Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 468

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Vân Thi Thi lập tức nghi ngờ, đề phòng nói: “Tại sao? Không nói được ở đây à?”
Trong lòng cô cảm thấy, hai người này không có ý tốt.
Nhất là Đỗ Gia Ngạn, lúc trước anh ta rất xem thường cô, lúc này đây, anh ta lại tỏ ra thân thiết vô cùng, nhất là cái gương mặt nịnh hót kia, khiến cô phải đề phòng cảnh giác.
“Đừng lo, bọn mình không có ý gì đâu, chỉ muốn nói chút chuyện với cậu thôi mà!” Hoàng Lệ Lệ nhẹ nhàng nói.
“Thực ra, có vài chuyện về gia đình cậu, bọn mình nghĩ cậu có quyền được biết về sự thật này.”
“Tôi không cần” Vân Thi Thi nói xong, liền thẳng thừng từ chối: “Tôi nghĩ chắc cũng chẳng phải chuyện gì quan trọng, thôi, tôi còn chưa hoàn thành cảnh quay, tôi đi trước đây.”
Nói xong, cô quay người định bỏ đi.
Đỗ Gia Ngạn vừa nhìn thấy cô định đi vào trong, nhất thời luống cuống tay chân, lập tức chạy nhanh về phía cô, ngăn cô lại, trong tình thế gấp gáp, anh ta tóm lấy cánh ta cô.
Vân Thi Thi cảm thấy bị anh ta ***ng chạm có chút rợn người, lập tức hất tay anh ta ra: “Làm gì vậy? Động tay động chân gì đây?”.
“Xin lỗi xin lỗi!” Đỗ Gia Ngạn cười nịnh nói: “Thi Thi, tôi chỉ thay mặt mọi người đến hỏi thăm cô một chút thôi mà, rõ ràng cô đã quay phim xong rồi, không phải sao?”
Lúc nãy khi đến đây, hai người họ đã có tán gẫu với bảo vệ vài câu, đưa cho mấy tên đó chút tiền, họ liền nói Vân Thi Thi đã quay phim xong rồi, bọn họ mới dám đến tìm.
Vân Thi Thi nheo mắt, nhìn hai người này thật khả nghi, rốt cuộc là có chuyện gì.
Cô suy nghĩ hồi lâu, hiện tại đang là ban ngày, mà còn ngay cửa chính của công ty, chắc họ cũng không thể làm gì nguy hiểm cho cô. Cô thở dài, nói: “Tôi nhiều việc lắm, có gì thì nói nhanh đi.”
“Vậy, tìm một chỗ yên tĩnh nói chuyện được không?”
“Đi theo tôi.”
Vân Thi Thi xoay người đi về phía xe của mình.
Hoàng Lệ Lệ và Đỗ Gia Ngạn liếc nhìn nhau, sau đó đi theo phía sau, thẳng đến khi nhìn thấy chiếc xe của Vân Thi Thi, trong lòng vừa sợ vừa ghen tỵ, lại thầm ngưỡng mộ.
Chiếc xe có cả phòng riêng này, thật sang trọng.
Chắc giá phải đến mấy trăm vạn.
Hai người ghen tị vô cùng, Vân Thi Thi nàng, ngày xưa chẳng phải chỉ là đứa nghèo hèn sao!?
Sau khi lấy chồng, đúng là khác một trời một vực.
Ngày xưa, đến cả Đỗ Gia Ngạn còn không thèm liếc mắt nhìn cô ta một cái, nói gì đến Mộ Nhã Triết, thế nhưng… đúng là một trời một vực mà.
Nhớ lại thì, Vân Thi Thi ở trong giới giải trí, đều được mấy vị kim chủ chú ý, hừ, cứ tưởng cô cùng lắm cũng chỉ là một diễn viên mới vào nghề, vì nhan sắc của cô quá hoàn hảo nên mới được để ý, cùng lắm thì chỉ được sủng ái một thời gian là cùng.
Ai ngờ đâu, một bước lên mây.
Ai mà chẳng biết, mấy tên nhà giàu thường dị ứng với mấy người của showbiz.
Thế mà Mộ Nhã Triết… lại để ý cô.
Nghĩ hồi, Hoàng Lệ Lệ đi theo Đỗ Gia Ngạn vào xe.
Vân Thi Thi rót cho mỗi người một ly trà, ba người cùng ngồi xuống, cô trực tiếp đi thẳng vào vấn đề: “Có chuyện gì, cứ nói thẳng ra đi, không cần phải vòng vo làm gì.”
Cô nói xong, Đỗ Gia Ngạn như vui như cá gặp nước, vì thế nói: “Sao vậy, ngày xưa còn là bạn bè chung lớp mà… Cô có hiểu lầm gì với bọn tôi sao?”
“Hiểu lầm? Hiểu lầm chuyện gì?” Vân Thi Thi nhíu mày.
“Thôi, cô có hiểu lầm gì với tôi thì cũng mặc, chuyện cũng đã qua rồi! Thi Thi, tôi không biết xưa kia đã làm gì cô, nhưng cô nói tôi có mắt không tròng cũng được, nói tôi bỉ ổi vô sỉ cũng được, dù sao mọi chuyện đều đã qua cả rồi, không phải sao? Chuyện của quá khứ, thì đừng nhắc lại làm gì, đúng không?” Đỗ Gia Ngạn giọng nói thành khẩn, trên mặt là kính sợ và nể phục.
Vân Thi Thi nghe anh ta nói xong thì có chút không tin: “Này là có ý gì đây? Nói như thế, tôi không hiểu gì cả!”
“Chuyện là vậy, cha tôi ở thành phố này cũng có chút danh tiếng, cũng nhận nhiều mối thầu làm ăn, gần đây có nhận thầu công trình của công ty nhà họ Mộ, nhưng mấy ngày trước, nhà họ Mộ ra quyết định huỷ hợp đồng làm ăn với cha tôi! Không những thế, còn có ý định lật đổ, thu mua công ty của cha tôi…”
Đỗ Gia Ngạn kể rõ mọi chuyện cho Vân Thi Thi nghe.
Hoá ra, từ sau ngày họp lớp đó, sau việc làm của Đỗ Gia Ngạn và Hoàng Lệ Lệ, dĩ nhiên là đã đắc tội với người đứng phía trên: Mộ Nhã Triết.
Ngoài mặt thì anh không nói gì, bởi vì trong mắt anh, Đỗ Gia Ngạn và Hoàng Lệ Lệ chỉ là một con tôm con tép, không đáng để anh hỏi tội.
Ví dụ như, trên đường có một con chó điên cứ chạy về phía mình, mình cứ lẳng lặng kệ nó bước đi, nhưng trong lòng thì sẽ tha cho con chó đó sao? Dĩ nhiên là không.
Dù không nói, nhưng không có nghĩa là buông tha!
Dĩ nhiên, việc hai người họ làm, đã làm cho anh không vui.
Nếu anh đã không vui, vậy thì anh sẽ khiến cho họ cũng không yên.
Anh là vậy đấy, ngoài mặt thì không có gì, nhưng sau lưng thì Pu'ng Ng'n t một cái, cũng đủ để sản nghiệp nhà họ Đỗ điêu đứng hai ba lần!
Không biết Mộ Nhã Triết đã dùng cách gì, nhưng sau ngày đó, tất cả những hợp đồng mà nhà họ Đỗ đã kí kết với nhà họ Mộ trước giờ đều bị huỷ bỏ.
Hợp tác, đó là việc qui định trên giấy trắng mực đen, mà hợp đồng với nhà họ Mộ, nhà họ Đỗ có cho cũng không dám huỷ.
Nhưng… ha ha… anh thì dám.
Nhà họ Mộ quyền thế lớn như vậy, ở thành phố này, họ có thể dùng một tay che trời, nhà họ Đỗ có gan đi kiện không?
Dù là trong chính trị, dù là người nắm quyền pháp lý cao nhất, hừ, tất cả đều là người của nhà họ Mộ cả thôi.
Nhà họ Mộ công khai huỷ hợp đồng, chẳng khác nào là cái tát trước mặt giới kinh doanh, dám kiện không?
Có cho cũng không dám.
Khi Mộ Nhã Triết đã muốn huỷ, chắc chắn, những hợp đồng đó sẽ bị huỷ.
Tuy là đã nhiều lần hoà giải, nhưng vỏ quýt dày có móng tay nhọn, Đỗ Bác Hùng nhìn con trai mình đắc tội với người đứng trên, dù không cam lòng nhưng ông ta vẫn phải cắn răng nhịn nhục, xem như một kinh nghiệm xương máu cho bản thân.
Nếu không thì sao, đối đầu với nhà họ Mộ à?
Đỗ Bác Hùng lúc đầu chỉ nghĩ sự việc đi đến đó là cùng, nhưng đâu đơn giản như thế.
Mộ Nhã Triết thủ đoạn vô biên, luôn là người tàn nhẫn, nếu anh đã muốn triệt ai, thì phải triệt đến không còn đường sống, không thể bỏ qua dễ dàng được.
Ngày hôm sau, có một tin tức làm chấn động ông ta, ông chủ Thương, người luôn có giao tình tốt, lâu năm quen biết với Đỗ Bác Hùng, nhảy lầu tự sát.
Nhảy lầu tự sát?
Sao lại xảy ra chuyện này?
Đỗ Bác Hùng biết chuyện không đơn giản.
Ông biết rõ, chuyện này chắc chắn có liên quan đến nhà họ Mộ.
Cái này chưa tính, có nhiều hạng mục ông ta hợp tác chung với ông chủ Thương, ông ta buộc phải thu mua các công trình, nhưng việc này lại khiến mấy nhà kinh doanh gièm pha.
Trong đó, có một hạng mục của một nhà đầu tư hợp tác lâu năm với nhà họ Đỗ, nhưng bên này lại mang tiếng tham ô hối lộ, tiền tham ô vô cùng lớn, làm chấn động đến cả trung ương, khiến trung ương phải phái người xuống điều tra cho rõ.
Đỗ Bác Hùng vì bo bo giữ mình, nên phải bỏ dở các công trình đang thi công.
Mấy ngày sau đó, Đỗ Bác Hùng ăn ngủ không yên, cả người đầu lâm vào tình trạng hốt hoảng lo sợ.
Hiện tại công ty gặp rất nhiều khó khăn về hợp đồng, hầu hết đề đang bị ngưng trệ.
Sao lại có chuyện trùng hợp như vậy được?
Sao mọi chuyện trễ không đến, sớm không đến, mà cứ dồn một lúc tìm đến thế này được.
Có thể nói, có người đứng sau dật giây.
Nhà họ Mộ phải bức người khác đến con đường ૮ɦếƭ mới chịu sao?
Hợp đồng thì bị bỏ dở, hạng mục thì bị đình trệ tổn thất, mỗi ngày tính ra đều là những con số trên cả trăm vạn.
Mà hiện tại, làm sao đủ tiền mà xoay?
Không đến mấy ngày, ông ta liền nợ ngập đầu, nếu Mộ Nhã Triết đi thêm bước nữa, nhà họ Đỗ xem như xong.
Mỗi ngày trôi qua, điện thoại không ngừng kêu lên, hạng mục hợp đồng thì không có tiền thi công, bị đình trệ, tình hình thật chẳng khả quan.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc