Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 471

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Anh đến, Phó Viện Trưởng đang trực giật mình, ông cố ý mang theo những người liên quan chạy tới, đứng ngay cửa chờ đại giá của anh!
Mộ Nhã Triết ôm vai Vân Thi Thi, nhìn lướt qua, lập tức nói: "Kiểm tra cho cô ấy, nhớ kỹ, không cho phép có một chút sai lầm!"
Anh vừa nói xong, những người dưới tay anh không nói hai lời lập tức chấp hành!
Làm một loạt kiểm tra, lúc bác sĩ báo cáo tới, nhìn mặt gửi lời nói: "Tổng giám đốc Mộ, đã có kết quả kiểm tra, không mang thai."
"Không mang thai?"
Mộ Nhã Triết nhíu mày, hiển nhiên cảm thấy ngoài ý muốn với kết quả này.
Ngoài ý muốn giống anh, tự nhiên còn có Vân Thi Thi, đầu tiên cô khá kinh ngạc, sau đó trong lòng ổn định lại.
Mộ Nhã Triết lườm cô một cái, hờn giận trong lòng tăng lên đến cùng cực.
"Gần đây tôi hay có phản ứng nôn khan, là xảy ra chuyện gì vậy? Còn có, kì sinh lý đã lâu không tới rồi!"
Bác sĩ trả lời: "Nôn khan là biểu hiện của bệnh viêm dạ dày mức độ nhẹ. Có quan hệ với dạ dày yếu, nóng trong người. Bình thường chỉ cần chú ý quy luật ăn uống, kỵ đồ sống nguội cay độc, xem lại tình huống! Còn kỳ sinh lý không tới, là biểu hiện của việc nội tiết mất cân đối."
Sau đó cẩn thận mà tôn kính hỏi: "Xin hỏi có phải cô thường thức đêm công tác hay không?"
"Phải..." Vân Thi Thi gật gật đầu.
Quả thực gần đây cô thường thức đêm quay phim, cho kịp tiến độ. Cũng không phải quay phim mệt, mà là có đôi khi mặc dù không có cảnh diễn của cô, cô cũng cần phải chờ ở studio.
"Tốt nhất là phải làm việc và nghỉ ngơi có quy luật, nếu không, nội tiết mất cân đối sẽ khiến cho kỳ sinh lý chậm lại."
Bác sĩ lại dặn dò cô rất nhiều.
Chỉ là Mộ Nhã Triết một bên, sắc mặt đã lạnh lẽo hoàn toàn.
Thế nên trên đường đi về, anh vẫn luôn nghiêm mặt, cũng không mở miệng nói một câu nào.
Vân Thi Thi bật cười không thôi, "Sao vậy? Không mang thai, anh rất thất vọng à?"
Ánh mắt Mộ Nhã Triết nhìn thẳng phía trước.
Đâu chỉ là thất vọng.
Tóm lại, không mang thai, tự nhiên Vân Thi Thi rất vui mừng khi thấy chuyện thành công.
Sau khi kết thúc bộ phim, sẽ có một kỳ tuyên truyền dài dằng dặc, cần đi diễn trên cả nước.
Cô vụng trộm liếc nhìn anh, thấy sắc mặt của anh lành lạnh, thấy hơi bất đắc dĩ.
Đêm nay, cô mới vừa nằm trên giường, thân hình cao lớn của Mộ Nhã Triết đã đè lên.
Vân Thi Thi thấy hơi hoảng, thấy khuôn mặt đẹp trai của anh gần sát mình, ánh mắt có phần kiêng dè, lại ẩn giấu mãnh liệt.
Cô hơi hơi lui về sau, lưng dán lên giường, anh ép sát từng bước, giống như thợ săn đã nhắm tới con mồi.
Vân Thi Thi kéo khóe môi, lại càng cảnh giác: "Anh... định làm gì..."
Mộ Nhã Triết thổi một hơi, phất qua gương mặt cô, hết sức tà ác: "Làm yêu."
"Bá" một phen - -
Trên mặt Vân Thi Thi nhất thời nóng bỏng không ngừng.
Đỏ sắp rỉ máu!
Người đàn ông này...
Sao có thể nhẹ nhàng nói ra những lời... khiến cho người ta đỏ mặt tim đập nhanh như vậy?!
Mộ Nhã Triết chạm vào trán của cô, bàn tay to ôm eo của cô, môi mỏng cong lên đường cong vô cùng xinh đẹp: "Em nói, anh có nên cố gắng thêm một chút nữa không?"
"Cố gắng gì chứ..."
Người nào đó tà ác nói: "Hoa nở, kết quả."
...
Hoa nở...
Kết quả...
Trời ạ, thật là có nội hàm.
Mặt Vân Thi Thi lại càng nóng đến không thể chịu nổi, che mặt, chỉ cảm thấy nguồi đàn ông này có đôi khi, đúng là vô cùng tà ác.
"Em không muốn sinh nữa." Khuôn mặt nhỏ nhắn của Vân Thi Thi suy sụp, "Em đã có Hữu Hữu và Tiểu Dịch Thần rồi."
"Không đủ."
Mộ Nhã Triết nghiêng người, kéo cô vào trong lòng, trong giây lát, cô đã dùng tư thế rất mờ ám dựa vào lòng anh, kề sát vào cô, anh lại đứng đắn nhắc lại: "Không đủ!"
"...?"
Vân Thi Thi giãy giụa, Mộ Nhã Triết không cho phép cô trốn tránh, bàn tay to nhấn một cái trên eo cô, cả người cô càng dán chặt vào người anh.
Chỗ nào đó chặt chẽ dính sát.
Vân Thi Thi mấp máy môi.
"Chúng ta sinh một cô con gái nữa. Nhé?" Mục tiêu của anh rất rõ ràng, không cho phép phản đối, môi mỏng bao phủ lên môi của cô.
"Ưm..."
Tiếng kháng nghị của Vân Thi Thi hoàn toàn bị chôn vùi dưới nụ hôn thế công rào rạt của anh.
Đêm nay, Mộ Nhã Triết vô cùng cố gắng.
Ngoài cửa, hai bánh bao nhỏ rón ra rón rén dán lỗ tai trên cửa, nghe lén "Huyền bí" sau cửa, hai người liếc mắt nhìn nhau, một người mặt đầy nghi ngờ khó hiểu, một người thì mặt đỏ bừng không nói gì.
"Hữu Hữu..." Tiểu Dịch Thần nhẹ nhàng chọc vào eo Hữu Hữu, dán bên tai cậu hỏi, "Cha và mẹ đang làm gì vậy?"
Hữu Hữu vốn có tật giật mình, bị cậu đột ngột dán sát, hoảng sợ một phen, vỗ vỗ иgự¢, lập tức, ghét bỏ đánh một cái lên mặt Tiểu Dịch Thần, đẩy ra xa: "Đây là triết học, anh không hiểu."
Vẻ mặt Tiểu Dịch Thần chất phác: "..."
Cậu lại dán lên: "Vậy em hiểu không?"
Hữu Hữu khẽ ho khan, mặt hơi đỏ lên, xoay người đi về phòng.
Tiểu Dịch Thần ba chân bốn cẳng chạy theo sát sau cậu, đóng cửa phòng, cười tít mắt hỏi: "Hữu Hữu, vậy... Hoa nở, kết quả là có ý gì vậy?"
"Không nói cho anh biết."
"Nói đi nói đi, em thông minh như thế, hẳn là biết có ý gì mà."
Thật ra, ý của hoa nở kết quả, Hữu Hữu cũng không hiểu lắm, nhưng mà trước mặtTiểu Dịch Thần, cậu nhưng là muốn bày ra vẻ "Em cái gì cũng biết "!
"Không nói cho anh biết, không nói cho anh biết đâu!" Hữu Hữu bĩu môi, cố ý thừa nước ᴆục thả câu.
Tiểu Dịch Thần hơi tức giận, bổ nhào cậu ngã xuống giường, vươn tay ra sờ eo của cậu, nắm chính xác nhanh điểm nhạy cảm của cậu, trái phải tấn công.
Hữu Hữu bị cậu biến thành chịu không nổi, sắp cười ra nước mắt.
"Nói cho anh biết đi, nói cho anh biết đi..."
"Mộ Dịch Thần... Ha ha ha ha... Mau buông tay..."
Tiểu Dịch Thần hài lòng nhìn Hữu Hữu ở dưới thân cậu không ngừng cầu xin tha thứ, chiêu này đúng là lần nào cũng có hiệu quả mà.
Hữu Hữu không chịu nhột nổi.
"Mộ Dịch Thần... khà khà... Đừng... Rất ngột... khà khà..."
Tiếng động quá lớn, thế cho nên đã kinh động đến hai người ở phòng ngủ chính.
Vân Thi Thi nhìn thoáng qua Mộ Nhã Triết, bật cười: "Hai thằng nhóc còn chưa ngủ hả?"
"Không cần lo cho bọn họ." Mộ Nhã Triết không vui vì lực chú ý của cô rơi vào chuyện khác, cúi đầu, che lại đôi môi mềm mại của cô.
Vì thế, một phòng kiều diễm.
Nhà chính của họ Mộ.
Mộ Uyển Nhu không ngừng đi qua đi lại trong phòng sách.
Giờ cô ta không dám ra ngoài, bởi vì cô ta nghĩ, dù cô ta đi tới đâu, Mộ Liên Tước sẽ phái người theo sát, lần trước Ngải Luân bị Gi*t, không thể nghi ngờ, là cảnh cáo dành cho cô ta!
Trải qua một lần tìm hiểu, cô ta đã rõ, lấy tính tình Mộ Liên Tước, không thích người khác làm trái kế hoạch của ông ta, một mình làm việc.
Điểm này, vô cùng giống với Mộ Nhã Triết!
Ngày đó cô ta một mình gặp Ngải Luân, không thể nghi ngờ là đã chọc giận anh.
Nhưng mà, mặc dù đã rõ tính cách Mộ Liên Tước, Mộ Uyển Nhu vẫn cảm thấy không yên tâm như cũ.
Mọi chuyện như lửa sém lông mày, mắt thấy Mộ Nhã Triết đã chuẩn bị xong hết, qua một tuần nữa, sẽ mời họp báo long trọng tuyên bố, tuyên bố tin tức về hôn nhân của bọn họ.
Nhưng mà trải qua một phen đấu tranh tâm lý, trong lòng Mộ Uyển Nhu lại bỗng nhiên tỉnh táo hiểu ra, lần này, có lẽ sẽ không đơn giản!
Vân Thi Thi à?
Vân Thiên Hữu à?
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc