Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 404

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Khó trách Nhan Băng Thanh hận cô, có tài nguyên tốt như vậy mà không biết lợi dụng.
“Phải tuyên truyền thế nào cho cô ta?” Vân Thi Thi có chút tò mò Hoàn Vũ dùng cách gì nâng danh tiếng cô ta lên.
“Nghe nói muốn mượn danh khí của Cố Tinh Trạch tuyên truyền cho cô ta, chẳng qua anh ấy không ý.”
“Sao không đồng ý?”
Danh khí Cố Tinh Trạch như mặt trời giữa trưa, nến muốn mượn độ nổi tiếng của anh ấy tăng danh tiếng cho cô ta thì thanh danh của Lục Cảnh Điềm lan rộng rồi.
“Cô cho ai cũng giống cô sao? Lúc trước Hoàn Vũ lấy Cố Tinh Trạch tuyên truyền cho cô, lúc đó anh ấy cũng vô cùng phối hợp, nguyện ý nâng danh tiếng lên cho cô, nhưng lại không đồng ý nâng Lục Cảnh Điềm, không hiểu nổi anh ấy.”
Mộc Tịch khó hiểu nói.
Trong lòng Vân Thi Thi run sợ,
Lúc cô mới xuất đạo, Hoàn Vũ muốn tạo danh tiếng cho cô nên đã mượn nhân khí Cố Tinh Trạch.
Bên ngoài đều đồn đãi mối quan hệ của cô và Cố Tinh Trạch rất thân mật, thậm chí là người yêu, bởi vậy lúc chính thức quay phim, phóng viên đều nhắm vào đề tài này, làm cho cô không kịp trở tay.
“Tinh Trạch luôn không thích bị tuyên truyền, Thi Thi có lẽ cô là trường hợp đặc biệt với anh ấy. Hòan Vũ vì nâng Lục Cảnh Điềm, đã dụ dỗ Cố Tinh Trạch, thâm chí nhường ra 0.1% cổ phần công ty, nhưng anh ấy không đồng ý. Nghe nói, Hoàn Vũ đã soạn tốt kịch bản, muốn Lục Cảnh Điềm có tin đồn bạn gái của Cố Tinh Trạch để tăng danh tiếng nhưng anh ấy từ chối, không chừa một đường lui.”
Mộc Tịch nói: “Hàng năm tiệc R*ợ*u của Hoàn Vũ, vốn Hoàn Vũ luôn sắp xếp bạn gái cho Tinh Trạch, chính là Lục Cảnh Điềm, kết quả Cố Tinh Trạch mời cô làm bạn gái, cũng có anh ấy mới dám làm như vậy. Hoàn Vũ cũng không dám làm gì anh áy, dù sao bây giờ Tinh Trạch cũng là một trong cổ đông của Hoàn Vũ, địa vị đặt ở đó, anh không đồng ý, họ cũng không dám xằng bậy”
Trên mặt Vân Thi Thi sững sờ: “Lần tiệc R*ợ*u đó, bạn gái của Tinh Trạch vốn là cô ta sao?”
“Ừ, vốn anh ấy đã đồng ý, nhưng cuối cùng lại mời cô, Lục Cảnh Điềm thiếu chút nữa bị tức ૮ɦếƭ, đột nhiên bị anh ấy đá sang bên, trong lúc vội vàng chỉ có thể đi tham gia tiệc có một mình, đề tài không có, độ nóng cũng không có, ngày đó cô làm bạn gái Cố Tinh Trạch, có thể nói là nổi bật nhất, cho nên đừng nhìn Lục Cảnh Điềm khách khí với cô, nhưng không chừng trong lòng rất hận cô.”
“Cảm ơn cô nhắc tôi.”
Vân Thi Thi nói đến một nửa mới phản ứng kịp.
Đột nhiên cô hiểu vì sao cô nhìn cô ta quen mắt rồi.
Nhắc tới tiệc R*ợ*u, cô nhớ tới Lục Cảnh Điềm không phải là người con gái đã ngáng chân cô trong tiệc R*ợ*u sao?
Nhất thời không nhận ra, vì hôm nay cô ta trang điểm không giống ngày đó.
Tiệc R*ợ*u hôm đó, cô ta trang điểm quyến rũ lòe loẹt, quần áo hoa lệ.
Mà hôm nay trang điểm lại thiên về mộc mạc, đơn giản nên không nhận ra.
Trong lòng Vân Thi Thi châm chọc, lọ nước hoa này dù lớn thế nào cũng vậy thôi.
Cũng khó trạch cô không nhận, quả thật trước sau giống như thay đổi một mặt.
Quả nhiên thuật trang điểm là một tà môn.
Có thể thay đổi hình dạng cho một người phụ nữ.
Lúc này nhìn thấy Lục Cảnh Điềm không còn kinh diễm như ngày đó, khuôn mặt không nói tới xinh đẹp bao nhiêu, cũng không xuất chúng, cũng không biết khi tẩy trang sẽ thế nào.
Vân Thi Thi cẩn thận nhớ lại, cũng khó trách ngày đó trong mắt cô ta tràn đầy oán hận nhìn cô.
Thì ra do cô ςướק đoạt “tài nguyên” của cô ta.
Nói vậy, giữa hai cô có ân oán.
Bạn đang đọc truyện tại ThíchTruyện.VN
Nhớ lại khuôn mặt tươi cười của Lục Cảnh Điềm khi nãy, cũng đủ thấy cô ta dối trá thế nào.
“Tôi xuất đạo không lâu, lại gây thù rất nhiều người, có phải nhân duyên tôi kém quá rồi không?” Vân Thi Thi tự giễu nói.
Mộc Tịch nói: “Thi Thi, tính tình của cô do cô tự điều chỉnh. Gây thù nhiều có thể nói do cô quá nổi tiếng, người ta ganh tỵ với cô, đỏ mắt cô, mới nhằm vào cô. Nếu cô không có tiếng tăm gì, không có danh tiếng thì ai sẽ coi trọng cô? Nhìn cô như gai trong mắt họ vậy, tất cả do ganh tỵ tài nguyên của cô. Trong giới giải trí xem như cô có tài nguyên dồi dào nhất.”
Vân Thi Thi giật mình: “Trong vòng luẩn quẩn này thật phức tạp”
“Vốn là vậy?” Môc Tịch nói: “Cô cho rằng trong giới giải trí này có bạn bè thật lòng sao? Vòng luẩn quẩn lớn như vậy, tài nguyên nhiều như vậy, vì danh lợi mà đấu đá, dấu rất nhiều dao găm, bằng mặt mà không bằng lòng, cô nhất định phải chú ý nhiều hơn. Mặc dù cô có bối cảnh, nhưng nếu bị tiểu nhân bắt được nhược điêm, rồi lợi dụng công kích cô, thì cô sẽ thảm lắm, nước có thể dâng thuyền cũng có thể lật thuyền, cô nhất định phải giữ hình tượng.”
Mộc Tịch khuyên bảo đúng trọng tâm.
Vân Thi Thi nghe giữ trong lòng: “Cảm ơn cô, Mộc Tịch.”
“Az, Thi Thi, cô thật sự là thân ở trong phúc mà không biết hưởng, nếu là người mới giống cô được Hoàn Vũ nâng lên như vậy, thì làm gì để Nhan Băng Thanh khi dễ như vậy?”
Vân Thi Thi cũng tự nói trong đáy lòng: “Nói thật, tôi không có tâm chí mạnh mẽ như vậy, tôi đóng phim chỉ vì yêu thích, không muốn đấu tranh để lấy danh lợi, chẳng qua vì tôi thích, tôi chỉ xem đóng phim như một công việc bình thương, việc làm trong cuộc sống, gặp một người không có khát vọng như tôi, có phải rất thất vọng không?”
“Phải, thật thất vọng” Mộc Tịch thẳng lưng đau đớn nói.
“Cô có cần nói thẳng như vậy không” Khóe miệng Vân Thi Thi run rẩy nói.
Mộc Tịch cười.
Nói thật ra nếu những lời này nếu từ trong miệng người khác, có vẻ già mồn cãi lão.
Tiến vào giới giải trí này, có ai không phải vì danh vì lợi chứ?
Mặc dù mới đầu thì đánh bậy đánh bạ, nhưng khi vào giới giải trí này tai mắt thấm thì cuối cùng khó có thể giữ được tâm tư như ban đầu.
Nhưng trong miệng Vân Thi Thi nói ra thì vô cùng đơn thuần.
Rất nhiều diễn viên nếu có tài nguyên may mắn như cô, đã sớm không từ thủ đoạn tuyên truyền ra ngoài rồi.
Nhưng Vân Thi Thi thật sự xem đóng phim như một công việc.
“Ừ, nhưng trong giới giải trí cũng không phải bình thường, mọi việc nên cẩn thận thì hơn.”
Mấy ngày kế tiếp, sau khi Lục Cảnh Điềm tiến vào tổ kịch, chủ yếu là phải diễn bổ sung mấy cảnh trước của Nhan Băng Thanh.
Lúc trước Nhan Băng Thanh diễn vai Lâm Hà Na, sau chuyện cô ta bị phong sát, bị tổ kịch xóa tên, nhưng phân đoạn đó đều phải quay lại lần nữa.
Có nhiều phân đoạn đối diễn của “Lâm Hà Na và Doãn Hạ Thuần”, Lâm Phương Thiên giữ lại cảnh của Vân Thi Thi, cầm máy quay khác quay lại lần nữa.
Lục Cảnh Điềm vào tổ kịch mấy ngày, dĩ vãng nếu là đại tiểu thư xuất thân từ cao tầng Hoàn Vũ, mọi người trong tổ kịch đều dè vặt cẩn thận đối với cô.
Lục Cảnh Điêm có tiếng là đại tiểu thư có tính tình nóng nảy, không tốt hơn Nhan Băng Thanh bao nhiêu.
Trước kia lúc Lục Cảnh Điềm quay phim ở tổ kịch khác, cũng thương xuyên một lời không hợp sẽ trúc giận lên người nhân viên công tác, tính nết rất kém.
Chẳng qua, lúc này khi vào tổ kịch này, như có chích ngừa hoặc do có vết xe đỗ Nhan Băng Thanh mà tính tình cô ta cũng sửa đổi không ít.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc