm đếm xỉa đến hắn ta, khiến hai người kia có chút tức giận, thậm chí nhà sản xuất đi bên cạnh Hà Lăng Tương còn “Này” một tiếng gọi cô lại, nhưng cô vẫn thờ ơ, thậm chí ngay cả liếc bọn họ một cái cũng không, khiến nhà sản xuất kia càng giận giữ, muốn đưa tay bắt lấy cô, lại bị Vân Thi Thi âm thầm tránh né, vẻ mặt của cô vẫn không thay đổi, tiếp tục rời đi.
Cô không muốn có chút liên quan gì đến Hà Lăng Tương, quyền thế của người đàn ông này không nhỏ, cô không muốn dính đến hắn ta chút nào.
Hà Lăng Tương thấy cô như vậy, không khỏi “ồ” lên một tiếng, nhìn chằm chằm theo bóng lưng cô, lạnh lùng giễu cợt: “Hừ! Cô gái này cũng rất có cá tính đấy chứ!”
“Hừ! Tám phần là tới thử kính, nhưng thật không hiểu quy củ gì cả, có mắt mà như mù, không biết người trước mặt mình là ai, dám giả vờ thanh cao với đạo diễn Hà!” Nói đến đây, nhà sản xuất kia nhìn về phía Hà Lăng Tương: “Tôi nói có đúng không? Đạo diễn Hà!”
Hà Lăng Tương không để ý đến ông ta, nhưng lại có hứng thú đối với cô gái vừa, liền tiến lên bắt lấy cánh tay cô: “Cô gái, tôi đang nói chuyện với cô đó, sao lại không để ý đến tôi thế?”
“Đúng rồi! Cô gái này, cô đừng có ‘R*ợ*u mời không uống lại muốn uống R*ợ*u phạt!” Nhà sản xuất kia cũng đứng ở một bên phụ họa.
Cái đồ “chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng”!
“Thi Thi, đừng để ý đến anh ta, nhìn anh ta cũng không phải dạng người tốt lành gì đâu.”
Nhưng Tiếu Tuyết lại không biết, cái tên “Thi Thi” mà cô vừa nhắc đến khiến cho ánh mắt của Hà Lăng Tương sáng lên.
“Thi Thi”, hắn ta nhíu mày đọc lại mấy lần, sau đó nắm lấy cổ tay của Vân Thi Thi thật chặt: “Cô gái này, tôi thấy cô rất có phong cách, lại rất xinh đẹp, tại sao không tới tham gia phỏng vấn? Nói không chừng, cô sẽ được chọn làm nữ nhân vật chính đấy!”
Vân Thi Thi thản nhiên đáp: “Cảm ơn đạo diễn đã ưu ái, nhưng tôi tự nhận mình không có thiên phú, không vừa nổi mất các đạo diễn phim.”
“Sao lại như vậy được chứ? Tôi thấy cô rất tốt mà, tốt hơn nhiều so với những cô gái tầm thường thô tục trước đó, cho dù cô không được chọn đi chăng nữa, thì cũng không phải là không có cơ hội khác.” Cơ thể cao lớn của Hà Lăng Tương nghiêng sát về phía cô đầy mập mờ, giọng nói của hắn ta cũng trở nên khàn khàn một cách bất thường: “Không biết cô gái đã từng nghe thấy tên tôi chưa? Tôi cũng là một đạo diễn, chỉ cần cô đồng ý, tôi có thể cho cô đảm nhận một vai nữ chính trong số các bộ phim của tôi…”
Vân Thi Thi giật mình, đột nhiên lui về phía sau cách hắn ta mấy bước, nhưng lại bị hắn níu cánh tay lại, căn bản không có cách nào di chuyển. Cô ngẩng đầu lên nhìn hắn ta, bởi vì xấu hổ, nên giọng nói có chút hơi lớn: “… Buông tay!”
“Thế nào? Cô gái này, tôi đã coi trọng cô như thế, vậy mà cô còn định không nể mặt tôi à?” Hà Lăng Tương lạnh lùng nhìn cô.
Tiếu Tuyết thấy hắn như vậy, ý cười trên mặt hoàn toàn biến mất, thẹn quá hóa giận, đưa tay lên định tát Hà Lăng Tương, nhưng lại bị Vân Thi Thi ngăn cản: “Tiếu Tuyết, đừng! Tớ thấy bọn họ đều không phải người tốt lành gì đâu! Cậu làm như thế, sẽ xảy ra chuyện đấy!”
Tiếu Tuyết hoàn toàn không để ý đến lời của cô, lạnh lùng tránh ra, sau đó bước nhanh đến trước mặt Hà Lăng Tương.
Vân Thi Thi vốn không định để ý tới Hà Lăng Tương, nhưng lại bị hắn ta níu chặt không buông, lúc cô quay đầu lại nhìn, liền bắt gặp ánh mắt đánh giá mình một cách không kiêng nể gì của hắn ta, mà qua ánh mắt đó, hiển nhiên là hắn rất có hứng thú với cô.
Vân Thi Thi chỉ kịp nghe thấy tiếng bước chân, sau đó liền thấy Tiếu Tuyết bước nhanh đến, đặt tay lên vai hắn ta, tay còn lại hung hăng đấm vào một bên mặt của hắn, khiến mọi người xung quanh kinh ngạc kêu lên!
“… Tiếu Tuyết! Đừng…”
Trong đầu Vân Thi Thi như có tiếng sấm nổ, vậy mà Tiếu Tuyết lại đánh Hà Lăng Tương? Cô ấy không phải là một người dễ xúc động, mà ngược lại, trước nay dù gặp chuyện gì, cô ấy cũng đều bình tĩnh, biết cách im lặng quan sát sự việc, nhưng không biết tại sao, chỉ cần là những chuyện liên quan đến Vân Thi Thi, cô ấy lại không hề giống như bình thường.
Đặc biệt là lúc này, cô ấy lại nhìn thấy một người đàn ông háo sắc cứ níu chặt lấy tay Vân Thi Thi không chịu buông, vì vậy nhất thời tức giận, liền giơ tay đấm vào mặt Hà Lăng Tương một cú đau điếng, khiến hắn ta chật vật ngã xuống đất, thậm chí còn hộc máu miệng, rớt đến hai cái răng, mặt mũi đỏ bừng ngồi dưới đất ho khan!
Vân Thi Thi thấy vậy, liền hít vào một ngụm khí lạnh.
Tiếu Tuyết từng học Taekwondo, lại còn đạt đến đai đen, ra tay tất nhiên là lợi hại.
“Mẹ nó! Cô dám động thủ đánh người?”
Nhà sản xuất phim đi cùng với Hà Lăng Tương thấy vậy liền tức giận mắng một tiếng, sau đó chạy đến đỡ hắn ta dậy, hung ác lườm Vân Thi Thi cùng Tiếu Tuyết.
Những người vây xung quanh xem náo nhiệt cũng không nghĩ rằng Tiếu Tuyết sẽ đột ngột ra tay đánh người như thế, lại còn đánh người có địa vị như Hà Lăng Tương, nên liền sợ hãi xoay người chạy đi tìm người đến.
Nhưng Tiếu Tuyết thì lại chẳng sợ trời chẳng sợ đất, vậy thì cô ấy còn phải sợ ai nữa?
Cô ấy vẫn còn trẻ, lại còn là du học sinh mới về nước, chưa trải qua nhiều sóng gió, bởi vậy cô ấy hoàn toàn không hiểu được thân phận của người đàn ông mình vừa ra tay đánh có vị thế như thế nào!
Cô ấy hoàn toàn không sợ! Hiện tại là xã hội pháp trị (lấy luật pháp để xử lý), nơi này còn là trường học, chẳng lẽ còn có người nào không đứng đắn, gây hại đến an toàn của học sinh?!
“Thi Thi, cậu không sao chứ? Hắn có làm gì cậu không?”
“Đi mau.” Vân Thi Thi không kịp suy nghĩ nhiều, muốn mau chóng rời đi, vì vậy liền ngoắc ngoắc tay với Tiếu Tuyết, cô ấy hiểu ý gật đầu, nhưng hai người vừa mới nhấc chân định chạy, liền có hai người đàn ông xuất hiện chắn trước mặt hai cô, vẻ mặt hung hãn.
“Cô gái! Đánh người xong liền muốn chạy? Ai cho cô lá gan đó? Cô tên là gì? Là nghệ sĩ của công ty nào?”
Tiếu Tuyết sầm mặt, lạnh lùng nói: “Tránh ra!”
Nhà sản xuất kia vừa nhìn thấy thái độ kiêu ngạo của cô ấy, ánh mắt càng trở nên tàn nhẫn: “Con mẹ nhà cô! Cô dám nói chuyện với ông đây với giọng điệu như thế?”
Tiếu Tuyết nhíu mày, cô ấy chính là một nữ hán tử* đúng tiêu chuẩn, giọng điệu nói chuyện không lịch sự, cô liền nắm lấy cổ áo của nhà sản xuất đó, hai người tranh chấp qua lại vài câu, liền bắt đầu xô đẩy nhau.
*nữ hán tử: chỉ những cô gái có tính cách như đàn ông
Tiếu Tuyết theo bản năng che chở Vân Thi Thi ở phía sau, sợ lúc đánh nhau sẽ liên lụy đến cô, liền đẩy cô sang một bên, nhưng lại không nghĩ rằng cô đột nhiên bị mình đẩy như vậy, liền không đứng vững, loạng choạng muốn ngã về phía sau.
Bộp___
Vân Thi Thi ngã vào lòng một người.
Cơ thể cô được một cánh tay dài rắn chắc ôm lấy.
Một mùi hương nam tính nhẹ nhàng lướt qua chóp mũi cô.
Cách lớp áo sơ mi, dường như cô vẫn cảm nhận được cơ thể rắn chắc quyến rũ của người đàn ông, cùng với tiếng tim đập mạnh mẽ.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc