Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 308

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

"Không được nói bậy! Đây là chuyện tốt, sao có thể bỏ?" Mộ Thịnh vừa giận dữ vừa lên án anh nói: "Thằng nhóc khốn nạn, chẳng lẽ ngay cả con mình cháu cũng không nhận? Uyển Nhu một lòng muốn giúp cháu, vì cháu mà suy nghĩ, còn cháu? Ngay cả con của mình cũng không nhận! Con bé mang thai, đứa bé không phải của cháu thì của ai?"
Mộ Uyển Nhu vẫn cố duy trì hình tượng hiền thục trước mặt Mộ Thịnh.
Đối với lời nói của cô ta, Mộ Thịnh đương nhiên hết lòng tin tưởng.
Ngược lại cho rằng anh là tên khốn nạn, ngay cả con của mình cũng không nhận
"Nhưng mà... Anh ấy là cha đứa bé, vì sao anh ấy lại không nhận?”Mộ Uyển Nhu khổ sở nhìn Mộ Thịnh, trên mặt nước mắt như mưa, giọng nói run rẩy nghẹn ngào, toàn thân phát run.
Mộ Thịnh thấy vậy tim lại càng như bị dao cắt, lập tức ôm cô ta vào lòng, ôn nhu dỗ dành an ủi: "Cháu gái đừng khóc, cháu phải chịu nhiều oan ức rồi! Đừng sợ, có ông nội ở đây, ông nội thay cháu quyết định! Cháu cứ bình tĩnh chăm sóc cơ thể, mọi thứ còn lại không cần quan tâm!"
"Ông nội..." Mộ Uyển Nhu uất ức nhào vào lòng ông, thương tâm khóc nấc lên.
Mộ Thịnh nghe tiếng khóc của cô ta, trong lòng như bị đâm một đao máu chảy đầm đìa, vô cùng đau đớn.
Mộ Nhã Triết khẽ nhếch mắt, bờ môi mím chặt.
Người phụ nữ này diễn cũng thực giỏi!
Mấy diễn viên trong làng giải trí kia cũng không diễn được bằng một nửa của cô ta! Nếu không phải anh có chừng mực không khéo cũng bị vẻ vô tội trên mặt cô ta lừa gạt, không biết rốt cục đứa bé trong bụng cô ta là ai!
Đối với việc này anh không định giải thích nhiều.
Cục diện trước mắt, Mộ Thịnh chỉ tin tưởng lời nói một phía của Mộ Uyển Nhu, anh có giải thích như thế nào cũng không ai tin.
Bên kia, Mộ Thịnh đau lòng cầm tay Mộ Uyển Nhu, trấn an nói: "Tiểu Nhu, cháu đừng đau lòng! Nó không nhận đứa bé này, ông nội nhận! Aizz, cháu phải nghĩ cho mình, giờ cháu đang mang thai, đừng khóc!"
Một chiêu phô trương thanh thế này, Mộ Uyển Nhu coi như đã cùng đường, bất đắc dĩ mới phải làm.
Vì bảo toàn thân phận không bị vạch trần, cô ta không tiếc bí quá hóa liều!
Cô ta nhạy cảm phát hiện ra hình như Mộ Nhã Triết đã nhìn thấu thân phận cô ta, không biết từ khi nào anh ta đã nhận ra?
Tạm thời mặc kệ những thứ này đã.
Mắt thấy thân phận sẽ bị lộ, lúc này Mộ Uyển Nhu không thể không lui, nói chuyện chính mình đã mang thai.
Nếu Mộ Nhã Triết đã biết thân phận của cô, trước đành phải lợi dụng sự tín nhiệm của Mộ Thịnh dành cho cô ta, tuyên bố với ông cô mang thai đứa con của Mộ Nhã Triết.
Mộ Thịnh chắc chắn sẽ mừng rỡ như điên, tin là thật, nhanh chóng an bài hôn sự cho cô ta cùng Mộ Nhã Triết.
Khi hôn lễ đã nước chảy thành sông, cô ta danh chính ngôn thuận trở thành mợ chủ nhà họ Mộ, như vậy chuyện sau, tất cả đều dễ giải quyết.
Cô ta không sợ Mộ Nhã Triết phủ nhận chuyện này, so với anh ta Mộ Thịnh khẳng định càng tin tưởng cô hơn.
Cho dù có muốn làm giám định DNA, Mộ Uyển Nhu cũng sẽ không sợ hãi chột dạ.
Trước đó cô ta đã tính ra thời gian mang thai của mình, khoảng cách thời gian so với lần cuối cùng xảy ra quan hệ với Ngải Luân cùng lắm cũng chỉ mới 5 tuần.
Khi đó đang là kỳ an toàn của cô ta nên không có khả năng lần đó mang thai.
Chính vì vậy theo cô ta đoán, cô ta mang thai trên dưới khoảng 3 tuần rưỡi.
Cho dù là Mộ Nhã Triết muốn vạch trần cô ta, ít nhất cũng phải lôi ra chứng cứ khiến Mộ Thịnh tâm phục khẩu phục mới được.
Giám định DNA, không phải anh muốn làm là có thể làm!
Mặc dù anh kiên trì muốn trích nước ối, nhưng chắc chắn Mộ Thịnh không đồng ý.
Đơn giản chỉ vì muốn trích nước ối cũng phải có điều kiện thích hợp, nếu làm sớm có thể gây nguy hiểm đến đứa trẻ.
Chỉ có thể mang thai từ tháng thứ 3 trở đi mới được trích nước ối.
Mộ Thịnh luôn coi trọng hương khói của nhà họ Mộ, đương nhiên ông không dễ dàng đồng ý.
Có ông che chở, ít nhất trong hai tháng tới, cô ta có thể đảm bảo an toàn của bản thân, đồng nghĩa với việc cô ta chỉ còn hai tháng nữa.
Hai tháng sau, cô ta sẽ nghĩ biện pháp để cho chính mình “sinh non tự nhiên”.
Đến lúc đó, chỉ cần cô ta xuống tay, Mộ Nhã Triết có muốn chứng minh đứa bé này không phải là của anh cũng vô dụng.
Tất cả vẫn sẽ nằm trong tầm kiểm soát của cô ta.
Mộ Nhã Triết đứng trên cầu thang, từ trên cao nhìn xuống trò hề trước mặt, lạnh lùng nói: "Đứa trẻ không phải của cháu, làm giám định DNA không phải sẽ rõ sao?"
Mộ Uyển Nhu ngẩng đầu lên, đúng lý hợp tình nói: "Được! Em với anh làm! Nếu anh muốn làm làm giám định DNA với em, em sẽ làm với anh! Như vậy là có thể chứng minh sự trong sạch của em!"
Cô ta nghênh ngang đón ánh mắt lạnh như băng của anh, trên mặt không chút chột dạ cùng bối rối, không nghi ngờ gì có thể nói đây chính là một loại khiêu khích.
Ánh mắt Mộ Nhã Triết dần trở nên thâm thúy, lại nghe thấy Mộ Thịnh nghiêm giọng cắt ngang: "Không được!"
Trích nước ối, người vợ thứ ba của ông đã từng làm, thế nên Mộ Thịnh rất rõ, mang thai không lâu đã trích nước ối, đối với thai nhi tương đương nguy hiểm, rất dễ dẫn đến sinh non.
Ông đập bàn đứng dậy tức giận nói với Mộ Nhã Triết: "Bậy bạ! Bây giờ mà trích nước ối thì đứa nhỏ này còn giữ được sao?! Cháu điên rồi sao?"
"Ông nội, cháu không sao! Nếu anh ấy muốn kiểm chứng đứa con trong bụng cháu rốt cục có phải của anh ấy không, vậy thì liền để cho anh ấy kiểm chứng, dù sao cháu cũng không thẹn với lương tâm!" Mộ Uyển Nhu ở một bên nói.
Mộ Thịnh vô cùng bất đắc dĩ nói: "Tiểu Nhu ngốc, căn bản cháu không hiểu, hiện tại cháu mới mang thai không lâu, làm sao có thể trích nước ối? Đứa bé sẽ khó có thể bảo toàn!”
Mộ Uyển Nhu giả bộ giận dỗi, ấm ức ngập ngừng nói: "Không cần cũng được! Dù sao anh ấy cũng không nhận đứa bé này, đứa bé sinh ra nếu biết cha nó không nhận nó nhất định sẽ rất đau lòng."
"Cháu đừng chấp nhặt với nó! Dù sao, ông nội cũng không cho cháu làm! Cháu cứ yên tâm dưỡng thai, còn lại không cần lo lắng!" Mộ Thịnh lập tức dỗ dành nói.
Mộ Uyển Nhu lấy khăn chấm chấm khóe mắt, cúi thấp đầu xuống, tại nơi Mộ Thịnh không nhìn thấy, khóe môi khẽ nhếch lên thành một vòng cung âm độc.
Ý cười thâm độc này lại rơi vào đôi mắt của Mộ Nhã Triết.
Người đàn ông nhíu mày, như nhớ tới cái gì, môi mỏng lạnh lùng khẽ nhếch lên.
Anh dường như biết đứa bé này của ai rồi!
Không thể không nói, này người phụ nữ này đắn đo suy nghĩ thật tỉ mỉ, ngay cả một dấu vết cũng không để lại. Nói như vậy đây cũng chỉ là kế hoãn binh của cô ta.
Qua ba tháng tới cô ta nhất định sẽ tạo ra sự cố ngoài ý muốn để cho đứa bé trong bụng tự nhiên mà biến mất theo?
Nhưng này người phụ này vẫn quá ngu ngốc.
Anh đã sớm có dự liệu đối với chuyện này.
Sáu năm trước, anh đính hôn với cô ta, Mộ Thịnh không ngừng giục anh mau chóng kết hôn, ông không hề muốn bọn họ kéo dài hôn lễ, một lòng mong đợi hai người kết hôn rồi mau chóng sinh con, vì nhà họ Mộ khai chi tán diệp.
Nhưng Mộ Uyển Nhu vĩnh viễn cũng chỉ là một quân cờ để anh đổi lấy quyền thừa kế Nhà họ Mộ mà thôi.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc