Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 420

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Khiến cho một người biến mất trên đời không còn dấu vết, đối với cậu mà nói cũng không phải chuyện khó!
Mộ Nhã Triết nhìn thấy trong mắt cậu chút mánh khoé.
Xem ra, đứa con trai này cũng là có chút thủ đoạn!
Nhưng mà làm cha, tự nhiên không muốn tay con trai mình dính thứ không sạch sẽ.
Vì thế, anh nói: "Cho cha thời gian một tháng "
"Một tháng?"
Hữu Hữu hiển nhiên bất mãn, khoát khoát tay: "Nửa tháng!"
Mộ Nhã Triết nghĩ trong chốc lát, lập tức nói: "Được!"
Hữu Hữu nói: "Cha đừng làm cho con thất vọng! Dù sao thì cha cũng là cha của con, là người ưu tú, không nên lại để cho mẹ bị tổn thương!"
Mộ Nhã Triết định xoa xoa đầu cậu, lại nghe tiểu tử kia nghiêm trang nói: "Con biết vì sao cha còn chậm chạp án binh bất động."
"Có ý gì?"
"Cha đã sớm biết rõ thân phận Mộ Uyển Nhu nhưng vẫn chần chừ không giải quyết, con biết là vì nguyên nhân gì!"
"A...?"
Mộ Nhã Triết có chút ngoài ý muốn, ngồi xổm xuống, cùng cậu đối mặt: "Con nói một chút xem, nguyên nhân gì!"
"Cha đang đợi thời cơ."
Hữu Hữu nói tiếp: "Mộ Uyển Nhu là người ngay cả một đòn cũng không chịu nổi, có thể ở nhà họ Mộ lâu như vậy không bại lộ, sau lưng nhất định còn có người khác chống đỡ. Cha án binh bất động, là vì dụ rắn ra khỏi hang. Không phải sao?"
Mặt Mộ Nhã Triết cứng đờ, lập tức nói: "Gia nghiệp nhà họ Mộ lớn, bên trong dòng họ có biết bao nhiêu người trông mong vị trí người thừa kế. Tất nhiên phải diệt sạch sẽ những kẻ muốn đoạt quyền mới có thể ổn định được."
Anh chuyển đề tài: "Nhưng mà vì sao con lại biết được?"
"Không nói cho cha biết!" Hữu Hữu hai mắt nhìn trời: "Con chỉ có thể cho cha biết, con đã sắp xếp cơ sở ngầm vào nhà họ Mộ."
"..." Mộ Nhã Triết nheo mắt.
"Cơ sở ngầm?!"
"Phải!"
"Bao lâu rồi?"
"Chưa lâu, nhưng cũng nắm giữ được chút tin tức đáng tin cậy! Con chỉ nhắc nhở cha, Mộ Uyển Nhu và "người kia" đã bắt đầu có hành động. Mấy ngày qua, Mộ Uyển Nhu lợi dụng chức vụ, đưa "người kia" vào vào tổng bộ tập đoàn tài chính Đế Thăng, sợ là muốn âm thầm cài làm tay chân."
Mộ Uyển Nhu là giám đốc nhân sự của tập đoàn tài chính Đế Thăng.
Mộ Nhã Triết nhìn cậu một cái.
Đứa nhóc này đúng là có bản lĩnh!
"Cha, đối với con mà nói, nhà họ Mộ căn bản không đáng đặt vào mắt! Ở trong mắt con, quyền thế cũng được, tài phú cũng được, chỉ cần không bảo vệ được người trong lòng thì đều không có ý nghĩa! Nói cách khác, nếu cha khiến cho mẹ phải chịu tổn thương, bất kể cha quyền thế ngập trời, tài sản không ai sánh bằng, con cũng sẽ không tha thứ cho cha!"
Chỉ là một nhà họ Mộ, Vân Thiên Hữu căn bản không để vào mắt.
Mộ Nhã Triết cũng không để vào mắt.
Địa vị, quyền thế của anh hiện giờ, đều không nhờ nhà họ Mộ.
Ở bên ngoài nhà họ Mộ, anh đã sớm có thế lực của mình, không thua kém gì quyền thế của nhà họ Mộ!
Nói cách khác, quyền thừa kế ở trong miệng Mộ Thịnh, anh căn bản là chướng mắt!
Anh vốn là muốn chờ ông nội Mộ tắt thở, từng bước quét sạch dư nghiệt.
Mấy ngày nay, người kia quả thật thiếu kiên nhẫn, đang dần lộ ra dấu vết.
Chỉ là người này là một lão hồ ly, che dấu rất kỹ, xem ra anh cần phải ra tay nhanh hơn!
"Con cho cha nửa tháng."
Mộ Nhã Triết nói: "Một lời đã định."
"Được! Con chờ biểu hiện của cha!"
Bạn đang đọc truyện tại ThíchTruyện.VN
Mộ Nhã Triết nheo mắt.
Trong lòng càng lúc càng thưởng thức đứa con này.
Đúng là con hơn cha!
Nhóc con này, về sau nhất định là rất có bản lĩnh! Tuổi còn nhỏ mà tâm tư đã khó đoán như vậy, lại còn hiểu được mấy mánh khóe đấu đá nhau bên trong dòng họ!
Trên thực tế, loại cảm giác này cực kỳ khó chịu.
Con anh dường như hiểu rất rõ anh, mà anh lại không biết rõ phía sau con trai bảo bối rốt cuộc là thế lực gì!
"Con ở lại bệnh viện cùng mẹ, cha về nhà họ Mộ một chuyến." Mộ Nhã Triết lại dặn dò vài câu, vội vàng rời đi.
Trên đường về, anh lại nhận được điện thoại của Mộ Thịnh thúc giục anh về nhà.
Nói là có chuyện lớn muốn tuyên bố.
Cái gọi là chuyện lớn, đại khái là hôn ước của anh và Mộ Uyển Nhu!
Đã nhiều ngày nay tin tức về nhà họ Mộ đều nói rằng Mộ Thịnh sức khỏe ngày càng sa sút, tình huống càng ngày càng không ổn rồi.
Dường như ông cũng biết số mệnh mình không còn bao lâu, sắp gần đất xa trời, đối với hôn ước của anh và Mộ Uyển Nhu cũng rất quan tâm, bắt đầu sắp xếp.
Nghe nói ông lão Mộ tính toán nhanh chóng tổ chức hôn lễ trong tháng này.
Mấy ngày nay anh không về nhà họ Mộ, Tiểu Dịch Thần cũng bị anh sắp xếp cho ở trong khách sạn bên cạnh tập đoàn.
Lúc anh về đến nhà, Mộ Thịnh nhìn anh, sắc mặt không thay đổi.
Mà Mộ Uyển Nhu ngồi bên cạnh Mộ Thịnh, cúi đầu nhìn xuống chân, thỉnh thoảng len lén quan sát sắc mặt của anh.
Mộ Nhã Triết nhìn cô ta một cái, vừa lúc bắt gặp ánh mắt dò xét của cô ta.
Mắt anh trầm xuống, ánh mắt lạnh như băng khiến trong lòng cô ta rối bời.
Cảm thấy bất kể cô ta làm cái gì cũng đều không thoát khỏi ánh mắt của anh!
Mộ Nhã Triết ngồi xuống, ông lão Mộ cũng không vòng vo nhiều, đi thẳng vào vấn đề: "Cháu định khi nào thì tiến hành hôn lễ?"
Mở miệng liền hỏi một câu thẳng thừng.
Mộ Nhã Triết không tỏ thái độ, ông lão Mộ bất mãn nói: "Uyển Nhu mang thai, hôn sự này cũng không thể kéo dài mãi! Hôn lễ các cháu xong xuôi, trong lòng ông nội cũng yên ổn! A Triết, ông mặc kệ cháu ở bên ngoài làm loạn như thế nào, nhưng hiện tại tuổi cháu cũng không còn nhỏ, cũng là thời điểm tính tới chuyện thành gia lập nghiệp! Ông nội hiện giờ chỉ có một tâm nguyện duy nhất, chính là muốn nhìn thấy cháu cưới Uyển Nhu, như vậy, Uyển Nhu cũng chính thức được xem là người nhà họ Mộ! Nếu sức khoẻ ông nội cho phép, cũng được xem con hai đứa chào đời. Cháu trước giờ đều không cãi lời ông nội. Ông nội có lẽ chống đỡ không được bao lâu, cháu không cần làm loạn nữa, ít nhất cũng phải hoàn thành tâm nguyện này của ông!"
Mộ Thịnh nói vô cùng khẩn thiết.
Đối với ông, chỉ khi Mộ Uyển Nhu được gả vào thì mới chính thức xem là người nhà họ Mộ.
Ông một lòng muốn cho Mộ Uyển Nhu một cái danh phận.
Mộ Nhã Triết nâng mắt, thần sắc lạnh lùng như băng.
Mộ Thịnh thấy anh lạnh nhạt, bỗng nhiên nói: "Nếu cháu thực sự thích người phụ nữ kia thì ông cũng không cấm đoán, cưới về làm vợ bé cũng được."
Người phụ nữ kia tên Vân Thi Thi phải không?
Mộ Thịnh hơi nheo mắt lại.
Chắc hẳn là một người thủ đoạn!
Mộ Thịnh nghĩ vậy.
Dù sao thì nhiều năm qua, bên người Mộ Nhã Triết cũng chưa từng có một người phụ nữ. Thằng nhóc này dường như đối với phụ nữ rất lạnh nhạt.
Nhưng Vân Thi Thi là người phụ nữ bên cạnh cháu ông.
Cũng là người duy nhất, vì người phụ nữ này mà cháu ông ra sức chống lại ông.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc