Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 445

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Một đám người ánh mắt sáng rực nhìn Mộ Nhã Triết, hiển nhiên đang chờ Vân Thi Thi giới thiệu.
Vân Thi Thi cùng Mộ Nhã Triết liếc nhìn nhau một cái, hiển nhiên không biết nên giới thiệu như thế nào.
Bạn bè?
Vợ chồng?
Nhưng bọn họ đến giấy chứng nhận kết hôn còn chưa có đâu!
Mộ Nhã Triết cũng chờ cô, muốn xem cô giới thiệu anh như thế nào.
Vân Thi Thi đang lúc khó xử, thì Hoàng Lệ Lệ đã đi tới.
Trang phục của cô hôm nay vô cùng sặc sỡ, như một làn sóng uyển chuyển, khuôn mặt tinh xảo.
Từ lúc còn ở trường, Hoàng Lệ Lệ đã nổi tiếng là hoa khôi của trường.
Sở dĩ nói nổi tiếng, đó là bởi vì tất cả các trường đại học đều có liên kết với nhau, hoặc xây gần một khu vực.
Chính vì vậy Hoàng Lệ Lệ mặc dù ở bất kỳ trường nào, cũng đều có chút danh tiếng.
Ngũ quan của cô thuộc về loại diễm lệ, ****. Bây giờ lại trang điểm cầu kỳ, đôi môi đỏ mọng, cả người phảng phất sự hấp dẫn.
Cô chậm rãi đi tới trước mặt Vân Thi Thi, hai hoa hậu giảng đường đang đứng đối mặt nhau, nhất thời làm cho không khí xung quanh yên tĩnh lại.
Tốt nghiệp mới có hai ba năm, nhưng Hoàng Lệ Lệ đã thay đổi rất nhiều, cả người thêm gợi cảm, quyến rũ.
Nhưng Vân Thi Thi cũng không kém cạnh, cả người cô vẫn thanh lệ thoát tục như cũ, cả người không có chút dấu ấn của thời gian trôi qua.
Trước đây khi còn học đại học, Vân Thi Thi là một hoa hậu giảng đường có một không hai!
Vì vậy, kể cả là Hoàng Lệ Lệ, người ta cũng đem cô so sánh với Vân Thi Thi.
Trên diễn đàn của trường, mỗi khi có cuộc thi nhan sắc diễn ra, Vân Thi Thi lần nào cũng nhận được số phiếu cao nhất. Chính vì vậy Hoàng Lệ Lệ vẫn luôn ghen ghét với cô.
Lúc đầu Vân Thi Thi không muốn tham gia cuộc họp lớp này, chính là vì Hoàng Lệ Lệ.
Cô ta vẫn luôn rất căm ghét, oán hận cô.
Không có lý do nào khác.
Ở trong trường, Hoàng Lệ Lệ từng điên cuồng theo đuổi một nam học sinh.
Người này dung mạo tuấn tú, là một soái ca nổi tiếng của học đường. Tên là gì thì chính Vân Thi Thi cũng đã quên mất, nhưng cái máu chó là, học sinh nam kia vì thích cô mà nhiều lần từ chối Hoàng Lệ Lệ.
Vì vậy Hoàng Lệ Lệ trong lòng luôn ghen ghét cô, nhiều lần xung đột.
Bốn năm đại học, không ngày nào cô ta ngừng gây khó khăn cho Vân Thi Thi.
Luận về thành tích, cô không thể bằng được Vân Thi Thi.
Luận về xinh đẹp, cô hầu như đều bị người ta đem so sánh với Vân Thi Thi.
Bao nhiêu chua xót, cùng tức giận, Hoàng Lệ Lệ chưa từng một lần khuất phục.
Nhưng đến bây giờ, mọi chuyện đã thay đổi khá nhiều.
Cô, Hoàng Lệ Lệ, đã không còn là cô nữ sinh ngày xưa nữa rồi.
Sau khi tốt nghiệp, Hoàng Lệ Lệ liền từ bỏ việc theo đuổi người bạn học kia, đi theo một người đàn ông nhiều tiền, có quyền có thế.
Bây giờ, ỷ vào quyền lực của người đàn ông đó. Sự nghiệp của cô như diều gặp gió.
Hoàng Lệ Lệ đứng trước mặt Vân Thi Thi, nhìn cô, trên mặt nở nụ cười, nhưng trong lòng không ngừng phỉ nhổ.
"Thi Thi, đã lâu không gặp!" Hoàng Lệ Lệ cười, đưa bàn tay thon như ngọc tới trước mặt Vân Thi Thi.
Vân Thi Thi mỉm cười đưa tay ra, lại bất ngờ có cảm giác đau nhức từ tay truyền tới, nụ cười trên mặt thoáng cứng đờ.
Hoàng Lệ Lệ vẫn cười, nhưng bàn tay lại không ngừng dùng lực.
Qủa nhiên!
Vân Thi Thi trong lòng thầm kêu khổ, khẽ cắn răng, Hoàng Lệ Lệ lúc này mới bỏ tay ra, nở một nụ cười khiêu khích, sau đó ánh mắt lập tức rơi lên người Mộ Nhã Triết đang đứng một bên.
Bạn đang đọc truyện tại ThíchTruyện.VN
"Đây là..."
Cô khẽ nhếch đôi môi đỏ mọng, nhẹ nhàng mở miệng, chờ Vân Thi Thi trả lời.
"Đây là bạn trai mình." Vân Thi Thi cười giới thiệu.
Sắc mặt Mộ Nhã Triết có chút khó coi.
"Vậy à, mình còn tưởng là chồng cậu rồi cơ chứ. Nhìn anh ấy thật đẹp trai nha."
"Đúng vậy, nhìn rất xứng đôi với Thi Thi."
Vân Thi Thi liếc nhìn Mộ Nhã Triết một cái, lập tức lại nói: "Chỉ là, rất nhanh sẽ lên chức."
"Lên chức?"
"Lên chức làm chồng sao?"
"Thi Thi à, hai người định bao giờ tổ chức vậy?"
Vân Thi Thi trả lời: "Vẫn chưa quyết định!"
"Đến khi tổ chức, nhất định phải mời bọn mình đó!"
"Thi Thi, hai người các cậu làm sao quen biết nhau vậy?"
"Thi Thi, người yêu cậu đang làm việc gì?"
Vân Thi Thi khẽ nhếch môi: "Làm nhân viên bình thường thôi."
"Nhân viên?"
Bỗng nhiên có người cười một tiếng, lập tức, mọi người thở phào.
Lầu đầu, không ít người nhìn ra được khí chất tôn quý của Mộ Nhã Triết, còn tưởng rằng người này là con ông cháu cha nào đó.
Không nghĩ tới lại chỉ là một nhân viên quèn?
Bầu không khí nhất thời có chút lúng túng.
Khương Lê khẽ nhíu mày, mới vừa rồi mọi người còn vây quanh Thi Thi nhiều như vậy, trước Thi Thi, sau Thi Thi, vì sao vừa nghe người yêu cậu ấy chỉ là nhân viên bình thường, ai ai cũng bày ra vẻ mặt như vậy.
Cũng quá coi thường người khác rồi.
Nhân viên bình thường thì sao?
Hoàng Lệ Lệ vừa muốn lên tiếng giảng hòa, nhưng vừa định mở miệng, đã có người lên tiếng trước cô: "Bạn trai mình cũng là bắt đầu từ một nhân viên quèn, nhưng giờ cũng đã lên làm giám đốc rồi đó."
Cô vừa dứt lời, lập tức có người cười nói: "Lệ Lệ, làm sao có thể so với cậu chứ. Bạn trai cậu vừa có quyền vừa có thế, cái công ty kia chẳng qua chỉ là chi nhánh nhỏ nằm trong tay người yêu cậu, sao có thể đem ra so sánh chứ."
"Đúng vậy đúng vậy, Lệ Lệ à, cậu thật may mắn quá đi, nếu sau này kết hôn rồi, chẳng phải cậu sẽ trở thành bà chủ của cả một tập đoàn sao..."
Hoàng Lệ Lệ khẽ mỉm cười, giả vờ xấu hổ nói: "Mọi người đừng trêu mình nữa..."
"Lệ Lệ nhà chúng ta thật tốt, chỉ tiếc chúng ta không được như cô ấy..."
Trong chốc lát, tất cả mọi người đã xúm đến bên cạnh Hoàng Lệ Lệ, thi nhau nịnh hót.
"À, Lệ Lệ, bạn trai cậu đâu?"
"Anh ấy vẫn còn bận chút việc ở công ty, chút nữa sẽ đến."
Hoàng Lệ Lệ cười, nói tiếp: "Mọi người cứ chơi đi, không cần đợi anh ấy."
"Không sao, đợi một chút thôi mà."
Không lâu sau đó, Tiếu Tuyết cũng đến cùng với Cao Nam, đi theo bọn họ còn có lớp trưởng năm xưa - Mạnh Thanh Hạ.
Mạnh Thanh Hạ vừa mới bước vào phòng, nhìn thấy Vân Thi Thi thì lập tức trở nên H**g phấn.
Cao Nam cũng bước vào phòng, liền nhìn thấy Vân Thi Thi đang ngồi với một người đàn ông xa lạ khác.
Anh hiển nhiên là chưa từng gặp qua Mộ Nhã Triết, vì vậy trong lòng liền nổi lên sự nghi ngờ.
Người này là ai?
Dường như anh ta rất thân mật với Vân Thi Thi.
Ánh mắt Cao Nam lúc này đã dán chặt lên người Vân Thi Thi đang ngồi cách đó không xa.
Vân Thi Thi cũng không thèm để ý đến anh ta.
Nhưng Mộ Nhã Triết thì khác, anh liếc mắt đánh giá Cao Nam, trông thấy sự *** hiện rõ trong mắt anh ta.
Đều là nam nhân, những suy nghĩ hiện lên trong đầu Cao Nam đều bị Mộ Nhã Triết nhìn thấu.
Anh liền giơ tay lên, ôm lấy bả vai Vân Thi Thi, vô hình tuyên bố chủ quyền của mình.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc