Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 291

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Lúc nhảy từ cửa sổ vào phòng học nhạc, Doãn Đông Vũ vô cùng cảnh giác, Doãn Hạ Thuần lo lắng, khẩn trương, đến lúc đi vào phòng học, Doãn Hạ Thuần kinh ngạc nhìn cây dương cầm trên giá ba chân, một lòng vui sướng mở nắp đàn ra.
Diễn xuất y hệt như thể một thiếu nữ mười ba mười bốn tuổi khờ dại lãng mạn.
Lâm Phượng Thiên ngồi trước màn ảnh, ngừng thở, mãi đến khi kết thúc cảnh quay đó, anh ta hô lên: "OK." Toàn bộ quá trình đến CUT cũng không có.
Vân Thi Thi lập tức theo nhân viên đi đến bên cạnh Lâm Phượng Thiên, đứng trước máy ghi hình, nhìn phân cảnh sau cùng đang dừng trên màn ảnh, nhìn sắc mặt Lâm Phượng Thiên nghiêm túc không chút tuỳ tiện, thấy vẻ mặt anh ta chăm chú nhìn vào màn hình, xem lại một lượt từ đầu đến cuối cuộn phim cuộn vừa mới quay xong.
Trong lòng cô có chút khẩn trương, sợ anh ta không hài lòng về cô.
"Đạo diễn Lâm..."
"Xuỵt!"
Lâm Phượng Thiên ngăn lại lời của cô, lập tức chỉ vào cận cảnh đặc biệt quay cô trong màn ảnh, lập tức bấm nút tạm dừng nhìn cô, nói: "Mau xem đoạn quay đặc biệt này."
Vân Thi Thi ngồi xổm bên cạnh anh ta, Lâm Phượng Thiên phóng to cho cô nhìn.
Đến đoạn cận cảnh này của cô, Lâm Phượng Thiên bấm tạm dừng, quay đầu nhìn về phía cô.
Vân Thi Thi lập tức hiểu rõ ý của anh ta: "Ánh mắt còn chưa đủ."
"Ừ." Lâm Phượng Thiên cảm thấy được cô nói không sai: "Ánh mắt còn thiếu sót, sự nũng nịu của Doãn Hạ Thuần đối với Doãn Đông Vũ không được lột tả đầy đủ. Cảnh quay xa thì được, nhưng chiếu đến cận cảnh thì sẽ thấy thiếu sót rất nhiều."
Trong đầu Vân Thi Thi miêu tả lại cảnh tượng trong kịch bản, lặp lại châm chước lĩnh ngộ: "Tôi hiểu rồi, đạo diễn Lâm."
"Đoạn này cần diễn lại!"
Vân Thi Thi gật đầu, lập tức vào vị trí.
Lâm Phượng Thiên uống môt ngụm nước, trong lòng vui mừng đến mức không thể bình tĩnh.
Trên phương diện quay phim anh ta rất khắc nghiệt, ở trong studio, anh ta rất ít khi khen ngợi một người.
Trong lúc anh ta quay phim, trên là đại minh tinh, dưới là diễn viên quần chúng không biết tên, tất cả đều đối xử bình đẳng, người nào sai đều bị hắn mắng té tát.
Mới quay ngày đầu tiên, Vân Thi Thi bởi vì thiếu sót kinh nghiệm nên thường xuyên không nắm rõ vị trí của mình, di chuyển rất có vấn đề, thường xuyên đi ra khỏi khung hình của máy quay.
Anh ta vì thế cũng phát giận với cô không ít.
Cũng không kể cô là lần đầu đóng phim, chính xác mà nói là người mới thiếu kinh nghiệm, mắng Vân Thi Thi đến nỗi khổ không tả được.
Nhiều người vui sướng khi thấy người khác gặp hoạ, nhất là Nhan Băng Thanh và Dương Mị, trong lòng sảng khoái vô cùng.
Ở trong tổ kịch, Vân Thi Thi bị xa lánh, đơn giản bởi hai nguyên nhân.
Một là, vì cô là người mới nổi bật nhất ở thời điểm hiện tại, có nhan sắc, có tuổi trẻ, còn có tài năng bẩm sinh, trong lòng tất cả mọi người đều biết rõ, người mới này nhất định sẽ nổi tiếng, chỉ là thiếu một cơ hội.
Mà hiện giờ, bộ phim này là cơ hội của cô, tất cả mọi người đều tin tưởng, chỉ cần cô tham gia bộ phim này, nhờ một vai diễn mà nổi tiếng cũng không phải là không thể.
Người mới này nhất định sẽ nổi tiếng.
Bởi vậy, Dương Mị và Nhan Băng Thanh tỏ ra ghen ghét cô.
Sợ cô sau một đêm thành danh sẽ đập tan toàn bộ danh tiếng của bọn họ, càng lúc càng nổi.
Sự cạnh tranh ở làng giải trí quá mạnh, áp lực rất lớn.
Nghệ sĩ muốn vượt lên cũng không dễ dàng.
Nhan Băng Thanh là vì phía sau có người nâng đỡ, hơn nữa ekip của cô ta rất rành chuyện bày mưu tính kế, Nhan Băng Thanh gần như đều dựa vào chuyện xấu để nâng cao vị thế. Cho dù cô ta không làm gì thì cũng có thể dùng khuôn mặt của mình để giật tít, giúp cô ta luôn là nữ vương trên đầu đề các trang báo.
Nhưng Dương Mị thì ngược lại.
Cô ta xuất thân là ngôi sao nhí, từ lúc tuổi còn nhỏ đã gia nhập làng giải trí, mới năm tuổi đã diễn vai nàng công chúa nhỏ trong một bộ cung đấu.
Xem như là ngôi sao nhỏ tuổi thành công, kinh nghiệm phong phú, nhưng cô ta không hề có thiên phú, kỹ thuật diễn không tốt.
Nhan sắc vốn dựa vào việc trang điểm, không có chuyện gì thì sẽ tự tạo đề tài để tranh thủ sự chú ý, nhưng không có thiên phú làm diễn viên quả thật là một sự thiếu sót khó lòng bù đắp nổi.
Tư chất của Vân Thi Thi ưu tú hơn cô ta rất nhiều, đương nhiên cô ta thèm khát.
Nguyên nhân thứ hai, đơn giản vì Vân Thi Thi là người mới nhưng lại được diễn vai nữ chính. Bộ phim này vốn là Nhan Băng Thanh và Dương Mị tranh giành vai chính, thế mà Vân Thi Thi bỗng nhiên gia nhập tổ kịch, khiến cho hai người họ ban đầu vốn đối địch, nháy mắt đã hóa thù thành bạn.
Cái này gọi là kẻ thù của kẻ thù chính là bạn.
Bởi vậy, khi Lâm Phượng Thiên nghiêm khắc phê bình Vân Thi Thi, hai người họ liền chạy đến trước mặt cô chế ngạo.
Nhưng Vân Thi Thi là một người không sợ hãi vinh quang hay nhục nhã.
Cũng không đặt chuyện bị bọn họ xa lánh ở trong lòng.
Cô cẩn thận cân nhắc vấn đề vị trí của mình cả đêm.
Ngày thứ hai quay phim cô đã có tiến bộ rất lớn, gần như không có vấn đề gì, nếu có, cũng chỉ là một lỗi nhỏ, lúc Lâm Phượng Thiên chỉ ra chỗ sai thì cô liền nhanh chóng sửa lại.
Lâm Phượng Thiên đối với việc này cảm thấy cực kỳ kinh ngạc, nhưng cũng không ở trước mặt mọi người khích lệ cô.
Anh ta rất muốn khen ngợi cô, nhưng không thể.
Anh ta rất ít khen ngợi một người, nếu ở trước mặt đám người Nhan Băng Thanh cùng Dương Mị ca ngợi cô, tất nhiên sẽ khiến bọn họ ganh tỵ.
Bởi vậy, mặc dù Vân Thi Thi biểu hiện tốt nhưng anh ta cũng không lộ rõ vẻ vui mừng trên mặt.
Trên thực tế, anh ta cực kỳ hài lòng với biểu hiện của Vân Thi Thi, hoàn toàn vượt qua mong đợi, thậm chí còn diễn xuất tốt hơn Cố Tinh Trạch một bậc.
Lâm Phượng Thiên vỗ đùi, suy nghĩ đến cảnh nụ hôn kế tiếp, quả thực hưng phấn đến mặt đỏ ửng.
Cực kỳ mong chờ biểu hiện của Vân Thi Thi!
Cảnh quay này nhanh chóng được thông qua.
Ngay sau đó, cảnh quay thứ mười.
Lâm Phượng Thiên hưng phấn chạy đến trước mặt Cố Tinh Trạch và Vân Thi Thi hô chuẩn bị.
Điều chỉnh lại kịch bản, cảnh hôn cũng không nhiều, cả bộ phim chỉ có năm cảnh.
Trong kịch bản, nụ hôn thứ nhất phát sinh trên người "Doãn Đông Vũ" và "Doãn Hạ Thuần" cũng chính là cảnh này.
Vân Thi Thi đối với việc diễn nụ hôn đầu chuẩn bị kỹ càng, vốn là trong kịch bản cũng không miêu tả nhiều về nụ hôn này, nhưng mà vừa nghe đến Lâm Phượng Thiên nói quay cận cảnh nụ hôn này, mặt liền ửng đỏ.
"Thời điểm quay cảnh này, nhất định phải hoàn toàn nhập tâm, Doãn Hạ Thuần ngây ngô, khẩn trương, tim đập như sấm, Doãn Đông Vũ lo lắng, nhất định phải biểu hiện ra ngoài cho tốt!"
Không biết vì sao, lúc Lâm Phượng Thiên giải thích, Vân Thi Thi bỗng nhiên có chút xuất thần.
Bên tai bỗng nhiên vang lên giọng nói tà mị của Mộ Nhã Triết: "Hôn tôi."
Mộ Nhã Triết là người đàn ông đầu tiên cô hôn.
Trước đó, cô không có bất cứ kinh nghiệm hôn môi nào.
Cô nhớ rõ, anh ta tao nhã duỗi người, đôi mắt nhìn cô sâu xa, khóe môi cong lên.
Nói với cô: Lấy lòng tôi đi.
Khi đó anh hôn cô, bắt lấy cánh tay không ngừng vùng vẫy của cô kéo vào trong lòng, ấn cô lên trên tường, bá đạo hôn, gần như muốn nuốt trọn môi cô.
Vừa hôn sâu, mười ngón tay đan xen, giống như hận không thể hoà làm một.
Nhưng nghĩ đến chuyện anh dây dưa cùng một người phụ nữ xinh đẹp khác, trong lòng liền không ngăn được cảm giác chua xót.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc