Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 1822

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Hữu Hữu vẻ mặt im lặng nội tâm lại xuất hiện mạnh vô số sóng gió.
Cô ấy nói: Đừng rời xa cô ấy nữa.
Tại sao lúc nghe được câu nói này, tim cậu ấy lại xúc động lợi hại như vậy?
Nhất là từ “Hữu Hữu” này, cậu ấy chỉ cảm thấy nội tâm vô cùng nóng bỏng.
Những suy nghĩ vô số hỗn đoạn nhất thời ập vào tim, cậu ấy đứng dậy xoay người đang muốn rời khỏi phòng, phía sau Nguyệt Dao bỗng nhiên buông bình sữa ra, ánh mắt dừng ở trên người cậu ấy, âm thanh đầy mùi sữa gọi một tiếng: “Anh…”
Hữu Hữu bước chân chưa dừng chật vật trở về phòng.

Lúc Mộ Dịch Thần thức tỉnh, mở to mắt bốn phía một mảnh ánh sáng.
Cậu nhìn quanh bốn phía vừa định nhúc nhích, lại ý thức được chính mình bị buộc chặt ở trên một cái ghế khó có thể nhúc nhích.
Mộ Dịch Thần cúi đầu liền thấy chính mình ngồi ở trên một cái ghế, hai tay bị bắt chéo ở sau lưng dùng còng tay khóa lại, hai chân bị dây sắt buộc lại, trên người cũng bị dây sắt buộc chặt trên ghế.
Sao lại thế này?
Cậu ta không phải là trúng đạn sao?
Ngẩng đầu nhìn quanh, rốt cuộc thấy rõ chính mình đang ở trong căn phòng rất là tối tăm, một bóng đèn treo từ trên đỉnh đầu cậu ấy chiếu xuống chói đến cậu ấy không thể mở mắt.
Tiểu Dịch Thần cố gắng mở to hai mắt bắt buộc chính mình thích ứng với bóng bèn trắng mãnh liệt, lại nhìn đến bên người Lisa cũng bị trói chặt trên ghế, chỉ là đầu vẫn cúi xuống vẫn chưa tỉnh lại.
Ánh mắt Mộ Dịch Thần dừng ở phía sau lưng cô, đã thấy miệng vết thương không sâu lắm.
Nếu là viên đạn thật sự, sẽ không lưu lại vết thương nhẹ như vậy.
Cẩn thận hồi nhớ lại lúc bị bắn trúng, lập tức ngất đi hôn mê bất tỉnh, Mộ Dịch Thần lập tức liền ý thức được, mới vừa rồi Cung Thiếu Ảnh hạ lệnh nổ S***g hẳn là là S***g gây mê.
Cái mà họ trúng chẳng lẽ là đạn gây mê?
Tiểu Dịch Thần thử thăm dò hô Lisa một tiếng: “Lisa! Lisa! Li…”
“Tỉnh chưa?”
Một âm thanh trầm bỗng nhiên đánh gãy suy nghĩ của cậu ấy.
Mộ Dịch Thần kinh sợ quay mạnh cái đầu lại, thấy Cung Thiếu Ảnh đứng ở trước mặt cậu ấy, từ trên cao nhìn xuống thẩm xét cậu ấy!
Cậu ấy nhìn thấy Cung Thiếu Ảnh trong mắt lập tức hiện lên uấn giận, dùng sức giãy giụa giận dữ hét: “Ông làm gì Lisa rồi?”
Cung Thiếu Ảnh lạnh lùng thốt: “Yên tâm, cô ta chưa có ૮ɦếƭ.”
Mộ Dịch Thần nghe vậy hoài nghi nói: “Ông dùng chính là đạn gây mê?”
“A! Đến đạn gây mê mà con cũng biết, không đơn giản.”
Cung Thiếu Ảnh tùy tay kéo ghế dựa ngồi xuống cảm khái nói: “Hai cháu ngoại của ta, một văn một võ, một người thông minh, một người công phu không tồi, thật sự là mở rộng tầm mắt!”
“Cháu ngoại?”
Mộ Dịch Thần đùa cợt nói: “Tôi không có nhận ông ngoại! Người đàn ông này, ông nên là đừng tự mình đa tình như vậy! Kiếp này tôi cũng sẽ không nhận ông làm ông ngoại!”
Cung Thiếu Ảnh không nhiều lời hàn huyên đi thẳng vào vấn đề nói thẳng: “Cung Phạm ở nơi nào?”
Mộ Dịch Thần hỏi lại: “Ông nghĩ là tôi sẽ nói cho ông nghe sao? Hơn nữa ông hỏi sai người rồi, tôi không quen ai tên Cung Phạm!”
“Không cần con nói cho ta biết, ta cũng biết các con nếu đổi chỗ thân phận, như vậy hiện tại Cung Phạm nhất định là ở Mộ gia.”
Mộ Dịch Thần hừ lạnh một tiếng, trong lòng lại có chút bối rối.
Cung Thiếu Ảnh ung dung quan sát cậu ấy, thấy cậu ấy liếc mắt một cái cũng không nhìn về phía ông ta, bất đắc dĩ nói: “Con là cháu ngoại của ta, ta là ông ngoại của con, bất kể con phủ nhận như thế nào đây là sự thật không thay đổi được! Con không cần đối với ta lời nói lạnh nhạt, như vậy đối với con không có ích lợi gì!”
Mộ Dịch Thần nghe vậy giống như nghe được một chuyện cười lớn lao, cười lạnh một tiếng.
Trong cốt cách của Mộ Dịch Thần rất ngạo mạn.
Dù sao thì cậu ấy là con của Mộ Nhã Triết nên tính cách cũng kế thừa tính cao ngạo của Mộ Nhã Triết một chút.
Chỉ là ở trước mặt Vân Thi Thi, ở trước mặt Hữu Hữu, hay là ở trước mặt Mộ Nhã Triết, cậu ấy luôn là một cậu bé ấm áp, nhưng ở trước mặt người ngoài, quả thực chính là bản sao nhỏ của Mộ Nhã Triết.
Làm sao cậu ấy có thể cúi đầu trước Cung Thiếu Ảnh?
Bất kể là uy hiếp cũng được, hay là uy bức dụ ngọt cũng được Tiểu Dịch Thần tuyệt đối sẽ không chịu thua trước mặt ông ấy.
Cung Thiếu Ảnh nghe xong bộ mặt cơ thể run một chút, một trận uấn giận!
Ông ta cuối cùng cảm xúc không khống chế được lập tức đứng dậy trừng mắt Tiểu Dịch Thần nói: “Ta không phải là uy hiếp con! Cũng không phải là dụ con! Ta có thể xóa ký ức của Hữu Hữu, cũng có thể xóa ký ức của con!”
Ông ta không đề cập đến chuyện này còn tốt.
Nhắc tới chuyện này Tiểu Dịch Thần giận không thể kìm chế hướng về phía ông ta nói: “Chính ông đã xóa những ký ức của Hữu Hữu! Chỉ là điểm này đừng hòng tôi nhận ông! Cung Thiếu Ảnh trước kia tôi tôn kính ông là bởi vì ông là cha ruột của mẹ tôi, là ông ngoại của tôi! Mặc kệ ông có thừa nhận hay không tôi đối với ông tuyệt đối là tôn trọng! Nhưng không có nghĩa là ông có thể khinh người quá đáng! Ông dựa vào cái gì mà xóa ký ức của Hữu Hữu? Dựa vào cái gì! Ông không phải rất thương mẹ tôi sao? Nếu thương mẹ, vì sao lại làm những chuyện làm cho cô ấy đau lòng?”
Cung Thiếu Ảnh giật mình có chút ngạc nhiên nhìn cậu ấy.
Ông ta nghĩ qua là đứa trẻ này nhất định sẽ phẫn nộ, nhưng lại không nghĩ đến cho dù cậu ấy phẫn nộ đến như vậy nhưng vẫn duy trì được sự bình tĩnh đáng quý!
Cậu ấy rất bình tĩnh!
Cung Thiếu Ảnh lạnh lùng thốt: “Không lẽ con không lo lắng, ta xóa ký ức của Hữu Hữu, cũng có thể xóa ký ức của con!”
“Ông không xóa được!”
Tiểu Dịch Thần mặt không chút thay đổi nói: “Ông có muốn xóa, cũng không xóa được ký ức của tôi!”
“A! Sự tự tin của con lấy ở đâu ra thế?” Cung Thiếu Ảnh cười nhạt: “Không xóa được ký ức? Ta thật muốn xem là có ký ức gì mà Alice không xóa được!”
“Đừng… Đừng mà…”
Một bên Lisa cố hết sức ngẩng đầu mở to mắt, âm thanh yếu ớt nói: “Đừng mà…”
Thuốc gây mê của cô vẫn chưa rút hết.
Thế cho nên nói chuyện đều có chút gập ghềnh, phản ứng cũng cực kỳ chậm.
Chỉ là vừa nghe Cung Thiếu Ảnh uy hiếp Tiểu Dịch Thần nói tẩy hết ký ức của cậu ấy, cô lập tức lo lắng lên!
Cung Thiếu Ảnh quát: “Ngươi phản bội ta, nơi này ngươi không có tư cách nói chuyện!”
“Tôi…Tôi…Không có… Phản bội…”
Lisa khó khăn phát ra mấy chữ đứt quãng, một câu cũng không nối liền.
Tiểu Dịch Thần nhìn phía cô, lại nghe Lisa nói từng chữ một, kiên định nói: “Hữu Hữu... Là… Chủ nhân... Của tôi... Tôi... Không có phản... Phản bội ngài...”
Kể từ ngày đó Cung Kiệt mang theo cô đi đến trước mặt Hữu Hữu nói cho cô, đây là đối tượng cô cả đời đều phải nguyện trung thành, cô liền âm thầm thề: Hữu Hữu là chủ nhân duy nhất của cô!
Bất kể khi nào trừ phi cô ૮ɦếƭ, hoặc là Hữu Hữu đã ૮ɦếƭ, nếu không chân thành của cô không thay đổi!
Hữu Hữu là chủ nhân duy nhất của cô!
Chẳng sợ phản bội toàn bộ thế giới, cô cũng tuyệt đối sẽ không phản bội đối tượng chính mình nguyện trung thành!
Cô không có phản bội qua Hữu Hữu!
Cho nên cô không phải là đồ phản bội!
Lisa bỗng nhiên nói năng có khí phách nói: “Tôi! Không... Không phải đồ phản bội!”
Tiểu Dịch Thần hung hăng ngẩn ra kinh ngạc ngắn ngủi qua đi, nhẻo miệng cười!
“Lisa…”
Trong lòng cậu ấy không phải không có cảm động!
Vì lòng trung thành của Lisa!
Vì cô, ẩn dưới tính cách mạnh mẽ, là tấm lòng dịu dàng không thể tả hết bằng lời!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc