Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 26

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Vân Thi Thi dần dần tuân theo bản năng nguyên thuỷ, hai tay bám chặt vào vai anh, nhưng muốn cùng nhau kết hợp đến tận xương tuỷ, hai người quấn quít tựa sát vào nhau, không có một chút kẽ hở.
Đem cô chống đỡ trên tường lạnh băng, vân thi thi đau không kiềm được rên lên một tiếng, Mộ Nhã Triết cúi đầu liền bắt lấy môi cô, đoạt đi hơi thở, đầu lưỡi thăm dò.
Giờ phút này, sự xúc động của thượng đế kì diệu đầy cơ trí, đã tạo nên người đàn ông, hấp dẫn (ѕєχy) cương nghị, mà người phụ nữ thì nhu hoà kiều mỵ
Nam nữ trong phòng mỵ hoặc đầy xuân sắc hiện ra.
Mộ Nhã Triết xiết chặt lấy gò má cô, tựa như muốn cô cảm nhận được lại cố ý dùng sức, không nửa điểm ôn nhu chút nào.
Anh muốn cô phải tỉnh táo một chút, tốt nhất hoàn toàn phải thanh tỉnh, mắt nhìn xem anh là ai, nhìn xem rốt cuộc anh chiếm cô làm của riêng như thế nào.
Anh căm ghét người phụ nữ trước mắt anh, sự quyến rũ của cô, có hay không dưới thân người đàn ông khác nở rộ?
Vừa nghĩ tới, một cỗ tức giận không cách nào ức chế được.
Ôm lấy eo nhỏ mềm nhũn của cô, anh cắn môi cô, dùng sức điên cuồng bộc phát tức giận.
Mà cô không phải là một cô gái chưa hiểu sự đời, lại càng không giống, không giống như sáu năm trước cô gái nhỏ chưa phát dục dáng người, trải qua nuôi con, cô dáng vẻ đã sớm biến đổi càng đầy đặn trưởng thành.
Anh thô lỗ, xông tới, làm Vân Thi Thi đâu không dứt, không khỏi ՐêՈ Րỉ một tiếng, bị hung mãnh tấn dồn ép suýt chút nữa thở không nổi.
Tay nhỏ bé ôm thật chặc lấy cổ anh, trong cơn say, cái lưỡi liếm lấy tai của anh, kiều mỵ thở gấp bên tai anh, suýt chút nữa làm anh cầm lòng không được.
Người phụ nữ đáng ૮ɦếƭ! Nhất định là bướm tinh lẳng lơ, giống như yêu tinh thời xưa mê hoặc lòng người gây hoạ cho nước.
Động tác của anh càng thô lỗ, Vân Thi Thi đau đến liên tục hút khí lạnh, theo bản năng đẩy ra vai anh, nhẹ kêu: "Đừng... Đau... Thật là đau..."
"Làm sao? Đây không phải là điều cô muốn sao?"
Mộ Nhã Triết cười nhạt, nhưng lại là càn rỡ, lực đạo lại là chút nào không nửa điểm nhẹ cô, một tay vén váy của cô...
Đau, phần đau nhức trong cơ thể lại bị ngọn lửa tình áp chế xuống, thân thể khắp nơi không cách nào ngăn cản được cảm giác nóng bức khó hiểu.
Vân Thi Thi có chút không được, cô ôm anh càng chặt hơn, thở gấp liên tục, nước mắt trào ra mù mịt.
Lòng dạ rối loạn, loạn vô cùng! Rối loạn làm cô không thể thấy rõ điều gì, chỉ tuân theo bản năng, không ngừng mà đòi hỏi.
Ý loạn tình mê...
Anh vững vàng nâng cô lên, nhưng lại chịu đựng, cũng không vội tiến vào, giống; như đang cố tình trêu chọc cô.
Một tay bắt lấy cằm của cô, hung hăng cắn lên môi của cô một cái, xấu xa cười một tiếng.
"Muốn, liền tự mình đến!"
Hai người thân mật tiếp xúc với nhau, không có gì sánh kịp rung động kích thích, làm cô không phân biệt tất cả mọi thứ, thậm chí quên mất bản thân là ai.
Hô hấp của cô càng dồn dập, đại não một mảng hỗn độn tuân theo bản năng, vịn chặt vai anh, đem người chậm rãi ấn người xuống...
Cho đến lúc toàn bộ dung nạp anh.
Dường như đem nơi trống rỗng kia lấp đầy, khoái cảm đột ngột giống như sóng biển vọt tới, cô khó chịu ngửa đầu, co rút thân mình, thở gấp, trong nháy mắt ý nghĩ trở nên thanh tỉnh, nhưng lại lần nữa bị hút vào trong đó...
Thân thể Cô khôi phục rất tốt, sáu năm qua cũng chưa từng bị người nào ᴆụng chạm qua, toàn bộ đều xinh đẹp bất chấp lý lẽ.
Dược tính của thuốc thúc giục khiến cho trời đất quay cuồng đều quay cuồng.
Cổ họng Mộ Nhã Triết căng thẳng, tê dại cùng kết hợp, mồ hôi lạnh thấm ướt lông mày rậm.
Vào lúc hoà hợp với nhau, cả hai đều cực kì nhạy cảm.
Mãnh liệt mà cuồng dã, cả phòng kiều diễm ướƭ áƭ.
Hai thân thể dây dưa chung một chỗ, rất nhanh cả người đều ướt đẫm mồ hôi, đã sớm dính ướt một mảng.
Cái cảm giác hít thở không thông kia, thật giống như hai người chặc chẽ kết hợp, dường như muốn đem lẫn nhau nhập vào tận xương máu.
Dường như hết sức rực rỡ, thoải mái tràn trề...
Ngay sau đó, chính là khó có thể dùng lời diễn tả được vui sướng, cao triều tình ái liên tục dâng lên.
Trong lúc quên mình, Vân Thi Thi tựa vào bả vai anh, nắm lấy bàn tay to lớn của anh, cùng anh mười ngón tay đan vào nhau, dẫn dắt dán lên gò má nóng bỏng của bản thân, lòng bàn tay anh có chút xù xì, có chút lạnh giá, nhưng lại cho người ta sự an tâm cực kì lớn.
Có chút run rẩy, cô dán lên môi mỏng lạnh như băng của anh, nhẹ nhàng mà ấm áp chạm, lại một lần nữa nóng bổng làm tim anh đập...
Hô hấp của Mộ Nhã Triết không khỏi cứng lại, rốt cuộc giống như người yêu thân mật hôn nhau không dứt.
Lần này, anh lại không né tránh, mà là chặt chẽ chiếm hữu cánh môi của cô, vừa hôn vừa vươn sâu vào trong miệng cô.
Anh khép lại mắt, bỗng nhiên mở ra, đôi mắt đen nhìn nhìn chằm chằm người phụ nữ dưới thân mình bản thân như hoa nở rộ mê hoặc lòng người, trong lòng ấm áp đem cô đè ngã xuống giường, đem cô nhất định chiếm làm của riêng.
Hô hấp Vân Thi Thi vỡ vụn tràn ra từ hai cánh môi, dồn dập.
Cuối cùng, bị anh hung hăng va chạm, dưới thân run rẩy, đem anh gắt gao xiết chặt-----------
Trong đầu dường như trống rỗng, hai bị cao triều dồn ép tới đám mây tươi sáng...
Không thể không nói, тнυố¢ кí¢н ∂ụ¢ thật sự m ạnh m ẽ.
Mộ Nhã Triết lại đè cô làm liên tục ba lần, dược tính mới dần dần mất tác dụng.
Khi anh từ trong dư tình của vui thích lấy lại tinh thần, trời đã sắp sáng.
Người trong иgự¢ vừa được giải thuốc xong, mệt mỏi vô cùng mà ngủ, hai cánh tay như ngó sen quấn ở bên hông anh thật chặc, nhu nhược không chỗ nương tựa.
Hai người cả người đều dính ướt, mái tóc dài ẩm ướt một nửa dán vào иgự¢ anh, có chút ngứa.
Nhìn trên người cô, toàn thân mập mờ vết hôn, cùng với dấu vết bầm tím mà anh lưu lại.
Từng dấu vết, đều là bằng chứng điên cuồng chiến đấu suốt đêm qua.
Anh nhất định là điên rồi, anh nhất định là điên rồi mới làm như vậy...
Đính hôn ba năm, anh luôn luôn tự chủ hơn người, thậm chí đều không chạm qua phụ nữ, nhưng ở trên người phụ nữ này, lại lần nữa mắt khống chế.
Trong lòng Anh rõ ràng là mâu thuẫn, bởi vì khỉ ở trên người phụ nữ này, anh chưa bao giờ có cái gọi là tự kiềm chế được--------- cũng bởi vì cô là mẹ đẻ của Tiểu Dịch Thần.
Tròng mắt Mộ Nhã Triết, rơi vào trên người nhỏ nanh xinh xắn của cô.
Cô thật là ốm yếu đáng thương, bàn tay nhẹ nhàng phủ lên gò má của cô, mặt của cô lại không bằng bàn tay to lớn của anh.
Cũng không biết sáu năm nay, cuộc sống của cô như thế nào? Cuộc sống bình thường như thế nào?
Lúc đầu, khoảng tiền thù lao khổng lồ kia, gần như là thu nhập cả đời của một người bình thường.
Hẳn có thể để cho cô sống hoàn chỉnh qua cả đời chứ?
Có thể cô so với sáu năm trước đã gầy hơn, sắc mặt cũng có chút tái nhợt mệt mỏi, eo nhỏ, gần như là một tay anh có thể nắm giữ, nhỏ nanh cực kì.
Qua sáu nắm, cô có hay không đã học xong? Có công việc tốt chứ? Có phải đã có một gia đình ổn định? Hay hoặc là... Gả cho người khác làm vợ?
Nghĩ tới đây, trong lòng anh dường như bị khống chế, đột ngột giật mình... Lại vô hình, inh ra mấy phần tình cảm xa lạ.
Cô kết hôn chưa?
Đáng ૮ɦếƭ, anh lại hết sức để ý cái vấn đề này!
Anh nghĩ đến cô như thế nào ngon miệng, như thế nào mê người, nếu để cho những người khác tranh giành quyền lợi một chút, trong lòng anh lại có một ngọn lửa dấy lên.
Trong lúc ngủ say Vân Thi Thi căn bản không biết, hôm nay người đàn ông bên cạnh đem cô ôm vào trong иgự¢ tốt đẹp như thiên thần, giờ phút này nhìn chằm chằm vẻ mặt cô ngủ, trong lòng không hiểu sao lại có cảm giác kì lạ lan tràn.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc