Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 358

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Dừng một chút, ông ta lại nói: "Chỉ là cần kiểm tra lại, có thể màng nhĩ đã bị thủng. Cái này có vẻ nghiêm trọng..."
"Nghiêm trọng? Rất nghiêm trọng!?" Mộ Nhã Triết mở to mắt: "Ông nói "màng nhĩ bị thủng" là như thế nào?"
Bác sĩ liền giải thích: "Cô Vân là bị ngoại lực làm tổn thương dẫn đến màng nhĩ bị thủng, có chút máu bị tụ lại, bất quá màng nhĩ có thể phục hồi được, nếu chăm sóc tốt thì đại khái là hơn nửa tháng có thể lành lại."
"Hơn nửa tháng?!" Mộ Nhã Triết cau mày.
Bác sĩ bị anh hỏi sợ tới mức mồ hôi lạnh đầm đìa, cẩn thận đánh giá sắc mặt anh.
Mộ Nhã Triết xiết chặt tay.
Bị thương như vậy có nghiêm trọng không?
Nhan Băng Thanh này, ra tay độc ác như vậy, đánh cô đến mức thủng cả màng nhĩ, đáng ૮ɦếƭ!
Mộ Nhã Triết nâng mắt, giọng lạnh lùng: "Về sau có ảnh hưởng tới thính lực không?"
Bác sĩ nói: "Nếu bảo vệ tốt, đại khái là không."
"Tôi không cần câu trả lời mơ hồ như vậy."
Mộ Nhã Triết nhíu mày, đầu ngón tay nặng nề gõ gõ lên mặt bàn, lạnh lùng nói: "Ông nghe cho rõ, mặc kệ là xuất huyết kết mạc hay là màng nhĩ bị thủng, tôi muốn cô ấy hoàn hảo không tổn hao gì. Nếu như lưu lại di chứng gì..."
Giọng nói trầm trầm, ánh mắt anh lạnh lùng, ý tứ phía sau không cần nói cũng biết.
Bả vai bác sĩ run run, bị sắc mặt băng lãnh của anh doạ sợ, lập tức liên tục cười làm lành, tỏ ý sẽ hết sức điều trị.
Chỉ sợ có cái gì sơ xuất, bát cơm này của ông ta cũng không còn.
Mộ Nhã Triết đi đến bên giường, đưa tay xoa mặt Vân Thi Thi, nhìn hai gò má cô sưng đến không chịu nổi, trong lòng hờn giận đến mức khống chế không nổi.
Đau lòng, vô cùng đau lòng.
Nhưng đồng thời lại âm thầm buồn bực, cô gái này làm sao có thể ngốc như vậy?
Để mặc cho người khác nhục nhã như vậy sao?
Một bạt tai lại một bạt tai rơi xuống, cô không đau sao?
Người khác đánh cô, chẳng lẽ cô không biết đánh lại sao?
Ở trước mặt anh răng bén lưỡi nhọn giống như con mèo nhỏ, bị chọc giận còn có thể giương nanh múa vuốt.
Sao ở trước mặt người khác lại để bản thân phải chịu khổ!
Anh cũng không tin, nếu cô đánh lại, ai dám làm gì!
Nếu không phải giờ phút này cô đang bị thương, Mộ Nhã Triết thật sự rất sợ mình khống chế không nổi, hung hăng cắn môi cô, cắn đau cô, đau đến mức cô tỉnh!
Nhưng giờ phút này, nhìn cô không có chút huyết sắc nào, mặt trắng bệch như tờ giấy, trong lòng chỉ còn lại đau khổ.
Hộ lý ở lại, muốn giúp Vân Thi Thi đổi giường bệnh, nhưng mà mấy người hộ lý không để ý, sức lực trên tay hơi lớn, cho nên làm đau cô.
Vân Thi Thi chưa tỉnh táo lại, bị động tác không cẩn thận của bọn họ làm cho nhíu mày.
Mộ Nhã Triết bất mãn nói: "Mấy người làm cô ấy đau rồi!"
Một đám người sợ tới mức mặt biến sắc, thất thần tại chỗ.
"Chân tay vụng về, cút ngay!"
Tâm tình Mộ Nhã Triết phiền não tới cực điểm, đẩy giường bệnh ra, tự mình ôm Vân Thi Thi vào trong ***.
Động tác của anh cực kỳ nhẹ nhàng, thật cẩn thận, như thể cô là bảo bối trân quý nhất thế gian này, ôm cô vào trong lòng, hai tay dùng lực nâng người cô lên.
Thần trí không thanh tỉnh, nhưng Vân Thi Thi cảm nhận được mình đang ở trong lòng anh liền an tâm, không tự giác dựa sát vào *** anh. Khuôn mặt nhỏ nhắn chôn ở trong lòng anh, mi tâm dần dần giãn ra.
Động tác vô ý này là một sự ỷ lại, tâm tình Mộ Nhã Triết liền bình tĩnh lại.
Trong nháy mắt, mềm mại đến rối tinh rối mù.
Động tác vô thức này, coi như là ỷ lại sao?
Mộ Nhã Triết hạ mắt nhìn khuôn mặt xinh đẹp của cô, không khỏi thấy thoả mãn nhếch môi.
Anh thích loại cảm giác này.
Thích cảm giác được cô ỷ lại!
Muốn trở thành người đàn ông duy nhất cho cô dựa vào cả đời.
Mộ Nhã Triết rất đau lòng, lúc ôm cô không khỏi khẩn trương, lại ôm thật chặt, kìm nén, nhưng lại không buông ra.
Anh cứ như vậy ôm cô đi đến phòng chăm sóc đặc biệt.
Mọi người phía sau đưa mắt nhìn nhau.
Cậu Mộ... Mới vừa rồi là đang cười sao?
...
Buổi chiều, Mộ Uyển Nhu đúng giờ đi tới cuộc hẹn ở cao ốc Trung Hoa.
Cao ốc Trung Hoa nằm trên phố Trường An, câu lạc bộ Trường An chiếm toàn bộ mười hai tầng của cao ốc Trung Hoa, vừa bước vào bên trong, đập vào mắt là vẻ hoà nhã cao quý, phong cách cung đình tinh xảo thời xưa.
Nghe nói, hội phí hàng năm ở đây lên tới hàng nghìn vạn.
Hội viên ở đây đều có thân phận, không phú thì quý, địa vị đều vô cùng hiển hách. Nếu như không có xuất thân cao quý thì không đủ tư cách bước vào nơi này.
Người gọi cô tới nơi này rốt cuộc là ai? Có thân phận gì?
Mộ Uyển Nhu mấp máy môi, tâm tình có chút khẩn trương.
Trong bưu kiện mới nhận là tư liệu, đều là báo cáo DNA thật của cô ta
Nếu mấy tờ báo cáo này rơi vào tay nhà họ Mộ... Cô ta không dám tưởng tượng ra điều gì đang chờ đợi mình.
Bất luận như thế nào, là địch hay là bạn, ít nhất là người này dùng bưu kiện uy hiếp cô ta, chứng tỏ rằng cô ta còn có đường sống, chứng tỏ rằng cô ta đối với hắn có giá trị lợi dụng.
Mộ Uyển Nhu chán ngán, liền nghĩ tới khả năng này.
Dựa theo số hiệu ghi trên bưu kiện, cô ta đẩy cửa ra, lọt vào trong mắt là phòng tiếp khách xa hoa. Cô ta giật mình, lập tức đóng cửa lại.
Hội sở tư nhân bảo mật vô cùng tốt.
Rất nhiều nhân vật lớn đều đến đây gặp mặt đều là vì tính bảo mật.
Mộ Uyển Nhu đi vào, ngắm nhìn bốn phía, trên bàn trà đặt một chồng tư liệu, tầm mắt cô ta rơi vào trên chồng tư liệu kia, nhíu mày.
Trong lòng có chút tò mò, những cái này là cái gì!
Cô ta hít một hơi, lần thứ hai ngắm nhìn bốn phía, lúc này mới cẩn thận đi lên phía trước, cầm lấy chồng tư liệu.
Ánh mắt đảo qua, cả người liền như bị sét đánh đến ngớ ra!
Những tư liệu này đều là tư liệu xuất thân của cô ta.
Nói trắng ra, đây là một báo cáo điều tra vô cùng tường tận.
Không gì không có, thậm chí ngay cả họ tên cha mẹ, địa chỉ gia đình, số điện thoại, số chứng minh thư, đơn vị công tác...Từng cái tường tận bày ra, vừa xem liền hiểu ngay.
Báo cáo DNA của cô ta sao lại ở chỗ này?
Không phải đã bị cô ta mua chuộc tiêu huỷ sao?
Cô ta nhớ rõ rất rõ ràng, những cái này đều đã bị đốt, thậm chí ngay cả mẫu DNA cũng bị cô ta tiêu hủy rồi.
Bác sĩ làm giám định DNA cho cô ta cũng đã xuất ngoại rồi.
Nhưng báo cáo này làm sao có thể xuất hiện ở đây?!
Người hẹn cô ta gặp mặt rốt cuộc có ý đồ gì?!
Chẳng lẽ... Là bác sĩ kia lén giấu đi một bản?
Không có khả năng. Giữa bọn họ đã ký cam kết giữ bí mật.
Huống hồ, cô ta cho anh ta rất nhiều tiền, đủ cho anh ta sống thanh thản nửa đời sau rồi!
Vậy có thể là ai?
Mộ Uyển Nhu đọc qua tư liệu nhanh như gió, những thứ này cô ta rất muốn huỷ đi!
Là ai?!
Rốt cuộc là ai?!
Rốt cuộc là ai nắm giữ bí mật này!?
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc