Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 1788

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

“Tôi không để ý đến giá trị của mảnh đất đó. Vấn đề là đứa bé này thu mua mảnh đất đó mục đích là gì chắc Kiệt thiếu hiểu rõ.”
Cung Kiệt trầm mặc thật lâu, về lại chỗ ngồi, môi nâng lên: “Cố thiếu không cần lo lắng, lần này Cụ Phong dùng mảnh đất đó để thực nghiệm, đến lúc đó, trong tương lai Cụ Phong trở thành bá chủ sẽ phân cho Cố gia một phần ba mảnh đất.
“Thiên hạ hi hi, ngã vi lợi lai. Thiên hạ nhương nhương, ngã vi lợi vãng. Đạo lý đơn giản như vậy Kiệt thiếu hẳn là không thể không hiểu.”
Cố Cảnh Liên đã nói thẳng như vậy, nếu Cung Kiệt còn không hiểu nữa thì cái danh chủ tịch của Cụ Phong chỉ là danh bất hư truyền rồi.
Ý ở lời nói của Cố Cảnh Liên là tổn thất của Cố gia là chuyện nhỏ, nếu như trong tương lai Cụ Phong phát triển quá lớn, vị trí càng cao sẽ không tránh được cô đơn lạnh lẽo, đối với Cụ Phong, với Cố gia đều là cục diện không có lợi.
Đồng dạng Cố Cảnh Liên cũng đã để lộ ra rồi, đứa bé anh gặp ở Bắc Phi có thể là Vân Thiên Hữu.
Nhưng cái Cung Kiệt muốn là sự chắc chắn.
Anh nói: “Tổn thất của Cố gia, Cụ Phong nhất định sẽ bồi thường. Nhưng trước đó anh phải cho tôi một sự chắc chắn, đứa bé gọi là Cung Phạm kia là Vân Thiên Hữu sao?
“Không biết.”
Cố Cảnh Liên lại nói: “Lời này không ai dám chắc chắn, nhưng đứa bé tôi gặp ở Bắc Phi cùng với đứa bé trong hình là có gương mặt giống nhau như đúc.”
Cung Kiệt nghe vậy cực kì kích động, cả người run rẩy đứng lên.
Là Hữu Hữu!
Nghe nói, nhân vật quỷ thần của tập đoàn Cụ Phong, người thiếu niên thần bí của tập đoàn Cụ Phong thật sự là Hữu Hữu đã mất tung tích trong tai nạn đó sao?
Cung Kiệt xiết chặt nắm tay không biết chuyện này là vui hay lo.
Nếu Hữu Hữu thì vì sao nó không về nhà?
Nó không cần nhà không cần cha mẹ nó, không cần anh trai em gái rồi sao?
Vậy nếu không phải Hữu Hữu thì sao hai khuôn mặt lại giống nhau như đúc?
Cố Cảnh Liên lại nói: “Đơn giản chỉ xét về bề ngoài thì đứa bé mới khoảng chín tuổi.”
Chín tuổi.
Cung Kiệt lại nắm được tin tức quan trọng.
Chín tuổi, lúc Hữu Hữu mất tích nó mới hơn tám tuổi, thời gian nó mất tích cũng đã hơn một năm, tính như vậy thì tất cả đều khớp với nhau.
Anh không tin lại có sự trùng hợp đến vậy, anh tin tưởng thiếu niên tên Cung Phạm thần bí kia nhất định là Hữu Hữu.
Cung Kiệt lại cho ra một kết luận, một năm nay Cung Thiếu Ảnh đã giấu Hữu Hữu ở Cụ Phong, không muốn người khác biết.
Hữu Hữu trong tay ông ta sẽ như thế nào?
Ông ta đã làm gì Hữu Hữu?
Hữu Hữu mất tích một năm lại biến thành Cung Phạm, vì sao lại trở nên… thủ đoạn tàn nhẫn?
Điều này Cung Kiệt nghĩ không ra.
Nhưng có một ngày có thể xác định chắc chắn rồi.
Hữu Hữu chính là Cung Phạm!
Cung Phạm chính là Hữu Hữu!
Biết được kết quả này Cung Kiệt vô cùng phấn khởi.
Một năm nay anh chưa từng dừng việc tìm kím Hữu Hữu, sống phải thấy người ૮ɦếƭ phải thấy xác, ૮ɦếƭ không thấy xác Vân Thi Thi suốt ngày nhớ thương, luôn buồn bã, nếu không có Tiểu Dịch Thần cùng Nguyệt Dao ở bên cạnh, sợ là cô không thể ra khỏi đoạn kí ức đen tối này.
Cung Kiệt đứng dậy nói với Cố Cảnh Liên: “Cố thiếu đã làm phiền rồi.”
Anh xoay người vội vàng rời đi.
Cố Cảnh Liên mắt lạnh nhìn theo bóng dáng của Cung Kiệt, từ từ thổi lá trà nhẹ nhàng uống ngụm.
Nếu là trước đây Cung gia tìm đến cửa hỏi chuyện này Cố Cảnh Liên anh nhất định sẽ không cho việc này liên quan gì đến anh mà không nói ra.
Chỉ là…
Bây giờ không giống rồi.
Nhìn thấy bộ dạng khẩn trương của Cung Kiệt, anh tưởng tượng nếu như Tiểu Bảo cũng mất tích một năm thì anh sẽ lo lắng đến thế nào.
Có lẽ vì thế mà anh có chút mềm lòng.
Cố Cảnh Liên buông tách trà chậm rãi đứng dậy đi lên lầu.

Cung Kiệt biết được tin tức này không có lập tức đi tìm Cung Thiếu Ảnh, nếu cha đã đem tên của Hữu Hữu đổi thành Cung Phạm, ngăn cách với thế giới, điều này có nghĩa cha đang có dụng ý khác.
Nếu anh tìm được Cung Thiếu Ảnh, ông ta chưa chắc đã thừa nhận ngược lại thêm phòng bị.
Như thế muốn tìm được Hữu Hữu lại càng khó khăn.
Điều kì lạ nhất là, nếu Cung Phạm thật sự là Hữu Hữu vậy tại sao nó lại trung thành với Cung Thiếu Ảnh mà không muốn về nhà.
Mặc dù Hữu Hữu không có khả năng thoát khỏi Cung Thiếu Ảnh, nhưng với tính cách của Hữu Hữu nhất định sẽ không làm việc cho Cung Thiếu Ảnh, huống hồ cho đến nay những việc Cung Phạm làm không có điều nào là không phải của kế hoạch “Thiên Nhãn” mà lúc trước Hữu Hữu đã đề xuất.
Lúc trước Hữu Hữu đề xuất kế hoạch “Thiên Nhã” bởi vì muốn khống chế chiến tranh, thông qua không chế thông tin kỹ thuật để áp chế chiến tranh.
Với ý tưởng này Cung Thiếu Ảnh không tán thành.
Hiện nay Cung Phạm lại đi phát động, châm ngòi, chế tạo chiến tranh.
Kế hoạch “Thiên Nhãn” của cậu đơn giản là vì giết chóc mà sinh ra.
Đây không phải là Hữu Hữu mà là ác ma.
Nếu cậu thật sự là Hữu Hữu thì làm sao lại biến thành như vậy?
Cung Kiệt cảm thấy đau lòng, nhưng lại không nghĩ ra nguyên nhân.
Chuyện này anh không có nói với Vân Thi Thi, bởi vì việc này vẫn chưa chắc chắn, tránh cho cô lo sợ, hi vọn quá lớn, đến lúc đo nếu lại có gì ngoài ý muốn, anh sợ cô không chịu nổi.
Lúc trước để thoát ra khỏi bóng ma đó chị đã có bao nhiêu đau khổ anh đều nhìn thấy cả.
Do đó Cung Kiệt rời khỏi Cố gia, điều trước tiên là đến tập đoành Thánh Ngự.
Mộ Nhã Triết ở công ty Cung Kiệt lên đến văn phòng, anh đi vào nói thẳng vào vấn đề.
Mộ Nhã Triết vừa với tan họp, Khương Thân và Lục Cận Dự đang ở trong, gặp Cung Kiệt vội vàng đến anh có chút bất ngờ: “Sao vậy?”
“Tôi có việc muốn nói chuyện với anh.”
"Chuyện gì?"
"Hữu Hữu có thể còn sống!"
Mộ Nhã Triết nghe vậy nhướng mày: “Tôi biết, nhưng không phải vẫn chưa tìm được tung tích của nó sao?”
Anh chưa từng bỏ qua chuyện tìm kiếm Hữu Hữu, mặc kệ việc tìm một đứa bé ở trong biến lớn là mò kim đáy bể, mỗi ngày anh đều nâng số tiền tìm kiếm lên cao nhưng vẫn không bỏ cuộc.
Cung Kiệt lại nói: “Lần này, tôi đến chính là để nói về chuyện này.”
Anh ngồi xuống sofa, tùy tay lấy một cái ly rót trà uống một hơi.
Một bên Khương Thân nhìn Cung Kiệt cầm lấy ly trà của anh thì liền nhíu nhíu mày, nâng tay lên muốn nói lại thôi. Nhưng mà có “uy quyền” của Cung Kiệt làm anh không dám nói.
Nghe nói người em vợ này nổi tiếng có bệnh sạch sẽ, anh sợ nói sẽ bị Cung Kiệt đánh ૮ɦếƭ.
“Tôi có thể đã biết được tung tích của Hữu Hữu.”
Mộ Nhã Triết nghe vậy phản ứng chậm vài giây. “Bang” anh lập tức đứng dậy: “Cậu nói cái gì?”
"Cung Phạm."
Cung Kiệt nói ra một cái tên: “Thời gian trước chiến loạn ở Bắc Phi, Wildt của Cố gia bị Cụ Phong thu mua, tôi nhớ đã từng đề cập qua chuyện này.”
“Ừm.”
Mộ Nhã Triết hỏi lại: “Hai việc này có liên hệ gì?”
“Đứa bé Cung Phạm này ở thời điểm nửa năm trước mới xuất hiện ở Cung gia, nhưng không ai thấy qua hình dáng của cậu, chỉ biết cậu là một cậu bé còn nhỏ tuổi.” 
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc