Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 494

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Vân Thi Thi nhíu mày, đương nhiên có chút kinh ngạc trước thái độ cẩn thận của anh ta.
"Chuyện gì, anh cứ hỏi thẳng đi."
Tần Chu mấp máy môi, có chút do dự không biết có nên hỏi hay không, đầu ngón tay gõ lên mặt bàn vài cái, sau đó mới lên tiếng: "Có lẽ anh hỏi thế này hơi mạo muội, nhưng anh vẫn muốn biết, hy vọng em không vì vậy mà phiền lòng." Tạm dừng một lát, anh ta mới nói vào vấn đề: "Anh muốn biết, rốt cuộc giữa em và cậu Mộ là quan hệ gì?"
Vân Thi Thi sửng sốt một hồi: "Tại sao anh lại hỏi như vậy?"
"Bởi vì anh có cảm giác, cậu Mộ đối với em không bình thường." Tần Chu vuốt chiếc nhẫn trên tay, giải thích.
Đúng là không bình thường.
Ít nhất là trong ấn tượng của Tần Chu, Mộ Nhã Triết là một người đàn ông có vẻ bạc tình.
Tại sao lại có ấn tượng như vậy?
Trước khi Hoàn Vũ bị Đế Thăng thu mua, vì muốn lấy lòng vị BOSS lớn này, cũng vì muốn giúp nghệ sĩ của mình lấy được tài nguyên mà không ít người đại diện lén lút đề cử danh sách nghệ sĩ đưa cho Mộ Nhã Triết.
Dâng phụ nữ cho người có quyền có thế đã là chuyện quá mức quen thuộc rồi.
Mộ Nhã Triết nhìn trúng người nào, đồng nghĩa với việc người đó sẽ nhận được rất nhiều cơ hội thăng tiến.
Nhưng mà, nghe nói sau khi Mộ Nhã Triết nhìn thấy danh sách kia thì lập tức ném sang một bên, không hỏi thăm lại lần nào nữa.
Bên cạnh anh chưa bao giờ có phụ nữ, điển hình cho mẫu người đi qua vạn bụi hoa, không dính một chiếc lá*.
* đi qua vạn bụi hoa, không dính một chiếc lá: 1) người đàn ông phong lưu đa tình nhưng lại chưa từng chịu trách nhiệm với bất kỳ ai; 2) người chìm trong hỗn loạn nhưng luôn giữ được bản thân mình sạch sẽ
Rõ ràng là người đứng đầu một tập đoàn giải trí khổng lồ, nhưng anh lại chưa bao giờ có chút dính líu nào đến những người phụ nữ trong vòng luẩn quẩn kia.
Vân Thi Thi là người đầu tiên, cũng là người duy nhất.
Anh ta cùng từng hỏi qua, Vân Thi Thi có địa vị gì trong lòng Mộ Nhã Triết.
Trong công ty không ai biết rõ chuyện này, chỉ biết Vân Thi Thi là một người đặc biệt.
Là vô cùng đặc biệt.
Vân Thi Thi nghĩ ngợi một lúc, cô không rõ vì sao Tần Chu lại hỏi như vậy, nhưng anh ta đã hỏi thì cô cũng nói thẳng: "Người yêu."
Tần Chu híp híp mắt: "Anh nghe nói, em có con trai?"
"Làm sao anh biết?" Vân Thi Thi hơi kinh hãi.
"Nếu như không hiểu rõ nội tình nghệ sĩ do mình dẫn dắt, làm sao anh có thể lăn lộn được trong giới này?" Tần Chu không hài lòng với vẻ xem nhẹ của cô, gõ gõ mặt bàn: "Đứa nhỏ là của cậu Mộ sao?"
Vân Thi Thi cắn chặt răng, lập tức nói: "Đúng vậy!"
"Anh nghe nói, bảy năm trước, có một cô gái bí ẩn sinh con giúp nhà họ Mộ. Cậu chủ nhỏ Mộ Dịch Thần của nhà họ Mộ không phải do Mộ Uyển Nhu sinh ra, mà là do nhà họ Mộ tìm người mang thai hộ."
Tần Chu nói xong thì dừng một chút, ánh mắt sâu xa nhìn cô chằm chằm.
Trên mặt Vân Thi Thi có chút xấu hổ, nhưng từ đáy lòng lại không thể không thán phục.
Chuyện lúc trước cô mang thai hộ cho nhà họ Mộ được che giấu rất tốt, những người biết chuyện đều đã được bịt miệng.
Làm sao anh ta tra được?
Vân Thi Thi thở dài một tiếng, nói: "Thật ra trước đây em có hai đứa con trai. Đứa lớn hơn đã được đưa đi, đứa nhỏ hơn thì vừa sinh ra đã không có hô hấp, về sau được điều trị cẩn thận nên mới có thể giữ được mạng sống, lại nhờ cha em thu xếp mới có thể giấu diếm được nhà họ Mộ."
Tần Chu đã hiểu ra: "Nói vậy, em đại khái là mẹ hưởng phúc con, một bước mà bay lên cành cao, gả vào nhà giàu có. Càng là nhà giàu lại càng coi trọng người nói dõi hương hỏa, em lại có hai đứa con trai, đây là nắm giữ được khoản vốn rất lớn rồi."
Sắc mặt Vân Thi Thi lạnh nhạt: "Em không có ý định đó."
"Không muốn sao?" Tần Chu lại có chút ngoài ý muốn: "Tại sao lại không muốn?"
Vân Thi Thi lại giữ yên lặng.
Anh ta có chút nghi hoặc hỏi tiếp: "Thứ lỗi cho anh hỏi thẳng, nếu như em có quan hệ mật thiết với cậu Mộ, rõ ràng là sau này không phải lo cơm áo, chỉ cần nhàn nhã hưởng thụ vinh hoa, tại sao còn bước vào làng giải trí?"
Bạn đang đọc truyện tại ThíchTruyện.VN
Phải biết rằng, trong vòng tròn nước sôi lửa bỏng này, nếu là người khác thì nhất định sẽ đặt toàn bộ tâm tư lên nhà giàu có, dù sao nhà giàu có thường coi trọng những người xuất thân trong sạch.
Vân Thi Thi nâng mắt, hút một ngụm khí.
Tần Chu nói thẳng ra như vậy, đúng là nghe có vẻ chói tai.
Bởi vậy, cô cảm thấy hơi khó chịu.
Nhưng trong lòng lại hiểu rõ, Tần Chu hỏi như vậy cũng không phải là có ác ý gì, anh ta không có ý làm khó dễ cô, chỉ là muốn biết quan hệ của cô và Mộ Nhã Triết.
Anh ta là người đại diện của cô, anh ta có nghĩa vụ và trách nhiệm điều tra tất cả những vấn đề liên quan đến cô.
Vốn dĩ cô cũng không muốn giấu diếm anh ta điều gì.
Cô nhướng mày, ánh mắt trong veo nhìn anh ta, nhàn nhạt nói: "Em không thích cảm giác ăn nhờ ở đậu."
Tần Chu nhận được đáp án ngoài ý muốn, trên mặt đầy vẻ kinh ngạc.
Nhưng không thể không nói, những lời này đúng là phong cách của cô!
Vân Thi Thi nhàn nhạt nói tiếp: "Vinh hoa phú quý, danh lợi, có ai mà không muốn chứ? Nhưng một người khoẻ mạnh lại sống dựa vào một người đàn ông, vậy thì tôn nghiêm đặt ở đâu? Em không muốn như vậy!"
Tần Chu cười, rõ ràng là rất hứng thú với câu trả lời của cô: "Đúng vậy! Anh rất thích tính cách này của em."
Anh ta bỗng nhiên hơi nghiêng người về phía trước, ánh mắt sáng rực.
"Em có biết dã tâm của anh không?" Anh ta hỏi, nhỏ giọng, âm thanh trầm thấp như nước.
Vân Thi Thi lắc đầu.
Anh ta lại cười, tựa lưng vào ghế ngồi, chậm rãi nói: "Mười năm, anh vì Cố Tinh Trạch mà đánh đổ một nửa giang sơn. Nhưng đối với em, anh muốn thực hiện dã tâm lớn hơn."
"Em có đồng ý phối hợp với anh không?"
"Tất nhiên đồng ý."
"Trước tiên, anh hy vọng em biết rõ điều này. Làng giải trí, nói nó là đầm rồng hang hổ cũng được, là chảo nhuộm lớn cũng được, anh chỉ hy vọng em hiểu rõ, đây là một vòng luẩn quẩn cá lớn nuốt cá bé. Kẻ yếu thì không thể nào có tôn nghiêm! Em đã đặt chân vào đây rồi thì anh hy vọng em sẽ trở thành tốt nhất. Anh không thích người qua loa cẩu thả!"
Tần Chu nói xong, lấy ra một kịch bản, đưa đến trước mặt cô.
Vân Thi Thi nhíu mày, nhận lấy kịch bản.
Rất dày, so với kịch bản 《Quả Trám》 thì dường như dày gấp đôi.
Trang đầu tiên, giấy trắng mực đen, đây là kịch bản của bộ phim cung đấu đang tuyển diễn viên, tên phim tạm định là 《Khuynh quốc》,chuyển thể từ tác phẩm của một tác giả nổi tiếng. Số lượng tiểu thuyết đã xuất bản là ba triệu cuốn.
Ba triệu cuốn!
Điều này có nghĩa là gì?
Tiêu thụ được ba triệu cuốn sách thì chắc chắn có thứ hạng cao trên bảng xếp hạng.
Tiểu thuyết phát hành năm năm, ba triệu cuốn sách được tiêu thụ, điều này chứng minh bộ tiểu thuyết này được rất nhiều người yêu thích.
Nghe nói, tiền mua bản quyền cũng giá cao trên trời! Tác giả đòi phí bản quyền cao như thế, đây là chuyện trước nay chưa từng có.
Càng khiến người ta líu lưỡi chính là, hiện giờ chỉ mới mua bản quyền, diễn viên còn chưa xác định, trên mạng và TV đã thay nhau đưa tin, có người tiết lộ phí bản quyền lên tới tám triệu.
"Một tin tốt, một tin xấu. Em muốn nghe cái nào trước?" Tần Chu thừa cơ nước ***c thả câu.
Vân Thi Thi cũng vui vẻ: "Em muốn nghe tin tốt."
"Tin tốt là em có cơ hội cạnh tranh vai nữ chính."
"Vậy tin xấu là...?"
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc