Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 352

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Trước khi bị vạch trần, cần phải tìm cách giải quyết.
Bằng không, sẽ rất khó nói.
Quan trọng là cô ta hoàn toàn không biết, rốt cuộc trong tay Mộ Nhã Triết có nắm giữ bằng chứng gì về cô ta hay không?
Cô đoán được, Mộ Nhã Triết đã điều tra rõ ràng thân phận của cô ta rồi.
Nhưng điều tra đến đâu thì cô ta không biết.
Đây là chỗ cô ta vô cùng lo lắng.
Cô ta thâm chí không biết tâm tư của Mộ Nhã Triết là gì, anh có ý gì?
Cô ta dạo vòng trên mạng thì nhìn thấy tin tức và hình ảnh của Vân Thi Thi, được bàn tán long trời lỡ đất.
Mặc kệ ảnh chụp Vân Thi Thi cầm camen đựng cơm, hay là bóng lưng thắng tắp đứng đợi ở dưới sân khấu của Vân Thi Thi, ngẫu nhiên vén tóc lên, hay lỡ đãng bị chụp một góc tuyệt đẹp.
Thâm chí chỉ là vô tình quay mặt lại cười cũng là khuynh thành, đều đưa tới một loạt bình luận khen ngợi.
Đẹp
Thật đẹp!
Khuôn mặt đã hấp dẫn nhiều người rồi.
Phim điện ảnh còn chưa chiếu, giá trị dnah tiếng của phim cuãng đã lên như nước dâng thuyền rồi, nhất là nhân khí cuả Vân Thi Thi, lên như diều gặp gió, thậm chí còn có một lần độ hot còn hơn Cố Tinh Trạch, trở thành đề tài tìm kiếm đứng đầu bảng xếp hạng.
Mộ Uyển Nhu tức giận đến xanh mặt, tay càm di dộng không ngừng siết chặt
Đột nhiên di động nhảy ra một tin nhắn.
Hộp thư có tin nhắn mới.
Cô ta tò mò, nhấn mở ra, chỉ xem một lát vẻ mặt của cô ta tái nhọt.
Mộ Uyển Nhu mạnh mẽ đứng lên, hai mắt đăm đăm nhìn ảnh chụp trong tin nhắn, trong ảnh chụp là một phần tư liệu rất rõ ràng, cô ta kéo qua xem ảnh tiếp càng xem càng kinh sợ!
Này!
Đây là cái gì?
Lại có một tin nhắn gửi tới.
Cô ta hơi giật mình, đầu Ng'n t đều bị run rẩy, nhấn mở tin nhắn mới, trong tin nhắn chỉ ngắn gọn một câu nói: Muốn lấy lại tư liệu không? Hôm nay một giờ chiều, gặp mặt ở công xã Giang Nam, ghế lô 505, tôi chờ cô.
Công xã Giang Nam, đó là hội sở tư nhân danh tiếng lừng lẫy ở Kinh Thành rất nhiều nhà giàu đều thích tự hợp ở chỗ đó.
Trên đó cũng không có tin tức gì, danh tính, địa chỉ, thậm chí là số điện thoại di động, đều không tra được.
Nhưng mà tin nhắn được gửi tới, làm cho cô ta hoảng sợ.
Rốt cuộc là ai?!
Ai cất giữu những tư liệu đó!
Đó là chứng cứ trí mạng của cô.
Vẻ mặt Mộ Uyển Nhu sợ tới mức trắng bệch, người giúp việc bên cạnh thấy sắc mặt của cô ta kém, lo lắng hỏi.
Cô ta lại phát ra tính tình, luống cuống vung lên một tát: "Cút! Tránh ra chút, đừng phiền tôi!"
Người giúp việc vội vàng lui xuống, sợ cô ta dưới cơn giận dữ, trút giận lên mình.
Mộ Uyển Nhu phiền chán đứng lên, đi qua đi lại vài bước.
Có nên đi hay không?
Rốt cuộc người này có thân phận gì?
Sẽ là ai?
Sao có thể có chúng cứ trí mạng của cô?
Là địch hay là bạn?
Nếu là mờ mịt đến, có phải quá mạo hiểm hay không?
Còn không làm rõ thân phận người này, cô ta có chút không dám đến.
Huống mấy ngày gần đây Mộ Thịnh cũng không đồng ý cho cô ta ra ngoài, nói là trước ba tháng còn không ổn định, muốn cô ta ở nhà hảo hảo tĩnh dưỡng, ngay cả công việc cũng giao cho người khác.
Đang lúc Mộ Uyển Nhu nhất thời không biết làm sao, di động lại gửi tới một tin nhắn
Mở ra, người nọ nói một câu: nếu như không đến, cũng đừng trách tôi không từ thủ đoạn, ha ha!
Mộ Uyển Nhu oán hận cắn răng, người là ai, thế nhưng uy hiếp cô ta!
Xem ra, không đi là không được!
Mộ Uyển Nhu nắm chặt điện thoại, nguy hiểm híp mắt lại, tính toán tìm một cơ hội, đi gặp người thần bí không biết là tốt hay xấu này!
Mộ Uyển Nhu quyết định đến nơi hẹn!
Cùng lúc đó, hiện trường quay chụp tất cả đều tiến hành ngay ngắn trật tự.
Vân Thi Thi và Nhan Băng Thanh có phân đoạn ở tầng hầm.
...
Mà lúc này, studio, cũng trong bầu không khí áp lực an tĩnh.
Tất cả mọi người trợn mắt há hốc mồm nhìn cảnh quay của hai người.
"Bốp - - "
Một cái tát tai vang dội.
Nhan Băng Thanh bàn tay nặng nề đánh vào trên má Vân Thi Thi.
Cơ hồ là dừng ết sức lực đánh xuống, lòng bàn tay tiếng va chạm vào gò má, cơ hồ vang vọng studio, mỗi người đều cả kinh trừng lớn hai mắt, khó có thể tin nhìn tất cả.
Vân Thi Thi bất ngờ không kịp đề phòng, bị cái tát không lưu tình đánh vào trên mặt, cô ngạc nhiên mở to mắt có chút không kịp phản ứng,
Không khí yên tĩnh, yên tĩnh đến làm người ta hít thở không thông.
Nhất là Mộc Tịch ở phía dứoi, kinh hách không thôi, không ngậm được miệng.
Nhan Băng Thanh thu tay, ánh mắt âm ngoan trừng mắt nhìn cô, cuồng loạn kêu lên: "Doãn Hạ Thuần, vì sao cô phải quay về! Cô không buông tha cho tôi hay cô vẫn không muốn buông tha cho anh cô!"
Tiếng nói thê lương của cô ta không ngừng vang dội cả tầng hầm.
Rung động có lực.
Lúc này Nhan Băng Thanh, không thể nghi ngờ Tiến vào *** nhân vật.
Vân Thi Thi có chút kinh ngạc chuyển mắt nhìn về phía cô, cũng là thật lâu không có nói được.
Cô híp mắt nhìn Nhan Băng Thanh, hình như cô có chút khinh bỉ thủ đoạn của cô gái này.
Tàn nhẫn, không phải tàn nhẫn bình thường.
Vân Thi Thi im lặng, lâu đến thậm chí một phút đồng hồ qua đi, cô cũng không có nói ra lời kịch, ánh mắt Lâm Phượng Thiên rời khỏi máy giám thị, tầm mắt gắt gao nhìn chăm chú vào trên người Nhan Băng Thanh, lạnh lùng hoài nghi.
"CUT!"
Lâm Phượng Thiên đứng dậy, hỏi Vân Thi Thi: "Vân Thi Thi, trạng thái của cô không đúng? Hay là quên lời kịch?"
Vân Thi Thi mấp máy môi, cười nói: "Xin lỗi, đạo diễn Lâm, tôi thất thần!"
Lâm Phượng Thiên vừa giận vừa hờn, có chút chỉ tiếc rèn sắt không thành: "Thất thần?! Đóng phim mà cô thất thần? Vân Thi Thi, cô có thái độ chuyên nghiệp cho tôi một chút! Hiện tại là công tác, hiểu chưa! Đừng thất thần nữa!"
"Vâng! Tôi hiểu được!"
Mộc Tịch trừng lớn mắt nhìn tất cả, trực giác có chút không thể tin được.
Lâm Phượng Thiên sao lại thế này?
Anh ta là đạo diễn chẳng lẽ không nhìn ra sao?
Nhan Băng Thanh đang cố ý nhục nhã Thi Thi!
Đoạn này, Doãn Hạ Thuần về nước, tiến vào cùng một công ty của Doãn Đông Vũ, mà ở tầng hầm, không khéo gặp được Nhan Băng Thanh đóng vai vợ chưa cưới của Doãn Đông Vũ, Lâm Hà Na.
Lâm Hà Na và Doãn Đông Vũ cùng với Doãn Hạ Thuần ba người là từ nhỏ cùng nhau lớn lên, coi như là thanh mai trúc mã, gia cảnh thịnh vượng và giàu có, thích Doãn Đông Vũ, càng về sau, bởi vì hai nhà Doãn - Lâm nhiều thế hệ giao hảo, vì thế liền trở thành vợ chưa cưới của Doãn Đông Vũ.
Mặc kệ là thời kỳ phản nghịch, vẫn là sau khi lớn lên Lâm Hà Na vẫn có mối tình thắm thiết với Doãn Đông Vũ.
Nhưng mà trong lòng Doãn Đông Vũ, vẫn yêu Doãn Hạ Thuần sâu sắc, mặc dù Doãn Hạ Thuần xuất ngoại, anh vẫn không thể dứt bỏ tình cảm với cô.
Trong lòng Lâm Hà Na rõ ràng, trong lòng Doãn Đông Vũ vẫn không có mình, nhưng mà mắt thấy hai người sắp sửa đính hôn, Doãn Hạ Thuần lại về nước, hai người gặp được, Lâm Hà Na không khống chế được chất vấn mục đích về nước của cô.
Còn có kịch tính là một bạt tai, đều là bằng vào góc độ đặc thù cùng chỗ đứng, vận dụng thủ pháp Montage, một bên giương tay làm bộ đánh qua, người bên kia không phải không có khoa trương che mặt.
Diễn xuất dáng vẻ bị đánh.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc