Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 305

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

(Chấp niệm: là ý niệm cố chấp tồn tại trong lòng người, là sự day dứt khi đánh mất điều gì đó, hay là những mong muốn mà không thể thực hiện được…)
Thằng nhóc này, rõ ràng là ương ngạnh, hoàn toàn không coi lời nói của ông già này ra gì sao?! Lại đòi hủy bỏ hôn ước đã sắp đặt bao lâu nay ư!
Mộ Thịnh vịn tay vào bàn, tức giận mà trừng mắt với anh, hôn ước này do chính ông định ra, bất kỳ ai cũng không cũng không thể hủy bỏ!
Mặc dù anh là đứa cháu đích tôn mà ông yêu thương nhất, ông cũng không cho phép anh làm như vậy!
Mộ Nhã Triết ngước mắt, gương mặt vô cảm mà mà đối diện cùng Mộ Thịnh, thấy ông bảo vệ Mộ Uyển Nhu như vậy, vừa nghe nói anh muốn hủy bỏ hôn ước, liền nổi giận lôi đình, trong lòng liền càng thêm khẳng định, tình cảm mà ông Mộ đối với Mộ Uyển Nhu, không chỉ thuần túy là sự yêu thương của người trên với con cháu.
Mà gần như là chấp niệm!
Mộ Khuynh Thành ——
Là người phụ nữ mà ông nội anh vẫn luôn tâm niệm trong lòng.
Ông nội anh ngày đêm thương nhớ người phụ nữ kia, chẳng những luôn đem ngọc bội của Mộ Khuynh Thành bên người, đầu giường của ông cũng đặt rất nhiều ảnh chân dung của Mộ Khuynh Thành khi còn trẻ.
Tình cảm của ông dành cho người phụ nữ kia, thực sự sâu đậm.
Mộ Nhã Triết cũng không biết, Mộ Khuynh Thành rốt cuộc là người phụ nữ như thế nào, lại có thể khiến cho cha anh, thậm chí là ông nội anh đều vì bà ta mà cuồng si đến vậy.
Nghe nói lúc trước, Mộ Liên Thành, cũng chính là cha của Mộ Nhã Triết, vô cùng yêu thương Mộ Khuynh Thành.
Mộ Khuynh Thành từ lâu đã nổi danh đệ nhất ca nữ Bắc Kinh, Mộ Liên Thành từng cuồng si theo đuổi bà ta.
Nhưng Mộ Thịnh lại có ý định cắt đứt tình cảm của con trai mình với Mộ Khuynh Thành.
Bởi vì khi đó Mộ Liên Thành đã có hôn ước với cô chủ nhà họ Giang nổi danh khắp Bắc Kinh, liên hôn này đối với nhà họ Mộ mới là điều quan trọng nhất.
Càng quan trọng là, Mộ Thịnh luôn có một định kiến từ trong xương cốt đối với ca nữ, bởi vậy tuyệt nhiên ông không đồng ý Mộ Liên Thành cưới người phụ nữ này làm vợ.
Mộ Liên Thành bất đắc dĩ thỏa hiệp, nhưng lại đưa ra một điều kiện, đó là Mộ Thịnh phải nhận Mộ Khuynh Thành làm con gái nuôi.
Mộ Thịnh đành nhắm mắt đáp ứng.
Mộ Khuynh Thành bỗng nhiên trở thành con gái nuôi nhà họ Mộ.
Lúc ấy, không ít gia đình giàu có quý tộc muốn kết thân với Mộ Khuynh Thành, dung mạo cùng tài hoa của Mộ Khuynh Thành là không thể nghi ngờ.
Mới đầu đối với Mộ Khuynh Thành, Mộ Thịnh cực không thích, chưa bao giờ nhìn bà với ánh mắt thiện cảm.
Nhưng Mộ Khuynh Thành lại luôn mang ân tình với nhà họ Mộ, bà cảm thấy vô cùng biết ơn trong lòng.
Bởi vậy bà phụng dưỡng Mộ Thịnh rất chu đáo.
Dần dần, Mộ Thịnh không chỉ có cảm tình mà còn sinh ra thân tình đối với bà.
Từ đáy lòng ông thực sự yêu thương đứa con gái nuôi xinh đẹp dịu dàng này, đối với Mộ Khuynh Thành, ông cũng dần nảy sinh ra sự chiếm hữu.
Thậm chí bất kỳ người đàn ông nào chỉ cần đi gần Mộ Khuynh Thành một chút, ông đều sẽ nổi trận lôi đình.
Về sau, Mộ Thịnh lại có ý muốn lấy Mộ Khuynh Thành làm vợ lẽ. Quyết định này khiến cho trên dưới cả nhà họ Mộ kinh ngạc, cũng dần sợ hãi Mộ Khuynh Thành.
Đối với Mộ Thịnh, Mộ Khuynh Thành chỉ có tâm ý báo đáp công ơn, cũng không có suy nghĩ gì khác.
Nhưng mà Mộ Thịnh lại hy vọng Mộ Khuynh Thành có thể vĩnh viễn ở bên cạnh ông, hầu hạ chăm sóc ông.
Mộ Liên Thành ngay lập tức đứng ra phản đối, quan hệ hai cha con trở nên bất hòa, cuối cùng trở mặt thành thù.
Ngay lúc đó, Mộ Khuynh Thành lại đứng ra nói với Mộ Thịnh rằng, trong lòng bà đã có người đàn ông mà bà yêu thương, hai người đều có tình ý sâu đậm với nhau, thậm chí Mộ Khuynh Thành đang mang thai đứa con của hai người.
Mộ Thịnh nghe vậy, giận tím mặt, lệnh cho bà phải bỏ đứa trẻ đó đi.
Mộ Khuynh Thành không nghe theo, ngay trong đêm đã rời khỏi nhà họ Mộ, tung tích biến mất từ đấy.
Mộ Nhã Triết lúc sau tra được một việc, lúc trước Mộ Khuynh Thành xảy ra tai nạn xe cộ là do bị hãm hại truy đuổi.
Anh tra được chân tướng là, Mộ Thịnh lúc trước để tìm Mộ Khuynh Thành về, không tiếc lật tung cả Bắc Kinh lên, không ngừng phái đi rất nhiều nhân lực, thậm chí không tiếc triệu tập binh lực quân đội, chỉ vì truy tìm đến cùng tung tích của Mộ Khuynh Thành.
Ông nói: Muốn gặp Mộ Khuynh Thành còn sống.
Còn con của bà, tuyệt đối không giữ.
Đứa con hoang, nhổ cỏ tận gốc.
Nhà họ Mộ kiên quyết không lưu giữ đứa con hoang.
Mộ Khuynh Thành cũng là vì muốn tránh sự truy tìm của Mộ Thịnh, mới bất hạnh gặp phải tai nạn xe, xe rơi xuống sườn núi, xe tan tành còn người phải bỏ mạng.
Hồng nhan bạc mệnh, hương tan ngọc nát.
Mà hai đứa nhỏ của bà, từ đây không có tin tức gì, hoàn toàn biến mất, sống không thấy người, ૮ɦếƭ không thấy xác.
Biết được tin Mộ Khuynh Thành đã ૮ɦếƭ, Mộ Thịnh cực kỳ bi thương, đau đớn điếng người, tâm bệnh không dậy nổi, suốt 5 năm đều ốm liệt giường, tinh thần hoảng hốt, buồn bực.
Cho đến khi ông qua cơn bạo bệnh, lúc này mới nghĩ, Mộ Khuynh Thành không còn nữa, ít nhất ông muốn đem hai đứa nhỏ trở về.
Mười lăm năm trước, bỗng dưng trời xui đất khiến, Mộ Uyển Nhu được Mộ Thịnh mang về biệt thự nhà họ Mộ, đối với Mộ Uyển Nhu, ông luôn yêu thương cưng chiều hết lòng, cũng giống như lúc trước ông cưng chiều Mộ Khuynh Thành vậy.
Nhưng cũng không đơn giản chỉ là yêu thương.
Khi còn là thiếu niên, có một lần Mộ Nhã Triết ngẫu nhiên đi ngang qua phòng khách, liền thấy Mộ Uyển Nhu ở trên sô pha ngủ trưa, mà Mộ Thịnh ngồi ở sô pha lẳng lặng mà nhìn cô ta, chạm vào mấy sợi tóc lộn xộn trước trán cô, Ng'n t già nua khẽ xoa gương mặt cô, ánh mắt dừng ở trên mặt Mộ Uyển Nhu đến thất thần.
Phảng phất thấy bóng dáng của Mộ Khuynh Thành ở Mộ Uyển Nhu.
Trên mặt ông hiện ra yêu thương, cùng ôn nhu, lại đau đớn khôn nguôi.
Cúi đầu, Mộ Thịnh thơm lên má Mộ Uyển Nhu……
Trong lòng Mộ Nhã Triết cảm thấy rõ ràng, Mộ Thịnh sở dĩ an bài hôn sự này, chẳng qua là chấp niệm cùng tương tư đối với Mộ Khuynh Thành, ông dồn hết lên người Mộ Uyển Nhu.
Mới đầu, đối hôn sự của chính mình anh cũng không có để ý nhiều, anh cho rằng kết hôn bất quá cũng chỉ là hình thức, là ai cũng được.
Nhưng hôm nay, chính anh cũng chấp niệm.
Hủy bỏ hôn ước này là tâm niệm anh rất kiên định.
Mộ Nhã Triết không để ý đến sắc mặt tối đi của Mộ Thịnh, mà chậm rãi đứng dậy, đứng lặng, khóe miệng lạnh lùng khinh thường cong lên: “Ông nội, mặc kệ ông nghĩ như thế nào, dù sao ý cháu đã quyết. Cháu sẽ chọn ngày, tập trung gia tộc chúng ta, tuyên bố hủy bỏ hôn ước cùng Uyển Nhu.”
“Cháu dám?!” Mộ Thịnh cũng chống gậy đứng lên, vẻ mặt phẫn nộ mà gắt gao trừng mắt nhìn anh, nắm chặt chiếc gậy trong tay, run rẩy nói, “Ông còn ở đây một ngày, hôn ước của cháu và Uyển Nhu vẫn còn tồn tại một ngày! Ông tuyệt không cho phép cháu hủy bỏ hôn ước với Uyển Nhu! Ông ra lệnh cháu, thu hồi những lời vừa nãy!”
Mộ Nhã Triết mặt không biểu cảm nói: “Thứ lỗi cho cháu không thể nghe theo mệnh lệnh của ông.”
Nói xong, liền đi lên trên lầu.
Mộ Thịnh tức giận không thôi.
Tiểu tử này, rõ ràng là muốn chống lại ông đến cùng!
Vì một ả diễn viên ti tiện trong giới giải trí mà dám coi mệnh lệnh của ông như không khí, ông vừa kinh ngạc vừa giận dữ, đột nhiên ném chiếc gậy trong tay về phía anh.
“Bang” một cái.
Chiếc gậy làm bằng gỗ trầm hương đập thật mạnh lên trên lưng anh.
Mộ Nhã Triết bỗng ngừng lại, chậm rãi xoay người lại, nhìn về phía Mộ Thịnh, trong mắt vừa kiêu căng vừa băng lãnh.
Mộ Uyển Nhu thấy vậy, kinh hãi không thôi, vội vàng tiến lên đỡ lấy Mộ Thịnh đang tức giận đến run rẩy cả người.
Mộ Thịnh lại đẩy cô ta sang một bên, đuổi theo vài bước, chỉ vào Mộ Nhã Triết giận dữ nói: “Đồ bất hiếu! Ông nói cho cháu biết, nếu cháu dám hủy bỏ hôn ước này, ông sẽ tước quyền kế thừa nhà họ Mộ của cháu!”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc