Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 1793

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Nhưng cậu chỉ xúc động trong lòng chứ không để lộ chút cảm xúc nào, theo sát phía sau Alice, lặng lẽ đi vào lâu vào.
Sắp được nhìn thấy Hữu Hữu rồi sao?
Đột nhiên cậu thấy vô cùng kích động!
Nghĩ đến đây, lòng cậu lập tức không yên!
Cậu không biết một năm nay, rốt cuộc Hữu Hữu đã trở nên thế nào.
Cao hơn?
Hay vẫn gầy gò như lúc trước?
Tiểu Dịch Thần siết chặt nắm tay, lòng bàn tay đổ đầy mồ hôi lạnh!
Lâu đài rất lớn, Lisa dẫn họ đi hồi lâu, cậu cảm thấy đi mãi vẫn không hết bậc thang, đi mãi vẫn không nhìn thấy hành lang, cuối cùng, dường như trải qua rất lâu, Lisa dừng chân trước một cánh cửa, trầm giọng nói: "Thiếu gia ở trong phòng, mọi người vào đi."
Alice đẩy cửa đi vào một cách tự nhiên, Cung Kiệt theo sát phía sau cô ấy, Tiểu Dịch Thần định đi vào thì lại nhìn thấy ánh mắt dò xét của Lisa, cậu phát hiện cô đang lạnh lùng quan sát mình.
Đôi mắt kia như có thể nhìn xuyên thấu mọi thứ, khiến lòng Tiểu Dịch Thần hơi căng thẳng, bất giác nghi ngờ, có phải Lisa đã nhận ra mình rồi không.
Cô nhanh chóng chuyển mắt, nhìn ra ngoài cửa sổ, giống như ánh mắt vừa rồi chỉ là cái nhìn thoáng qua.
Tiểu Dịch Thần cũng không nghĩ nhiều, cậu vào phòng khóa trái cửa.
Alice đi vào phòng, cô nhìn thấy bóng lưng của một thiếu niên đang nằm trên giường lớn, mắt cậu khép lại giống như đang ngủ!
Nhưng Cung Kiệt và Tiểu Dịch Thần sau lưng khó mà bình tĩnh được!
Nhất là khi nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn quen thuộc nhưng tái nhợt của thiếu niên, hơi thở của Cung Kiệt rối loạn, anh kích động đi đến trước giường, ngồi xuống mép giường, khi chắc chắn đứa nhỏ này chính là Hữu Hữu, là Hữu Hữu im hơi lặng tiếng hơn một năm nay, là Hữu Hữu bặt vô âm tín bấy lâu, tim anh lập tức đập liên hồi!
Thật sự chính là Hữu Hữu!
Tiểu Dịch Thần cũng kích động đến phát run, hơn một năm nay, khuôn mặt này chỉ xuất hiện trong giấc mơ của cậu, cuối cùng hôm nay đã thật sự nhìn thấy, thậm chí cậu còn không phân biệt rõ được đây là mơ hay thật nữa!
Cung Kiệt vô thức giơ tay ra, chạm vào khuôn mặt nhỏ nhắn của Hữu Hữu nhưng khi vừa chạm vào, thiếu niên lập tức tỉnh lại!
Cậu mở đôi mắt trong suốt lạnh lùng, con người co rút một trận, khi nhìn rõ người đàn ông "xa lạ" trước mặt, cậu lập tức kinh hoàng bật dậy, lạnh lùng đẩy tay anh ra!
"Bộp" một tiếng.
Cậu dứt khoát đẩy tay Cung Kiệt ra, lạnh lùng nói: "Ngươi là ai?"
Cung Kiệt định trả lời thì Alice ngăn cản anh, cô nói với Hữu Hữu: "Thiếu gia, hai người này là trợ lý của tôi, vừa rồi anh ấy đang đo nhiệt độ cho cậu."
Thiếu niên nhíu chặt mày nhưng không nói gì, chỉ cảnh giác nhìn Cung Kiệt và Tiểu Dịch Thần.
Tiểu Dịch Thần thấy tầm mắt lạnh như băng của cậu ấy quét lên người mình, dò xét rồi lại chuyển tầm nhìn, không hề chú ý đến cậu.
Đồng thời cũng thể hiện, Hữu Hữu thật sự quên cậu rồi!
Lúc cậu ấy ngủ thì không sao nhưng khi tỉnh lại Tiểu Dịch Thần nhận ra, Hữu Hữu đã thật sự thay đổi.
Cậu ấy trở nên vô cùng xa lạ!
Nếu không phải vì khuôn mặt kia, cậu thật sự không nhận ra thiếu niên lạnh lùng trước mặt này là Hữu Hữu.
Alice ra vẻ bình thường đi đến, cô làm kiểm tra cho cậu như ngày thường như đo huyết áp, nhiệt độ, Hữu Hữu rất nghe lời, để mặc cô dùng các loại máy đo lường trên người cậu, chỉ là nét mặt rất thờ ơ, trông giống như đã là thói quen.
Thấy cậu đã tỉnh, Alice không nhịn được hỏi: "Gần đây có thấy tim đập nhanh hay không?"
"Thỉnh thoảng."
Cậu rất kiệm lời, nếu có thể dùng một chữ để biểu đạt thì cậu sẽ không nói hai chữ.
Cậu rất ít nói chuyện, trừ cậu chắc không ai có thể sống mấy tháng trên hòn đảo giống bị cô lập thế này.
Con người là động vật bầy đàn, quen sống chung với nhau rồi, bên cạnh Hữu Hữu chỉ có Lisa, cả hai đều thuộc dạng người ít nói, thỉnh thoảng Lisa có cố gắng nói chuyện với cậu nhưng Hữu Hữu chỉ trả lời vài câu lạnh nhạt cho có.
Trước đây, bẩm sinh tính tình cậu đã lầm lì nhưng vì có Vân Thi Thi nên cũng coi như có ánh mặt trời chiếu rọi, chỉ là từ khi bị thôi miên, nhân cách thứ hai chiếm hữu con người cậu, khiến cậu giống như một cái xác biết đi.
Tiểu Dịch Thần đau lòng sắp không thở nổi, nghĩ đến chuyện hơn một năm qua Hữu Hữu cô độc thế nào lòng cậu như có dao cứa, bất giác lại hận Cung Thiếu Ảnh hơn mấy phần!
Cung Kiệt kéo Tiểu Dịch Thần ra phía sau, dặn dò: "Cháu chuẩn bị sẵn sàng chưa? Có cầm cự được một tháng hay không?"
Cậu gật đầu, nói chắc chắn như đinh đóng cột: "Cậu yên tâm, chỉ một tháng thì cháu chịu được."
Cung Kiệt lạnh giọng: "Chỉ sợ lúc đó cháu nhớ mẹ, nhớ Nguyệt Dao đến nỗi nước mắt nước mũi tèm lem!"
Tiểu Dịch Thần bĩu môi: "Chưa chắc, nói không chừng là họ nhớ cháu ấy?"
Alice liếc nhìn họ, cô lấy một ông chích từ trong hộp thuốc ra, khui một lọ thuốc và chậm rãi bơm thuốc vào ống chích.
Dựa theo kế hoạch, cô sẽ tiêm thuốc ngủ cho Hữu Hữu và thay bộ đồ Tiểu Dịch Thần mặc đến cho cậu, sau đó đưa cậu đi mà thần không biết quỷ không hay.
Tiểu Dịch Thần sẽ ở lại đảo thay cho Hữu Hữu, ngày thường cậu không thân cận ai nên sẽ không có ai phát hiện ra.
Cho dù là Lisa, sợ rằng cũng sẽ không nhận ra sự khác biệt của Tiểu Dịch Thần và Hữu Hữu.
Alice cầm tay Hữu Hữu, đang chuẩn bị tiêm thì bất ngờ bị cậu phát hiện thành phần trên lọ thuốc, cậu lập tức gạt ống chích của cô ra.
"Bộp" một tiếng, ống chích rơi xuống đất, mấy giọt nước thuốc bắn ra ngoài.
Alice kinh ngạc trợn to mắt, Hữu Hữu lạnh lùng hỏi: "Đây là thuốc gì?"
"Chính là thuốc vẫn luôn chích cho cậu đó thôi!"
Hữu Hữu nheo mắt, giọng giễu cợt: "Thành phần trên lọ thuốc không giống như lúc trước!"
Cậu rất nhạy bén, trước đây, mỗi lần Alice tiêm thuốc cậu đều quan sát thành phần của lọ thuốc, loại thuốc hôm nay Alice dùng, rõ ràng không phải loại lúc trước!
Hơn nữa, lần này cô còn đưa đến hai người khả nghi, nhất thời cậu càng cảnh giác!
Hữu Hữu mở miệng, đang định gọi Lisa ngoài cửa, Cung Kiệt nhanh chóng vọt đến bịt miệng cậu lại, cảnh cáo: "Không được lên tiếng!"
"..."
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc