Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 42

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

"Một ly R*ợ*u, có được không? Tôi chỉ có thể uống một ly..." Vân Thi Thi cẩn thận nói.
Nghiêm Lương Hùng yêu thích chính là biểu hiện miễn cưỡng non nớt của cô, thoải mái cười to nói: "Được! Một ly thì một ly, phải một hơi uống cạn, không được uống từng ngụm!"
Vân Thi Thi khẽ cắn răng, quyết tâm, bưng ly R*ợ*u tây được đổ đầy trước mặt lên uống một hơi cạn sạch. Chỉ một ly, đã đỏ từ mặt tới mang tai, hai má ửng đỏ.
"Ô..." Loại R*ợ*u tây này, vô cùng cay, ánh mắt của cô cũng đỏ, cơ thể lập tức toả nhiệt.
Nhìn hai má cô ửng hồng, con mắt Nghiêm Lương Hùng sắp rớt ra ngoài! Tầm mắt nóng bỏng chưa từng rời khỏi người cô, nhìn chòng chọc làm cho cả người cô có cảm giác như bị kim đâm.
Đúng lúc này, ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân.
"Cốc cốc —— "
Tao nhã gõ cửa, cửa phòng khách chậm rãi bị người ta đẩy ra.
Một luồng cảm giác ướt lạnh từ cửa xông vào.
Vân Thi Thi đã ngà ngà say, đầu óc có chút mê man, sắt sắt, nhìn thoáng qua người đi vào, theo âm thanh vọng lại, chỉ thấy một bóng người cao lớn đi vào trong phòng.
Cô ngơ ngác, đập vào mắt là một đôi giày da thủ công cao cấp đen kịt, tiếng va chạm trên mặt đất rất mạnh mẽ.
Người đàn ông đi lại tao nhã ung dung, quần tây thẳng tắp, phối hợp với một chiếc áo sơ mi đỏ sậm xa hoa, nước da trắng nõn, lộ ra vẻ đẹp mê hoặc, khí chất ôn tồn lễ độ.
Lại tiếp tục quan sát những thứ nhỏ nhặt, người đàn ông để mở cổ áo, hai đoạn xương quai xanh như ngọc thạch, cần cổ đẹp đẽ tinh tế, đeo một sợi dây chuyền bạch kim.
Phối hợp một bộ quần áo đơn giản, lại làm người ta kinh diễm. Quan trọng là, không phải bất kỳ người đàn ông nào cũng có thể dùng màu đỏ làm nền cho nét đẹp yêu dã như vậy.
Vân Thi Thi có chút ngà ngà say, cổ có chút cứng ngắc, trong lúc nhất thời không có cách nào ngước mặt lên nhìn hình dáng người đàn ông. Cho đến khi anh ta đến gần, cô mới nhìn thấy mặt của anh ta.
Giơ tay nhấc chân cao quý, ngạo mạn, trong mắt có một ít u buồn, đây là người đàn ông đầu tiên cho cô cảm giác như vậy.
Gương mặt trắng nõn, sáng sủa, ngũ quan tinh xảo thâm thúy, góc cạnh rõ ràng, còn tinh tế hơn cả tác phẩm điêu khắc.
Mày kiếm thanh nhã, đuôi mắt hẹp dài, vành môi Kh**u gợi, vẻ đẹp này khó có thể dùng bất kỳ từ ngữ trau chuốt nào để miêu tả, ngay cả thế gian vạn vật ở trước mặt anh ta, hết thảy đều nhỏ bé như hạt bụi.
Anh ta còn rất trẻ, rõ ràng chỉ khoảng chừng hai mươi lăm tuổi, nhưng mà lại cho người ta cảm giác cực kỳ thành thục và vững vàng.
Sự thành thục cũng không phải là biểu tượng, mà là khí phách lộ ra từ trong xương, không tương xứng với tuổi của anh ta. Sâu sắc một chút, lại cảm thấy mặt mày của anh ta mơ hồ ngưng tụ cảm giác lạnh lùng và tang thương trên dung mạo tuổi trẻ, phức tạp, thâm trầm, khiến người ta khó có thể cân nhắc.
Gương mặt tinh xảo, khiến cho ánh mắt Vân Thi Thi lập tức hoảng sợ.
Người đàn ông lạnh lùng như thần trước mắt, sao cô lại không quen?
Trong giới giải trí hiện nay, nói về lai lịch và giá trị bản thân, Cố Tinh Trạch tuyệt đối là người tài năng xuất chúng trong đó, mở đầu một thời kỳ chỉ thuộc về Cố Tinh Trạch.
Nói đến người đàn ông này, bối cảnh huy hoàng vạn người chú ý. Từ lâu, lúc anh ta mười lăm tuổi đã đi du học. Bởi vì tướng mạo anh tuấn bị Tinh Tham khai thác, mời ký kết công ty nghệ thuật, tiếp đó thì phát hành đĩa nhạc.
Đĩa nhạc thứ nhất đã có lượng tiêu thụ vượt quá ngàn vạn, vai chính của bộ phim điện ảnh thứ nhất là của Hollywood. Một đêm thành danh, cũng ở điện ảnh Osland một lần hành động ôm đồm được hạng mục giải thưởng lớn. Sau đó, độ hot toàn cầu trực tiếp tăng vọt.
Giới giải trí chưa bao giờ thiếu kiểu nam nghệ sĩ đẹp trai, nhưng mà ở trong một nơi dơ bẩn phức tạp như vậy, nếu như không hiểu được chút thủ đoạn, đi tranh đi ςướק, sớm muộn gì cũng bị đào thải.
Giới giải trí chưa bao giờ thiếu kiểu nam nghệ sĩ đẹp trai, nhưng mà ở trong một nơi dơ bẩn phức tạp như vậy, nếu như không hiểu được chút thủ đoạn, đi tranh đi ςướק, sớm muộn gì cũng bị đào thải.
Chẳng qua —— Cố Tinh Trạch là một kỳ tích.
Không đơn thuần bởi vì anh ta có một gương mặt đẹp trai làm cho người ta mơ ước, được trời ưu ái cho thiên phú diễn xuất và giọng nói rất có từ tính. Từ lúc Cố Tinh Trạch vừa vào nghề liền một lần nổi tiếng.
Từ đẹp trai thanh tú, diễn xuất hay giọng hát đều hiện ra sự non nớt của thiếu niên thần tượng, cho tới hôm nay các show truyền hình ca hát đều có sự góp mặt của siêu sao Thiên Vương, nắm giữ mười tấm chứng nhận đĩa nhạc bạch kim, hơn nữa còn được khen là “Phòng bán vé nóng nhất đầu thế kỷ”.
Bất kể là diễn xuất hay giọng hát, từ lâu anh ta đã tôi luyện đến mức lô hỏa thuần thanh*.
*dày công tôi luyện, vô cùng thuần thục.
Ra mắt mười năm, Cố Tinh Trạch ở trong giới giải trí đã là một thần thoại bất hủ, cũng là nghệ sĩ duy nhất có thể đại biểu quốc gia giữ một tấm danh thiếp nạm vàng và được phép tham gia các sự kiện quan trọng trong nước.
Giới giải trí là nơi sóng to bão cát, vậy mà vị trí Thiên Vương của anh ta vẫn đứng vững ròng rã mười năm không người lay động.
Con đường ngôi sao của anh ta, thuận buồm xuôi gió khiến cho biết bao nhiêu người cắn răng đố kị, chuyện liên quan tới truyền kỳ của anh ta cũng nhiều không kể xiết. Tồn tại ở nơi đó, trong vòng mười năm, nhưng mà điểm kết thúc của Cố Tinh Trạch còn cách rất xa.
Nhưng... Tại sao anh ta lại xuất hiện ở đây?
Vừa thấy là anh ta, Nghiêm Lương Hùng lập tức đứng lên, nhiệt tình tiến lên tiếp đón, nắm chặt tay anh ta.
Người trợ lý đứng ở bên cạnh anh ta vội vàng tiến lên một bước thay anh ta nói lời xin lỗi.
"Nghiêm tổng, thực sự xin lỗi! Ha ha... Bây giờ là lúc cao điểm, trên đường bị chậm trễ thời gian, khiến ngài đợi lâu."
Ai ai cũng biết, Nghiêm Lương Hùng là người có khái niệm thời gian vô cùng rõ ràng, đối với người tới muộn từ trước đến nay rất có thành kiến, ai cũng không ngoại lệ.
Vào lúc này cũng đã không còn sớm, Cố Tinh Trạch nhận được điện thoại của ông ta lúc đường xá đang bị ùn tắc.
Ông ta hẹn gặp Cố Tinh Trạch ở khách sạn, là vì muốn thảo luận ứng cử viên vào vai nữ chính. Cố Tinh Trạch cũng là một trong những nhà sản xuất bộ phim này, mặc dù hiện tại anh ta đang tập trung tinh thần vào kịch bản, bận bịu sứt đầu mẻ trán về lời kịch, nhưng mà đối với loại người khó hầu hạ này cũng không muốn thất lễ, nên vội vã đến hẹn, nhưng vẫn bị muộn một chút thời gian.
"Nghiêm tổng! Ông hẹn gặp tôi ở đây, có chuyện gì không?"
Cố Tinh Trạch không rõ, chuyện nên bàn giao đã sớm xử lý tốt, kịch bản đã thống nhất rồi, diễn viên cũng đồng ý thương lượng. Vậy bây giờ còn có chuyện gì mà nóng lòng tới mức thúc giục anh ta tới đây?
"Ha ha! Tinh Trạch, ngồi xuống trước rồi lại tiếp tục bàn! Thuận tiện giới thiệu một người cho anh quen biết!"
Nghiêm Lương Hùng nghiên người, mời anh ta vào chỗ, lúc này Cố Tinh Trạch mới chú ý trong phòng khách còn có một người phụ nữ đang ngồi, dáng vẻ đoan trang tao nhã, gương mặt trang điểm tinh xảo, nhưng lại không chút linh hoạt, có rất nhiều chỗ trống.
Trong ánh mắt nhìn về phía anh ta, có quý mến, có ngóng trông!
Hàn Tĩnh Y có nằm mơ cũng muốn đóng vai nữ chính! Tuy cô ta làm nghề hơn một năm, gia nhập nghề cũng coi như thời gian dài, nhưng đây là lần đầu tiên nhìn thấy Thiên Vương!
Thậm chí, người thật còn đẹp trai chói lóa hơn so với trong tạp chí!
Hàn Tĩnh Y không uống nhiều R*ợ*u nhưng lại cảm giác mình say rồi. Trên người Cố Tinh Trạch có một loại khí chất khiến phụ nữ say mê!
Nam thần như vậy, có biết bao nhiêu người phụ nữ ngóng trông?
Cố Tinh Trạch nhìn thấy, trong lòng không khỏi nghi hoặc, ánh mắt ý vị sâu xa nhìn Nghiêm Lương Hùng, chờ ông ta giới thiệu.
Khóe mắt xoay chuyển, tầm mắt rơi vào trên người Vân Thi Thi đang ở bên cạnh.
Lúc này, cô đã say nhưng vẫn quật cường mím môi, đầu ngón tay gắt gao nắm chặt mặt bàn, cũng không biết đang muốn làm gì.
Hai mắt cô đỏ lên, đáy mắt mơ hồ có chứa hơi nước, tình cảm trên mặt không ngừng biến đổi.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc