Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 498

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Một thân trang phục tuyết trắng này, khuôn mặt tiều tụy, cực kỳ hợp với hình tượng nhân vật.
Huống chi, cô là người Tần Chu tiến cử tới, ít nhất thì cũng nể mặt Tần Chu để cô diễn xong vai của mình.
Vân Thi Thi cảm kích nói: "Cảm ơn đạo diễn đã cho tôi cơ hội này."
Cố Hiểu Dương ôm ***, thanh thanh giọng nói: "Bắt đầu diễn đi, ba phút đồng hồ."
Vân Thi Thi điều chỉnh tốt cảm xúc, rất nhanh cô liền tiến vào trạng thái.
"... Mười năm! Trọn vẹn mười năm! Là ta, là ta ở bên cạnh chàng, cùng chàng vào sinh ra tử, tận tâm phụ tá, rốt cục, chàng cũng đi đến ngôi vị hoàng đế, chiếm được ngàn dặm giang sơn này, chàng được cái gì?! Ta được cái gì?! Ta vì chàng mà trả giá, không oán không hận, nhưng lại đổi lấy 10 năm giam cầm, hiện giờ, chàng muốn ban ૮ɦếƭ cho ta?! Nạp Lan Diệp, trái tim chàng thật độc ác..."
Ánh mắt Vân Thi Thi giống như tro tàn, sâu trong đôi mắt ấy tràn đầy căm hận, biểu hiện trên khuôn mặt vô cùng đạt.
Cố Hiểu Dương ôm ***, im lặng nhìn, vẻ mặt thâm trầm, nhìn không ra vui, buồn, mừng, giận.
...
Lúc Vân Thi Thi rời khỏi phòng thử vai, Mộc Tịch chờ ở ngoài lập tức tiến lên nghênh đón.
"Như thế nào? Qua không?"
Vân Thi Thi nhìn cô ta, vẻ mặt bình tĩnh: "Không qua."
"Hả? Trực tiếp bị loại sao?"
Kết quả này thật khiến người ta ngoài ý muốn!
Cô ta đối hoàn toàn tin tưởng vào khả năng diễn của Vân Thi Thi!
Mộc Tịch kinh ngạc mở to hai mắt: "Trực tiếp bị loại sao? Mặc dù thử vai sai kịch bản gốc, nhưng kỹ năng diễn của cô tốt như thế, cũng không có khả năng bị loại ngay vòng thứ nhất chứ? Đạo diễn có nói gì không?"
"Đạo diễn không nói gì cả." Vân Thi Thi nói: "Là nhà sản xuất trực tiếp tuyên bố kết quả."
"... Aizz, tôi nên sớm nghĩ tới, nhà sản xuất cùng nhà đầu tư là một! Bây giờ Chanh Quang đã tuyên bố chọn Lâm Chi làm nữ chính rồi." Vẻ mặt Mộc Tịch buồn bực, gãi gãi đầu.
Vân Thi Thi nói: "Cho nên, tôi bị loại, cũng không phải kết quả khiến người ta ngoài ý muốn."
Tẩy trang xong, Vân Thi Thi cùng Mộc Tịch liền rời đi.
Trên xe, Vân Thi Thi nhận được điện thoại của Tần Chu gọi đến.
"Thi Thi, tôi nghe đạo diễn Cố nói, cô bị loại rồi hả?"
"Uh`m." Vẻ mặt Vân Thi Thi vô cùng bình thản.
Dù sao, cô đã sớm đoán được, cũng không phải kết quả ngoài ý muốn.
"Cô đừng buồn, đạo diễn Cố vừa mới gọi điện tới, anh ta khen kỹ thuật diễn của cô rất tốt, rất ấn tượng, chỉ là... Anh ta nói, những vai diễn thử bây giờ đều dùng mánh lới, trong nội bộ đã chọn xong nữ chính rồi."
Vân Thi Thi nói: "Là Lâm Chi, đúng không?"
"Cô biết rồi hả?"
"Uh`m. Cho nên, kết quả này, tôi không bất ngờ."
Tần Chu lại nói: "Đạo diễn Cố nói, nếu cô đồng ý, anh ta có thể dùng quyền lợi của mình để cô diễn vai nữ phụ, như thế nào, cô nghĩ đi?"
Nữ phụ?
Theo kịch bản nữ phụ chính là tỷ tỷ nữ chính, Tần Tiên Huệ, Tây Lương đệ nhất mỹ nhân, dòng chính nữ tướng phủ, tâm địa độc ác, lòng dạ thâm sâu. Mặt ngoài thì ôn nhu rộng lượng, kì thực chính là một người phụ nữ vô cùng độc ác.
Đời trước chính là hung thủ đứng sau màn hại ૮ɦếƭ Tần Trường Nhạc.
Sau khi Tần Trường Nhạc trọng sinh, Tần Tiên Huệ vẫn như cũ không ngừng dùng mưu kế hãm hại nàng, cuối cùng rơi vào kết cục vô cùng thê thảm, ác giả ác báo.
...Đây chính là một vai diễn rất có sức thử thách, hơn nữa còn là nhân vật khiến người xem chán ghét.
Đây là một vai diễn tương đối quan trọng.
Nhân vật Tần Tiên Huệ, hoàn toàn đóng vai trò như lá cây để tôn lên bông hoa Tần Trường Nhạc.
Vân Thi Thi nhíu mày, không nói chuyện.
Ở bên kia Tần Chu sau một hồi im lặng, đột nhiên hỏi: "Bộ phim này là cơ hội ngàn năm có một, nếu như cô không muốn bỏ, vẫn còn có cách."
Bạn đang đọc truyện tại ThíchTruyện.VN
"Cách gì?"
Bên kia điện thoại Tần Chu nhàn nhạt nói ra một cái tên: "Mộ Nhã Triết."
Vân Thi Thi không khỏi nắm chặt tay.
Bộ kịch bản《 Khuynh quốc 》này, cô thực sự rất thích!
Nhưng làng giải trí vốn là như thế, không phải bạn có thực lực là được, mà quan trọng hơn chính là có bối cảnh, có thủ đoạn, có người chống lưng.
Một vai diễn, đối với Mộ Nhã Triết có lẽ là điều rất đơn giản đi?
Nhưng...
Vân Thi Thi khó tránh khỏi có chút do dự.
Cô cũng không phải rất muốn nhờ Mộ Nhã Triết để lấy được vai diễn này.
...
Trụ sở của tập đoàn tài chính Đế Thăng nằm trên một con đường xa hoa bậc nhất trung tâm kinh tế thương mại của Kinh Đô, tòa nhà cao 99 tầng khiến cho người ta có cảm giác thật nguy nga tráng lệ.
Người đứng trên tầng cao nhất của tòa nhà này, chắc chắn sẽ sinh ra một loại cảm giác "nhìn xuống giang sơn" "bễ nghễ thiên hạ" đi!
Giá trị con người Mộ Nhã Triết rốt cuộc có bao nhiêu đáng sợ, cô cũng không rõ lắm.
Nghe nói, cả Mộ thị giống như mạch máu thương nghiệp của quốc gia, cũng là trung tâm tài chính quan trọng nhất của Châu Á.
Nếu Mộ thị có động thái gì, cả giới tài chính giống như đất rung núi chuyển.
Mộ thị một mình nắm giữ cả đất nước, quyền thế ngập trời chiếm gần chọn bản đồ hai giới hắc bạch.
Mộ Nhã Triết, nắm giữ trong tay quyền sinh sát của Mộ thị, tương lai cũng nhất định sẽ trở thành ông chủ của đế quốc thương nghiệp khiến vạn người ngưỡng mộ.
Trong văn phòng xa hoa, Mộ Nhã Triết nắm chặt điện thoại, tao nhã dựa lưng vào ghế dựa, một bàn tay đặt trên mặt bàn không để ý gõ gõ, đôi mắt hẹp dài khép hờ.
Đầu bên kia điện thoại, truyền đến giọng nói mạnh mẽ có lực, giống như còn mang theo chút tức giận: "Ngày hôm qua, ông già họ Tống gọi điện thoại tới cho chú, nói cháu làm bậc đàn anh mà làm việc không có chừng mực. Vì một diễn viên lai lịch không rõ, mà khiến cho cháu gái ông ta tức giận. Tạm thời chú không quan tâm người phụ nữ kia là ai, nhưng nhà họ Tống là một con cờ quan trọng trên con đường trở thành gia chủ của cháu. Nếu có nhà họ Tống giúp đỡ, vị trí gia chủ này của cháu sẽ càng thêm vững chắc!"
Đôi mắt Mộ Nhã Triết khẽ lướt qua một tia rét lạnh, giọng nói từ tính lại mang theo sự lạnh lẽo của băng giá: "Chú hai, chuyện này, chú không cần nhúng tay vào, cháu tự có chừng mực!"
Đầu bên kia điện thoại, giọng nói người đàn ông đột nhiên trở nên âm trầm: "Không phải chú hai không nhắc nhở cháu, hiện tại nhà hộ Mộ đang trong thời kỳ rối loạn, cháu không nên mạo hiểm! Phải biết rằng, hiện tại cháu cũng chỉ là người thừa kế, còn chưa thực sự nắm quyền nhà họ Mộ. Chú vẫn cảm thấy cháu là người thông minh lanh lợi, chưa bao giờ để xảy ra việc ngoài ý muốn! Về chuyện này, cháu không biết là cháu xử lý có chút không thỏa đáng sao? Đương nhiên không thể tránh khỏi ông già nhà họ Tống kia nói có chút phóng đại, nhưng dù sao địa vị của Tống Ân Nhã vẫn còn đó, chú cũng không tin, cháu lại bị một người phụ nữ mê hoạc đến thần hồn điên đảo, đi đắc tội với nhà họ Tống...”
Mộ Nhã Triết khẽ nhếch môi mỏng, giọng nói rất lạnh, mang theo cả sự châm chọc: "Mộ Nhã Triết cháu từ khi nào thì phải cần dựa vào nhà họ Tống để củng cố địa vị của mình? Nếu đã có thể ngồi đến vị trí này, cháu cũng có thể tiếp tục ngồi đến cuối cùng."
Người đàn ông bên kia bỗng nhiên im lặng, không nói gì.
Mộ Nhã Triết cười khẽ một tiếng nói: "Chú hai, thời của ông nội cùng chú đã qua, hiện tại là thời của cháu rồi."
Người đàn ông thở dài một tiếng, tức giận nói: "Tùy cháu! Có điều, cháu cũng đừng làm cho chú hai thất vọng, chú hai vẫn tin tưởng vào năng lực của cháu! Xử lý chuyện này cho thật tốt!"
"Cháu tự có chừng mực."
Cúp điện thoại, Mộ Nhã Triết mệt mỏi dựa vào sau lưng, Ng'n t thon dài khẽ day huyệt tình minh, trong khoảng thời gian dài sinh hoạt trong quân đội đã khiến cho ý thức cùng thính lực của anh nhạy cảm đến kinh người!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc