Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 271

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Tất cả diễn viên chủ chốt đều đến đông đủ, Vân Thi Thi kinh ngạc phát hiện, Quân Mặc cũng có mặt, lập tức đi tới mỉm cười chào hỏi: "Quân Mặc, cô cũng ở đây sao."
Quân Mặc cười với cô, "Ừ. Bị Tần Chu bắt tới, nhận một vai phụ."
"Nhân vật nào vậy?"
"Trong kịch bản tên là "Tô Kỳ"." Quân Mặc nghĩ nghĩ, lại nói, "Cả đêm tôi xem kịch bản, không quá quen thuộc nhân vật, giống như có diễn cùng với cô."
“"Tô Kỳ", trong kịch bản là mối tình đầu của "Doãn Hạ Thuần", nhưng mà, là nhân vật nam đó." Bỗng nhiên Vân Thi Thi hơi đổ mồ hôi lạnh rồi.
Cô đánh giá trên dưới Quân Mặc một chút, quả thật, nếu là đơn thuần nhìn vẻ ngoài, dáng người Quân Mặc vô cùng cao gầy thon dài, tóc ngắn gọn dàng, mặt mũi thanh tú, nếu hóa trang tỉ mỉ, cũng vô cùng thích hợp với vai diễn thiếu niên xinh xắn.
Nhưng nữ giả nam để vào vai nhân vật, tình huống này không nhiều lắm.
Sắc mặt Quân Mặc không đổi: "Tôi ở tổ kịch vốn đã là chen vào, nhân vật này vốn đã có người định chọn rồi, Tần Chu vì muốn mở đường cho tôi, vẫn cứ giúp tôi ςướק vai."
Nói tới đây, Quân Mặc không khỏi có chút áy náy.
Nhân vật này vốn định cho một tiểu thịt tươi diễn, kết quả bị cô đoạt đi mất, còn là giả trang vào vai, sợ là sẽ làm người ta tức ૮ɦếƭ rồi.
Vân Thi Thi hiểu ý tứ trong lời nói của cô ấy.
Tần Chu là hi vọng cô ấy có thể phát triển theo con đường diễn viên phái thực lực.
《 Quả Trám》 là một tài nguyên rất không tệ, ít nhiều diễn viên chen nhau đi vào, dù cho chỉ là một vai phụ cảnh diễn không nhiều lắm.
Quân Mặc biểu diễn kiểu nhân vật này, xem chừng có thể dựa vào vai diễn này mà hấp dẫn vô số fan.
Phim của Lâm Phượng Thiên, chủ yếu đi con đường thanh xuân, rất được người trẻ tuổi yêu thích.
Mà người trẻ tuổi còn là quần thể chịu chi cho thị trường điện ảnh nhất.
Mà còn, không thể không nói, kiểu thiết lập "Tô Kỳ" này vô cùng nổi tiếng, cũng khó trách rất nhiều tiểu thịt tươi ςướק đoạt nhân vật này.
Ở trong tiểu thuyết nguyên tác là nhân vật được yêu thích chỉ sau "Doãn Đông Vũ", địa vị rất cao.
Dù là Lý Cửu Hiền, cũng chưa chắc có thể ςướק được nhân vật này, bởi vì ngũ quan của anh ta hình tượng nhân vật không hợp trong cảm nhận của Lâm Phượng Thiên.
Đẹp trai, dịu dàng, chung tình, rực rỡ như ánh mặt trời, phù hợp hình tượng bạch mã hoàng tử trong lòng rất nhiều cô gái, ở trong kịch bản có rất nhiều cảnh diễn cảm động với "Doãn Hạ Thuần".
Bỏ giới tính qua một bên không nói, Quân Mặc vô cùng thích hợp nhân vật này.
Quân Mặc cười nói: "Nghe nói, trong kịch còn có cảnh hôn giữa "Doãn Hạ Thuần" và "Tô Kỳ", Thi Thi, cô không ngại nụ hôn đầu tiên trên màn ảnh của cô hiến cho tôi chứ."
Mặt Vân Thi Thi lập tức đỏ lên, mím môi thẹn thùng cười.
Quân Mặc bị ý cười trong sáng như hoa sen không nhiễm nước bùn của cô làm xao xuyến, không khỏi vươn tay ra vuốt đầu của cô: "Đi đi, vừa nãy tôi chọc cô thôi, đừng coi là thật."
"Quân Mặc, tôi phát hiện, cô rất có tiềm lực làm bạn trai đó!"
Quân Mặc giật mình, ngay sau đó cười: "Vậy cô xem, tôi làm bạn trai cô, thì thế nào?"
Cô ấy cúi người, hơi hơi lấn đến gần cô, biểu cảm dịu dàng làm người ta không khỏi chìm sâu trong đó.
Vân Thi Thi hơi sợ hãi nhìn mặt cô không ngừng lấn đến gần, đột nhiên tim đập rất nhanh.
Tuy Quân Mặc rất có hứng thú nhìn mặt cô càng lúc càng đỏ, nhịn không được cười ra tiếng."Thi Thi, cô rất đáng yêu."
"Cô đừng chọc người ta nữa!" Phía sau lưng, Tần Chu đã đi tới, trừng hai người một cái, "Buổi lễ mở máy lập tức sẽ bắt đầu, hai người còn không nhanh đứng thành hàng!"
Vân Thi Thi và Quân Mặc liếc nhau một cái, thè lưỡi, hai người khẩn trương lẩn vào trong đội ngũ.
Buổi lễ mở máy chính thức bắt đầu.
Đầu tiên là đạo diễn và tổng sản xuất theo thứ tự lên phát biểu với giới truyền thông, ngay sau đó, là mỗi đại biểu tổ phim thay nhau lên đài dâng hương.
Sau cùng, làm một trong hai diễn viên chính của tổ phim, Vân Thi Thi và Cố Tinh Trạch tự nhiên cũng cần phải lên đài dâng hương.
Vân Thi Thi và Cố Tinh Trạch mặt đối mặt đi lên đài, từ chỗ phóng viên truyền thông phát ra tiếng vỗ tay.
Hai diễn viên chính lên sân khấu, không thể nghi ngờ cao trào của cả nghi thức mở máy.
Phim về thời thanh xuân, là loại phim xem trọng nhan sắc của diễn viên chính nhất.
Vân Thi Thi và Cố Tinh Trạch quả thực điển hình cho kiểu người lớn ngược.
Một người 24 tuổi, một người 28 tuổi, đứng chung một chỗ, lại vô cùng phù hợp với nam nữ chủ trong nguyên tác.
Hôm nay Vân Thi Thi cố ý chọn một chiếc váy liền thân trắng như tuyết, ôm sát dáng người đẹp đẽ cân xứng của cô, mái tóc xinh đẹp thanh tú dịu dàng buông xuống vai, nghiêng nghiêng như tơ lụa trên bả vai duyên dáng, làm nổi bật lên khuôn mặt trắng nõn như gốm sứ trong sáng ấm áp.
Cố Tinh Trạch mặc áo sơmi trắng, quần đen, quần áo giản dị lại lộ ra khí tức thanh xuân.
Ngũ quan xinh xắn trẻ tuổi đẹp đẽ, làn da trắng nõn, ánh mắt trong suốt, bởi vậy, mặc dù anh đã tới tuổi 28, biểu diễn nhân vật Doãn Đông Vũ mới học đến cao trung, cũng không có cảm giác không hợp.
Hai người đứng chung một chỗ, không cần hậu kỳ tân trang, giá trị nhan sắc cao như đặt trước cơ sở cho phòng vé bộ phim.
Phóng viên truyền thông đứng dưới đài cảm khái.
Có lời đồn, ánh mắt Lâm Phượng Thiên Nhãn rất hà khắc, chọn diễn viên vô cùng chính xác, ánh mắt chọn diễn viên cũng vô cùng độc đáo.
Mới đầu bọn họ hoặc nhiều hoặc ít cảm thấy nghi ngờ vì sao Vân Thi Thi có thể biểu diễn nữ chính, mà giờ khắc này nhìn hai người trên đài, đáy lòng chỉ có thể cảm khái thanh xuân thật tốt, mà thời gian quá tốt với bọn họ, làm người ta phải ghen tị.
Lâm Phượng Thiên tuyển chọn cô thật sự có nguyên nhân!
Dù là nhan sắc hay là khí chất, Vân Thi Thi cũng đủ để diễn nhân vật này!
So với những nữ chính trước kia, Nhan Băng thanh, Dương Mị, đứng chung một chỗ với Vân Thi Thi, số tuổi thì không khác nhau, vừa so sánh tiếp, nhan sắc lập tức cao thấp.
Vân Thi Thi và Cố Tinh Trạch nhìn nhau, đi tới trước bàn cầm lấy một nén hương.
Cố Tinh Trạch cúi đầu cắm hương vào, sau đó hai người đồng thời cúi đầu lần nữa, dâng hương xong, kế tiếp là thời gian phỏng vấn hai diễn viên chính.
"Vân Thi Thi, xin chào cô! Tôi là phóng viên của báo Phượng Hoàng, xin cô nói ra cảm nhận khi diễn nhân vật như "Doãn Hạ Thuần"!"
Vân Thi Thi đã từng được huấn luyện ứng xử tại chỗ, chỉ là dùng vài giây đã nghĩ xong đáp án trong đầu, hé miệng cười nói: "Cảm ơn câu hỏi của anh! Đầu tiên, tôi vô cùng vui vẻ khi có thể hợp tác với đoàn đội ưu tú như vậy. Đạo diễn Lâm Phượng Thiên là một đạo diễn vô cùng chuyên nghiệp, theo đuổi sự tận thiện tận mỹ trong sự nghiệp điện ảnh, bầu không khí trong đoàn làm phim 《 Quả Trám》 cũng rất tốt, có thể làm việc với nhiều đồng nghiệp ưu tú như vậy, tôi cảm thấy vô cùng vinh hạnh. Kịch bản phim 《 Quả Trám》 này, tôi rất thích, trước kia tôi đã xem qua nguyên tác, nhân vật "Doãn Hạ Thuần" thanh xuân dào dạt, có tính cách dám yêu dám hận làm tôi hết sức cảm động. Tôi sẽ cố gắng diễn tốt nhất có thể, sau cùng, mong mọi người chỉ bảo nhiều hơn!"
Nói xong, tiếng vỗ tay nổi lên bốn phía.
"Cố Tinh Trạch, chào anh! Anh có thể cũng phát biểu cảm tưởng về bộ phim điện ảnh này hay không?"
Cố Tinh Trạch nhìn màn ảnh, mỉm cười, giọng nói tràn đầy từ tính: "Đầu tiên, tôi vô cùng vui vẻ khi có thể lại hợp tác với đạo diễn Lâm, bộ phim điện ảnh này đánh dấu lần thứ cha tôi hợp tác với đạo diễn Lâm. Có thể hợp tác với đạo diễn ưu tú như vậy, tôi thấy rất vinh dự."
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc