Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 441

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Con gái rơi vào tình yêu cuồng nhiệt, cơ hồ mù quáng trong tình yêu. Cô nhìn ra được, Tiếu Tuyết vô cùng để tâm Cao Nam, cô đã làm bạn với Tiếu Tuyết lâu như vậy, ấn tượng đối với Tiếu tuyết, vẫn luôn là cô gái mạnh mẽ vang dội.
Cô ấy rất khắt khe với đàn ông. Nhưng mà điều này cũng không có gì đáng trách, dù sao xuất thân cô ấy hơn người, đàn ông bình thường, cô ấy chướng mắt.
Học đại học vài năm, con trai theo đuổi Tiếu Tuyết cũng có rất nhiều, nhưng cô ấy lại nói, tình cảm trong đại học luôn là không bệnh mà mất, bởi vậy không muốn lãng phí thời gian.
Mà với Cao Nam, nhìn ra được tấm lòng cô ấy dành cho Cao Nam.
Dù sao, đây là lần đầu cô nhìn thấy vẻ e lệ và ỷ lại chỉ cô gái nhỏ mới có trên mặt cô ấy.
Nhất là trước mặt Cao Nam, dựa sát vào nhau, trong mắt cô ấy hiện ra sùng bái.
Hẳn là cô rất yêu Cao Nam nhỉ?
Dù cô ấy tin tưởng cô, nhưng nếu biết bộ mặt thật của Cao Nam, không biết bị đả kích cỡ nào?
Huống hồ, tựa như Cao Nam nói, đây là tình cảm giữa họ, hình như cô không có lập trường xem vào?
Nhưng mà, cứ ngồi xem mặc kệ như vậy, nhìn người bạn tốt nhất bị một tên cặn bã đùa bỡn trong lòng bàn tay, đúng là... rất không đành lòng!
Vân Thi Thi muốn nói lại thôi, Tiếu Tuyết thấy hiếu kỳ: "Làm sao vậy!? Sao sắc mặt cậu kém như vậy, có phải cơ thể không khỏe hay không?"
"Không.” Cô lắc đầu.
Tính tình Tiếu Tuyết nôn nóng có tiếng, càng nóng nảy: "Vậy có phải có ai khi dễ cậu hay không? Bạn nói, ai dám khi dễ Thi Thi nhà chúng ta?"
Vân Thi Thi nhìn cô ấy, cuối cùng kiên định, vừa muốn mở miệng, đã thấy Cao Nam đi tới.
Lời của cô nhất thời nghẹn ngay cổ họng.
Cao Nam về đến trên chỗ ngồi, trên mặt hoàn toàn không thấy có gì bất thường, ngồi trên chỗ ngồi, vô cùng tự nhiên vươn tay, ôm bả vai Tiếu Tuyết, vẻ mặt trên mặt và gương mặt lỗ mãng vừa rồi trước mặt cô, tựa như hai người.
"Chờ lâu không!"
"Sao anh nhận cú điện thoại lâu như vậy?" Tiếu Tuyết không khỏi oán giận.
"Điện thoại công ty, có việc." Cao Nam ít ỏi nói hai câu, lời ít mà ý nhiều, nói xong, nhưng là ý tứ hàm xúc sâu thẳm liếc Vân Thi Thi một cái.
Cô như ngồi trên đệm có kim châm, thần sắc trên mặt lại càng khó coi.
Tiếu Tuyết nói với Cao Nam vài câu, lại nhìn Vân Thi Thi nói: "Thi Thi, sắc mặt cậu thật là khó coi, tới cùng làm sao vậy?"
Vân Thi Thi nhìn thoáng qua Cao Nam, ra vẻ bình tĩnh nói: "Có khả năng bị máy lạnh thổi lâu quá, hơi lạnh, không thoải mái."
"Vậy sao cậu không nói sớm? Tớ cũng thấy hơi lạnh đây."
Nói xong, Tiếu Tuyết gọi phục vụ, bảo cô ấy chỉnh nhiệt độ lên cao.
Sau đó, Tiếu tuyết miệng lưỡi lưu loát nói những chuyện thú vị trong công ty cho cô nghe.
Chỉ là sau một màn vừa rồi, Vân Thi Thi khó tránh khỏi mất hứng.
Tới gần kết thúc, Tiếu Tuyết kéo cánh tay Cao Nam đang muốn rời khỏi, Vân Thi Thi bỗng nhiên nói: "Tiểu Tuyết, cậu đưa tớ về nhà đi? Giờ tối rồi, tớ sợ gọi không được xe."
Cô nói như vậy, tính lúc chỉ có hai người, tâm sự rõ ràng với Tiếu Tuyết!
Tiếu Tuyết là người bạn tốt nhất của cô từ trước tới nay, cô cũng không muốn trơ mắt nhìn cô ấy lầm đường lỡ bước!
"Hôm nay tớ không lái xe, nếu không, tớ để Cao Nam lái xe đưa cậu nha!"
"Chuyện này, không tốt lắm đâu!"
"Thi Thi, cậu còn khách khí với tớ nữa hả?"
"Vậy, nếu không tớ để cho trợ lý của tớ lái xe tới đón tớ? Vừa lúc, tớ mới chuyển nhà, cậu đi nhà tớ ngồi một chút cũng được."
Vân Thi Thi lập tức nói.
"Thi Thi, cậu chuyển nhà rồi hả?"
"Ừ! Khó mà gặp mặt, đi nhà cậu uống một chén trà."
Bạn đang đọc truyện tại ThíchTruyện.VN
Bỗng nhiên Vân Thi Thi nói: "Chỉ hai người chúng ta, được chứ? Có chút chuyện riêng nói, muốn tâm sự với cậu!"
Nói xong, cô lại nói với Cao Nam: "Cao Nam, anh hẳn là không để ý!"
"Làm sao có thể!?" Cao Nam cười, nhưng là kiểu ngoài cười trong không cười.
Cao Nam nhìn cô một cái thật sâu, cúi đầu hôn đôi má Tiếu Tuyết, nói: "Về đến nhà, gọi điện thoại cho anh!"
Nói xong, thì đi rồi.
Vân Thi Thi cũng gọi điện thoại cho Mộc Tịch, Mộc Tịch vừa lúc rảnh rỗi, nói nói 15 phút sau sẽ đến.
Giờ phút này, chỉ còn lại có hai người.
Bỗng nhiên Vân Thi Thi nói: "Tiểu Tuyết, cậu và Cao Nam quen biết đã bao lâu?"
"Hơn nửa tháng rồi!" Tiếu Tuyết nói xong, bỗng nhiên không tự giác bật cười, "Thời gian qua rất vui vẻ! Tớ có cảm giác như đang nằm mơ. Thi Thi, cậu biết không? Lúc tớ tỏ tình với Cao Nam, không nghĩ rằng anh ấy sẽ đồng ý quen tớ. Nhưng, sự thật là, chúng tớ đã quen nhau hơn nửa tháng, nói ra quả thực khó tin!"
"Cậu thích anh ta như thế?"
"Đương nhiên rồi! Cậu có biết không, bạn trai tớ rất tốt! Cao Nam phù hợp tất cả ảo tưởng về bạn trai trong lòng tớ."
Tiếu Tuyết lại nói về lại cảm giác lúc vừa vào công ty, vừa gặp đã thương Cao Nam, lần đầu tiên, thì đã ái mộ anh ta rồi.
"Vừa cao, vừa đẹp trai, vừa có tài hoa, mà còn, cũng vô cùng có năng lực. Trước kia tớ không tin vừa gặp đã yêu, nhưng mà hóa ra, trên đời này đúng là có chuyện như vừa gặp đã yêu này!"
"Vậy..." Bỗng nhiên Vân Thi Thi thăm dò, "Cậu hiểu anh ta không?"
Tiếu Tuyết giật mình, trên mặt bỗng nhiên nổi lên một trận mất mác.
"Tớ cũng muốn hiểu anh ấy, cũng sẽ không không có cảm giác an toàn như vậy."
"Ừ?"
"Cậu biết không? Cao Nam tốt như thế, trong công ty có rất nhiều cô gái thích anh, thật là đáng ghét! Mỗi ngày đi làm, sẽ đối mặt với rất nhiều tình địch, việc này cũng là nguyên nhân tớ kiên trì lâu như vậy ở trong công ty."
Tiếu Tuyết hơi cô đơn nói: "Có những lúc, ái mộ sự xuất sắc của anh ấy, lại có những lúc, hi vọng anh ấy đừng xuất sắc như vậy! Cậu biết không? Lần trước trong lúc vô tình tớ nhìn thấy tin nhắn của anh ấy, có một cô gái vậy mà tại dưới tình huống biết anh ấy đã có bạn gái, vẫn tỏ tình với anh ấy!"
"..."
"Thi Thi, tớ thật sự rất bất an, rất sợ sẽ mất anh ấy."
"Tình cảm của hai người không phải rất ổn định?" Vân Thi Thi hơi dở khóc dở cười, "Đã tính gặp cha mẹ, có phải quá nhanh hay không?"
"Bởi vì, tớ thật sự vô cùng thích anh ấy mà!" Tiếu Tuyết ấm ức nói, "Thi Thi, hỏi cậu một chuyện nha."
"Ừ."
"Cậu cảm thấy, hai người yêu nhau, nên trả giá tất cả, không hề giữ lại sao? Ừ... Tớ nói, phương diện kia."
Tiếu Tuyết mịt mờ nói, mặt đỏ lên."Anh ấy không chỉ một lần nói, muốn tớ..."
Vân Thi Thi giật mình, lập tức hiểu được hàm nghĩa trong lời nói của cô ấy rất nhanh.
"Tiểu Tuyết, tớ nhớ rõ trước kia cậu đã nói, cậu có vẻ phản đối hành vi T*nh d*c trước hôn nhân...."
Trước kia lúc học đại học, Tiếu Tuyết lời thề son sắt nói, muốn để lần đầu cho đêm tân hôn.
"Ừ! Nhưng mà Cao Nam nói... đã là thế kỉ nào, không nên xem trọng như thế." Tiếu Tuyết buồn rầu.
"Thật ra, thời đại khác nhau, không tất yếu đi suy nghĩ nhiều về những quan niệm đó. Nhưng, tiền đề là, người đàn ông này xứng đáng! Với lại, nếu anh ta thật sự yêu cậu, hẳn là không nên bắt buộc cậu làm chuyện gì cả, cũng sẽ không bởi vì chuyện này mà nghi ngờ cậu, hiểu chưa?"
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc