Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 273

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Tinh Trạch... Tên dễ nghe như vậy!
Nhớ tới Tần Chu đã từng nói qua, hình như có rất ít người dám trực tiếp kêu tên anh như vậy lắm, mà còn được anh cho phép gọi như vậy nữa chứ, như vậy cô có được tính là bạn tốt hay không?
Nghĩ tới đây, Vân Thi Thi mím môi mỉm cười.
Bữa ăn cơm Tây theo một khuôn khổ, nhưng mà nhà hàng Tây được chào bằng món thịt bò bít tết, món ăn này ở đây rất mỹ vị, đặc sắc.
Cố Tinh Trạch gọi món theo khẩu vị của mình, gọi chút đồ tráng miệng, lại gọi một phần bít tết năm phần chín, Vân Thi Thi thật sự có chút mờ mịt rồi!
Nhìn menu hình ảnh bít tết rực rỡ muôn màu, khiến người ta thèm chảy nước miếng, mỳ Ý, xem ra cô phải ăn thật nhiều, còn có đồ ngọt tinh xảo, kem, xem có chút hoa cả mắt rồi.
Cô chưa bao giờ ăn cơm tây, cũng không có chủ ý của mình, thiệt tình không biết nên thêm hay bớt gì cho tốt, nhìn cái này, ăn rất ngon, cái kia, cũng ăn rất ngon, nhất thời có chút do dự!
Hôm nay bụng cô như muốn đại náo, trong lòng có ý nghĩa muốn ăn mỗi thứ một chút nhưng lại sợ ăn không hết, quá lãng phí, vì thế đưa ánh mắt khẩn cầu nhìn về phía Cố Tinh Trạch.
Cố Tinh Trạch lấy khăn giấy ra, đang cẩn thận lau chùi dao nĩa, không chú ý tới ánh mắt của cô.
Vân Thi Thi có chút thất bại cúi đầu xuống lại là buồn bực chu môi lên, liếc mắt nhìn menu một cái, vì thế ngẩng đầu cười nói: "Lấy giống phần của anh ấy là được!"
Mặc dù không biết anh kêu món gì, có điều là khẩu vị của anh, bữa ăn này nên ăn thật ngon vậy! Cô vẫn tin tưởng ánh mắt của anh.
Nhân viên phục vụ gật đầu, lại cung kính hỏi: "Xin hỏi, phần bít tết của cô cũng rắc ít tiêu và năm phần chín thôi sao?"
Vân Thi Thi gật đầu, nhân viên phục vụ, mỉm cười gật đầu lui ra.
Vân Thi Thi thỏa mãn nhếch môi, quay sang, nhìn thấy Cố Tinh Trạch lại lấy khăn giấy lau chùi lần thứ hai, không biết vì sao ánh mắt của cô hoàn toàn bị ngón tay trắng nõn của anh hấp dẫn.
Đó là đôi tay rất đẹp, thật sự còn đẹp hơn của con gái.
Khớp xương rõ ràng, ngón tay thon dài, trên ngón út còn có đeo một chiếc nhẫn rất đẹp.
Bàn tay đó, cho dù anh chỉ cầm dao thôi cũng là một hình ảnh đẹp không chỗ chê.
Đột nhiên cô nhwos lại Tần Chu từng nhắc tới, anh ấy có tính thích sạch sẽ rất nghiêm trọng. Vân Thi Thi mấp máy môi, vì thế cũng học dáng vẻ của anh lau chùi dao nĩa trước khi ăn.
"Oa! Là Tinh Trạch!"
Đột nhiên có một tiếng nói ngọt ngào phá vỡ không gian yên tĩnh này.
Vân Thi Thi hoang mang ngẩng đầu, chỉ thấy một người phụ nữ ăn mặc xinh đẹp động lòng người đứng cạnh bàn, trên người mặc bộ váy đen dài, trang điểm tinh xảo.
Bên cạnh còn có một người phu nữ xinh đẹp khác, nhìn qua cũng rất quý khí bức người.
Hai người vốn là kết bạn tới ăn cơm, kết quả trùng hợp đi ngang qua ghế dài, không nghĩ tới cư nhiên có thể gặp được Cố Tinh Trạch ở trong này!
Phải biết rằng, Cố Tinh Trạch rất ít khi tới nhà hàng Tây ăn cơm, có điều trong lòng lại rất vui vẻ... Người phụ nữ lại đưa mắt nhìn về phía Vân Thi Thi, âm thầm có chút nghi hoặc, người phụ nữ ngồi đối diện anh là ai?
Nhìn cách ăn mặc rất đơn giản, xem ra rất ngoan ngoãn, cũng không giống như là tiểu thư nhà kia, giống như một người bình dân, diễn viên mới sao?
Người phụ nữ không khỏi có chút kinh ngạc, cô ta vẫn rất ít nhìn thấy một người phụ nữ nào xuất hiện bên cạnh Cố Tinh Trạch.
Có điều cho dù lúc này ánh mắt của cô có hoảng sợ thế nào thì cũng hiểu được dáng vẻ của người con gái trước mắt này rất hoàn mỹ, làn da trắng nõn, mắt sáng long lanh, môi hồng răng trắng, chỉ đơn giản như thế đã rất mê người rồi.
Một người con gái đáng yêu xinh đẹp như vậy nếu ném cô vào bên trong vòng tròn, sẽ có rất nhiều đàn ông muốn đoạt lấy!
Cố Tinh Trạch gật đầu với cô ta.
Vân Thi Thi lại nhận ra một trong hai người phụ nữ đó.
Mặc dù không biết tên cô ta, nhưng là lần trước khi cô và Mộ Nhã Triết ăn cơm, cô ta và một người đàn ông khác đã xông vào trong ghế lô.
Người phụ nữ này là Diệp Minh Lan.
Mà người con gái bên cạnh cô ta chính là thiên kim tiểu thư nhà giàu có ở kinh thành, Hoàng Na.
Hai người đều có xuất thân giàu sang, thường xuyên ra vào với đám người thượng lưu, cũng là quý tộc.
Diệp Minh Lan và Cố Tinh Trạch không biết nhau, nhưng cũng gặp nhau vài lần, quan hệ rất tốt, bởi vậy cũng rất tự nhiên địa ngồi xuống, ngồi bên cạnh Cố Tinh Trạch.
Cô ta gọi nhân viên phục vụ tới kêu đồ ăn.
Vân Thi Thi lại cảm thấy có chút xấu hổ, Diệp Minh Lan vẫn thật nhiệt tình, giống như không có nhận ra lý do cô tới đây, chỉ cảm thấy cô vô cùng quen mắt.
Mặc dù không có mấy hảo cảm với người phụ nữ xuát hiện bên cạnh Cố Tinh Trạch nhưng cô ta vẫn nở nụ cười với cô, quay đầu hỏi Cố Tinh Trạch: "Tinh Trạch, vị này là ai vậy? Cũng không giới thiệu cho chúng tôi biết một chút sao?"
"Một người bạn của tôi." Cố Tinh Trạch nhàn nhạt mở miệng, cũng không có giới thiệu quá nhiều, ngoài mặt nhìn như cô cũng không phải một người quan trọng, không liên quan.
Kì thực, là đang bảo vệ cô.
Diệp Minh Lan cười cười, mặc dù không thể đoán ra được thân phận của cô, nhưng nhìn thái độ của Cố Tinh Trạch, nói vậy thật sự chỉ là bạn bè bình thường.
Cứ việc cảm thấy có chút không muốn gặp, nhưng vẫn giả bộ đưa tay qua chào hỏi: "Xin chào, tôi là Diệp Minh Lan, cũng là bạn của Tinh Trạch. Người này chính là bạn tốt của tôi, kêu Hoàng Na!"
Vân Thi Thi nở nụ cười gượng gạo, bắt tay với cô ta, trong lòng cảm thấy rất không được tự nhiên. Từ nhỏ tính cách của cô đã có chút ngại ngùng, bởi vậy có chút sợ người lạ, hôm nay ngồi cùng với hai người xa lạ như vậy, tự nhiên có vẻ có chút câu nệ, không quen.
Hoàng Na là fan của Cố Tinh Trạch, chỉ là trong ngày thường cũng không có cùng xuất hiện, chỉ thỉnh thoảng gặp nhau trong một vài buổi tiệc, hôm nay gần gũi như vậy, quả nhiên người đàn ông này giống như người ta đồn đại rất anh khí tuấn mỹ, khí chất tao nhã, lập tức độ hảo cảm với anh tăng lên 200%, cô ta đã động tâm.
Có điều cô ta vẫn tự mình hiểu lấy.
Giống như người đàn ông đó, mãi mãi chỉ có thê nhìn thôi, nếu thật sự muốn thân mật, thì rất khó giống như lên trời rồi.
Nếu không phải nhờ Diệp Minh Lan, chỉ sợ cô ta cũng không thể ngồi ở chỗ này.
Bữa ăn rất nhanh được bưng lên, thái độ của nhân viên vô cùng cung kính. Quản ý cũng đã cố ý dặn dò, khách ngồi ở bàn này nhất định phải dụng tâm đối đãi, ăn cơm hay gì cũng cần phải ưu tiên.
Vân Thi Thi vốn rất đói, nhưng nhìn thức ăn được bưng lên, trong phút chốc có chút mất khẩu vị, trong lòng ẩn ẩn có chút hoài nghi với khẩu vị của Cố Tinh Trạch.
Trước đây, cô vẫn không biết bò bittet có mấy phần chín là có ý gì, cũng không biết là khái niệm gì.
Trước đây, cô cũng không biết sinh vật giống như ốc sên như vậy có thể ăn được.
Bởi vậy, nhìn thức ăn nửa sống nửa chín được bưng lên, còn mang theo một chút tơ máu, cùng với món gọi là "Hương Thảo hấp ốc sên", thì ngạc nhiên sửng sốt.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc