Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 536

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Lục Cảnh Điềm vừa tức vừa giận, bị Lý Đông Cường nhục nhã như thế, khiến cho cô ta vô cùng phẫn nộ, cô ta không cam lòng nên kêu lên: “Cha tao có tiền! Mày để tao gọi điện cho cha tao, cha tao lập tức đưa cho mày nhiều tiền hơn thế!”
“Đoàng!”
Lý Đông Cường tàn nhẫn, quăng một cái bạt tai, làm má cô ta bị lệch sang một bên.
“Con mẹ nó chứ, cô đang đùa tôi đấy à? Gọi điện cho cha cô? Sau đó gọi cảnh sát đến bắt tôi? Ha ha! Người phụ nữ này, tâm cơ nhỏ quá rồi đấy!”
Hắn ta cũng không nói nhiều lời vô ích với Lục Cảnh Điềm làm gì nữa, dùng ánh mắt ra hiệu, bọn đàn em lập tức tiến lên, một người Ϧóþ lấy cằm của cô ta, một người cầm cái bình trong tay, đổ hết tất cả nước trong đấy vào miệng cô ta.
Lục Cảnh Điềm giãy dụa, nhưng căn bản không có cơ hội phản kháng, ùng ục ùng ục, uống hết cái cả cái bình.
“Khụ khụ! Khụ khụ...”
Lục Cảnh Điềm nôn không được, cô ta đỏ mắt ngẩng đầu lên, hận thù nhìn ông ta, cả giận nói: “Mày cho tao uống cái gì rồi?”
“Ha ha! Đừng sốt ruột, cô cứ đợi lát nữa thì sẽ rõ ngay! Chờ khi thuốc phát tác thì mấy người anh em này của tôi cũng không đủ cho cô đâu.”
тнυố¢ кí¢н ∂ụ¢ mạnh nhất, săn tình tán.
Lúc trước dùng để đối phó với Vân Thi Thi, bây giờ lại dùng để đối phó với Lục Cảnh Điềm.
Chẳng cần phải đợi lâu, bỗng nhiên, Lục Cảnh Điềm cảm giác choáng váng hoa mắt, trong cơ thể có cái gì đó rất khác lạ.
Cả người cô ta uốn éo, chỉ cảm thấy hai chân ngày càng xụi lơ, không những vậy, nơi mẫn cảm nào đó của cô ta đang bừng bừng lửa cháy.
Cô ta cố gắng nhẫn nhịn, mồ hôi đầm đìa.
Hô hấp ngày càng dồn dập, lạ hơn nữa chính là, cô ta vừa rồi uống rất nhiều nhưng giờ cổ họng lại khô khốc.
Lục Cảnh Điềm là thiên kim đại tiểu thư lá ngọc cành vàng, được sủng nên sinh kiêu, nào đã từng trải qua những thủ đoạn đê hèn này bao giờ đâu chứ!?
Bởi vậy, cô ta thậm chí còn không biết bản thân đã uống gì.
Mãi đến tận khi phía dưới ngày càng mang một cảm giác trống vắng, đến lúc này, cô ta mới ý thức được, cô ta bị...chuốc thuốc!
Bộ иgự¢ của Lục Cảnh Điềm không ngừng phập phồng, phía dưới không ngừng đòi hỏi, cô ta càng ngày càng cảm thấy khô nóng, cả người mềm nhũn.
Cảnh vật trước mặt đều mơ hồ hết cả lên, trời đất quay cuồng, ngay cả Lý Đông Cường cô ta cũng không nhìn rõ mặt!
Lục Cảnh Điềm lắc lắc cái đầu, nhưng mà lúc này hoảng hốt không phải là cái chính mà chính là đầu cô ta càng ngày càng nặng trĩu, lúc ngã xuống đất cũng không cảm thấy đau, chỉ cảm thấy như đang gối lên tấm thảm bông mềm mại, cả người có chút sung sướng đê mê.
Cô ta khẩn cấp muốn lấp kín cái trống rỗng trong cơ thể hơn bao giờ hết.
Dần dần, cô ta mất đi lý trí, ánh mắt mê ly.
“Hô...hô...Tôi...Tôi nóng quá! Nóng quá...”
Cô ta vừa nói, vừa cười vô cùng ngờ nghệch: “Giúp tôi có được không...Nóng quá, không thích chút nào...”
Khuôn mặt được trang điểm kỹ lưỡng của Lục Cảnh Điềm giờ đây bắt đầu phát huy tác dụng, vẻ mặt kiều diễm, đôi mắt mê ly, ௱ôЛƓ lung, đôi môi tô son hồng ướƭ áƭ, mị hoặc, lúc hé lúc đóng, quá mê hoặc người khác!
Thuốc bắt đầu ngấm.
Cả người cô ta mềm oặt như cây hoa thuốc phiện vậy, không kiêng kị gì mà tỏa ra mùi hương quyến rũ, hấp dẫn hai con mắt của ông ta.
Thuốc đã phát huy, hắn ta liền cởi trói cho cô ta.
Lục Cảnh Điềm nhìn hắn ta, ánh mắt mê ly, cái trán không ngừng toát mồ hôi.
Nóng, nóng quá...
Cô ta gắng sức dựa vào thành giường, dáng vẻ kiều mị làm cho cảm xúc của Lý Đông Cường cứ chập chùng lên xuống.
“Sùng sục---“
Lý Đông Cường nuốt ực một tiếng, sửng sốt một lát, mới đột nhiên nhớ tới chuyện mà Vân Thiên Hữu giao cho, vội vã mở DV ra, nhắm màn hình ngay hướng Lục Cảnh Điềm đang mị hoặc.
Đàn em bên cạnh nhìn chằm chằm dáng vẻ của cô ta không hề chớp mắt, trong đôi mắt đều tràn đầy dâm dục.
Trời đất ơi, hóa ra ông chủ gọi bọn họ đến đây là có chuyện tốt như thế này!
Đây chính là công việc béo bở!
Ban đầu bọn họ còn tưởng rằng, bọn họ đến đây là để đánh người.
Không nghĩ tới...
Ha ha ha.
Lý Đông Cường đi đến đó, ngồi chồm hỗm xuống, đưa tay ra mà xoa xoa gò má ửng hồng của cô ta.
Lục Cảnh Điềm lập tức nhào lên, hai tay ôm lấy eo hắn ta, trực tiếp nhào vào người hắn ta.
Có lẽ là dùng sức quá rồi cho nên Lý Đông Cường bị ngã nhào xuống đất, Lục Cảnh Điềm thì lại đè lên trên người hắn ta, tóm chặt vạt áo hắn ta, hôn hôn hít hít.
Mùi nước hoa trên người cô ta xông đến.
Lục Cảnh Điềm hôn gò má, mũi, cằm của hắn ta, hai tay vô cùng vội vã, không nhịn nổi mà xoa xoa khắp người ở phía dưới.
Lý Đông Cường cảm giác cả người đang nóng lên.
Đây chính là may mắn vô hạn nha!
Lục Cảnh Điềm tuy không xinh đẹp như Vân Thi Thi, nhưng đối với Lý Đông Cường mà nói, đây cũng là hàng cao cấp!
Cậu thanh niên cầm chiếc DV trên tay không khỏi run rẩy, nhìn hình ảnh nóng bỏng trước mặt, khó tránh khỏi chuyện mất tập trung, nhiều lần màn hình bị chệch đi.
Cũng có mấy người lấy điện thoại ra chụp hình lại.
Lục Cảnh Điềm hoàn toàn không biết bản thân đang làm gì, chỉ cảm thấy ôm ông ta thôi cũng không thể giảm bớt làn sóng mãnh liệt trong cơ thể, giờ đây cô ta hành động theo bản năng nguyên thủy, ngày càng lớn mật.
Nhưng mà, cô ta còn rất ngây ngô, chưa trải sự đời, nào biết phải làm thế nào tiếp nữa chứ?
Lý Đông Cường bị ép đến mức cả người đều nóng cháy rồi, hoàn toàn không còn chút kiên nhẫn nào nữa, lập tức gầm nhẹ một tiếng, đảo khách thành chủ!
Vô cùng thành thạo, cởi hết quần áo trên người cô ta.
Từng hình ảnh, tất cả đều được ghi trọn trên DV.
Một thanh niên thô bỉ lẩm bẩm một câu: Con mụ này, thực sự muốn quyến rũ người mà!
Cái hình ảnh chọc mù mắt người kia, thực sự làm cho đàn em ở bên phát điên rồi!
Nhưng mà ông chủ còn chưa hưởng thụ xong, tất nhiên là không thể gấp.
Rồi cũng đến lượt.
...
Sòng bạc này, tuy rằng đây không phải là lúc náo nhiệt nhất nhưng lúc nào cũng đều có tiếng người huyên náo. Tiếng ủng hộ xen lẫn tiếng mắng chửi, tâm trạng ngày càng sục sôi.
Nơi này là một trong những sòng bạc lớn nhất Đông Nhai, thường thường sẽ có người vì nơi này mà tán gia bại sản, đương nhiên cũng sẽ có người giàu kếch xù.
Có điều, trong một sòng bạc lớn như vậy, có mấy ai lại may mắn chứ.
Được ôm một món tài sản khổng lồ, đại đa số sẽ cảm thấy là do may mắn, tham lam mà lao vào đánh, chỉ sau vài lần thua trận, thì đều có kết quả không được sáng sủa gì.
Cho dù bạn có thân phận gì, ông chủ cũng được, bình dân cũng được, chỉ cần bạn có tiền, thì có thể vào tòa nhà này tiêu tiền, cho đến hết thì thôi.
Sòng bạc này mang một kiến trúc đặc biệt, trần nhà và vách tường đều mang dáng dấp cổ điển mỹ lệ, hệt như một tòa lâu đài xa hoa.
Lầu một vàng son chính giữa đại sảnh thông lên nóc tòa nhà, ở giữa bày một bàn chơi bằng vàng, bất kể là lầu hai lầu ba hay lầu bốn, chỉ cần tựa vào lan can, thì đều có thể quan sát trận đánh.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc