Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 278

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Anh xoay người ngắn ngủi trao đổi một phen với mấy nhạc công, sau đó ngồi lên ghế, đỡ lấy Microphone.
Khuôn mặt đẹp trai lộ ra trên sân khấu, người dưới khán đài nhân kích động tiếng nghị luận.
"Cố Tinh Trạch?!"
"Trời ạ! Sao Cố Thiên vương lại ở trong này?!"
"Thật kích động thật kích động! Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy Cố Tinh Trạch ngoài đời nha! Dung mạo thật sự quá đẹp!"
...
Trên sân khấu, Cố Tinh Trạch bỗng nhiên nâng mắt, đôi mắt giống như xuyên qua đám người, rơi vào một người nào đấy trên khán đài, khóe môi vẽ lên bề đường cong làm người ta say đắm, trong mắt tràn ngập ý cười nặng tình mê say.
"Trời ạ! Các bạn xem, Cố Tinh Trạch đang nhìn tôi kìa!" Diệp Minh Lan trông thấy tầm mắt Cố Tinh Trạch dừng lại, kích động đứng dậy, trong lời nói lộ ra kiêu ngạo và tự đắc.
Rất nhanh đã có người lên tiếng phụ họa: "Đúng vậy! Cố Thiên vương đang nhìn chị Minh Lan đó!"
"Không phải Cố Thiên vương thích chị Minh Lan chứ!? Cô nhìn ánh mắt Cố Thiên vương đi, trời ạ, thật nồng nàn nha! Nếu tôi mà được anh ấy nhìn như vậy một cái, tim cũng tan thành nước!"
...
Trong tiếng ồn ào, Vân Thi Thi nhìn lên Cố Tinh Trạch trên sân khấu, đã thấy anh tựa như cũng đang nhìn cô, ánh mắt dịu dàng thâm tình, cách không giao với ánh mắt cô!
Trong lòng cô rối loạn, mím môi cúi đầu.
Cố Tinh Trạch thấy cô phản ứng như vậy, khóe môi mỉm cười, vỗ tay ra tiếng.
Một trận nhạc dạo bằng nhịp trống, đàn ghi-ta âm nhẹ nhàng khảy lên.
"Rõ ràng là tức giận lại vẫn lại là ý cười..."
Mở miệng câu đầu tiên, toàn trường đột nhiên yên tĩnh lại.
Giọng nói lười biếng mà vô cùng từ tính trầm thấp xuyên qua Microphone vang vọng cả khán phòng, giọng nam tươi đẹp mà mộng ảo, chỗ xúc động làm tim người ta kìm lòng không đậu mà tê dại!
Bài hát này là Cố Tinh Trạch tự sáng tác, thậm chí cả hòa âm phối khí cũng là tự mình làm, được chọn vào album EP.
EP thậm chí chưa chính thức phát hành.
Bởi vậy, rất ít người đã nghe qua bài hát này, thêm nữa tiếng hát của Cố Tinh Trạch khiến người ta không khỏi say mê trong đó, tiếng động lớn nhốn nháo nhất thời im bặt như bị nhấn nút dừng, tỉ mỉ nghe.
"Đám đông chen chúc
Thời tiết tối tăm
Không ngại
Tay nắm lấy em
Bầu trời sáng sủa, nhìn ra cảnh phố xa ngoài cửa sổ
Ghi lại nụ cười của em vào nhật kí của anh
Một lần một lần
Liên tục lặp lại
Bởi vì có em
Thế giới mới tươi đẹp như vậy..."
Cố Tinh Trạch cầm Microphone, thâm tình từ từ nhắm mắt, hát đến chỗ cao trào, tiếng hát sáng lạn hấp dẫn khiến người ta nghe như si như say!
Dưới đài bộc phát một trận hoan hô điên cuồng.
Cố Tinh Trạch hát, là một bản tình ca. Giai diêu thanh thoát tươi mát, phối hợp với giọng hát trong veo mà từ tính của anh, quả thực không thể thích hợp hơn.
Ca từ miêu tả một đôi tình nhân sa vào tình yêu cuồng nhiệt, dù ra sao khi ở chỗ nào đều đã cũng muốn gặp đối phương, lúc chia ly thì mỗi phút mỗi giây đều trôi qua chậm chạp, vô cùng dày vò.
Lúc lại gặp mặt, giống như là thời tiết mưa dầm liên miên cũng đã trở nên sáng sủa.
Toàn trường đều đã yên tĩnh lại, để cho mình này say mê trong tiếng ca tươi đẹp mê người này.
"Vì sao lại thích em
Thanh xuân trôi qua
Anh vẫn ở đây như cũ
Không quên không rời oh..."
Cố Tinh Trạch hát đến chỗ động tình, nhẹ nhàng nhắm hai mắt lại, khuôn mặt hoàn mỹ được ánh đèn sân khấu chiếu, vô cùng đẹp đẽ. Những người ngồi gần sân khấu thậm chí có thể nhìn thấy lông mi dày của anh hơi hơi run lên và lông mày hơi nhíu lại, tất cả đều khiến lòng thiếu nữ ôm ấp tình cảm tràn đầy không chỗ sắp xếp!
Phối hợp với ca khúc, năng lực biểu hiện sân khấu của anh cũng vô cùng lôi cuốn, hết sức ngoạn mục.
Cố Tinh Trạch không thể nghi ngờ là một ca sĩ ưu tú, một buổi biểu diễn giá trăm hoàn toàn không phải hư danh, năng lực hát LIVE hết sức hoàn mỹ không thể nghi ngờ.
"Ánh mặt trời bởi vì có em mà trở nên nồng ấm
Anh muốn biến thành gió mát vây quanh em
Chocolate trắng
Mật ngữ tình yêu đậm sâu
Hít sâu
Chỉ thiếu một câu anh yêu em
Kim đồng hồ một châm một giây chuyển không ngừng
Ánh trăng ngoài cửa sổ vẫn không chịu đi
Thời gian quá chậm
Anh không quen
Không có em
Thật ra thì anh nhớ em...
Oh thật ra thì anh nhớ em..."
Lời hát dịu dàng, tình đến chỗ đậm sâu, không ít người cảm động tơi nước mắt.
"Lúc Cố Tinh Trạch ca hát thật là si tình mà...! Hát đến mức lòng tôi cũng say!"
"Anh ấy là thần tượng của tôi, ta dõi theo anh ấy mười năm rồi! Tinh Trạch! Tinh Trạch em yêu anh - - "
...
Vân Thi Thi đang nghe đến xuất thần, một bàn tay bỗng nhiên chạm vào cánh tay của cô, sờ soạng một phen.
Hành động vô cùng mờ ám, khiến Vân Thi Thi kinh ngạc một phen, rút tay lại, mạnh mẽ ngẩng đầu, đã thấy Lý Thừa Trạch làm ra động tác đừng lên tiếng với cô, nhỏ giọng nói: "Im lặng!"
"Anh... Làm gì?" Vân Thi Thi hoảng sợ trừng anh ta, vô cùng phản cảm với cử chỉ xâm phạm của anh ta.
Cô cúi đầu xuống, hat tay không từ bỏ lộn xộn một chỗ, môi đỏ mọng nhấp lại nhấp, làm như đang né tránh anh ta.
Lý Thừa Trạch nhìn báu vật xinh đẹp bên người, tự nhiên ngứa ngáy khó nhịn.
"Dọa đến em rồi hả, anh chỉ là thấy em đang thất thần! Gọi em thế nào, cũng không lên tiếng."
Anh ta đâu có đồng ý buông tha cho cơ hội gần gũi tốt như vậy, lập tức chen lại gần, cười nói: "Cô gái ngoan, đừng để ý! Anh chẳng qua là muốn em theo anh uống chút rượu mà thôi!"
Vân Thi Thi nâng mắt, nhíu mày, thấy Lý Thừa Trạch không thèm che dấu Dụς ∀ọηg trong mắt, đang nhìn chằm chặp mặt mìnhmất tự nhiên hạ mắt xuống.
Cánh môi của cô vừa nãy bị hàm răng chà đạp một phen, lại càng đỏ tươi trơn bóng, càng phát ra hấp dẫn cấm kỵ, anh ta ánh mắt cũng sắp dính lên rồi.
Trong lòng âm thầm cắn răng, cô bé như vậy, hiện giờ lại là người phụ nữ của Cố Tinh Trạch, thật sự là quá khó để xuống tay.
Nếu đổi lại là người khác, anh ta chắc chắn sẽ không từ thủ đoạn mà ςướק đoạt về, che chở cho tốt, miễn cho bị những người khác cho dòm ngó bắt đi.
Nhưng cử chỉ vừa nãy của Cố Tinh Trạch, hình như cũng có chút để tâm đối với cô gái này!
Tuy hiện tại cô vẫn là người của Cố Tinh Trạch, nhưng tương lai thì khó đoán.
Tối đa cũng chỉ là nhất thời vui vẻ chơi đùa thôi, chơi ngán thì hẳn sẽ từ bỏ?
Một khi đã như vậy, sớm muộn gì cô cũng bị anh ta vứt bỏ, chẳng bằng cứ giữ lại vài phần ấn tượng tốt trước mặt cô, về sau dễ dàng đoạt cô về, để cho cô hoàn hoàn chỉnh chỉnh thuộc về mình!
Hiện giờ, chỉ có thể nhịn rồi! Tối đa dùng mắt nhìn đỡ nghiện, trong lòng tự nhắc nhở mình, anh ta không thể quá mức làm càn, anh ta không muốn vì một cô gái mà đắc tội người đàn ông kia!
Vân Thi Thi nào biết đâu tâm tư của anh ta, thấy Lý Thừa Trạch dịu dàng với cô, giống như cũng không có ý tứ gì khác, khiến ấn tượng xấu về anh ta trong lòng cô đổi mới vài phần, cảm thấy người đàn ông này chẳng xấu xa như ấn tượng đầu tiên, đối xử với cô rất thân thiện.
Vì thế mỉm cười, lộ ra hai má lúm đồng tiền đáng yêu, "Tôi không uống rượu."
Tươi cười kia, giống như hoa bách hợp thuần khiết, Lý Thừa Trạch lại ngẩn ra, trong lòng cũng càng ngứa rồi.
Người khác thấy cũng là cơ hội khó có được, trước mắt Cố Tinh Trạch không có ở đây, vì thế, cũng đã nhao nhao rộn rạo lên rồi.
Lý Thừa Trạch nghiêng đầu sang chỗ khác dùng ánh mắt sắc bén lướt qua, thái độ của anh ta vô cùng rõ ràng, cô bé này anh ta vừa ý rồi, anh ta xuống tay trước, những người khác đừng có ý đồ với cô!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc