Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 1767

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Cố Cảnh Liên lại chậm rãi nói: “Cho dù đến lúc đó cậu cố gắng để xây dựng lại cơ sở, nhưng vụ nổ này sẽ phá hoại vùng từ trường điện năng ở đó. Như thế thì mảnh đất đó coi như bỏ đi. Cho dù thủ pháp này đối với tập đoàn Cụ Phong giàu có mà nói không gây tổn hại gì, nhưng vùng từ trường điện năng trên khắp thế giới chỉ chỗ này mới có. Ngoài nơi này cậu sẽ không tìm được trạm từ trường thứ hai.”
Cung Phạm nhíu mày, tỏa ra một cảm giác bức bối. Không khí nghẹt thở khiến cho mọi người cảm thấy hít thở khó khăn!
“Anh đã chôn bao nhiêu ***?”
Cố Cảnh Liên cười khẩy: “Số lượng có thể làm nổ tung cả đảo Atlanta.”
“Không thể nào.”
Chỉ dựa vào lực công phá của ***, tuyệt đối không thể nào sinh ra công lực đó.
“Đúng là không có khả năng, nhưng cậu cũng biết đấy, ngoài *** ra, dưới đất chính là mỏ khí thiên nhiên rất dồi dào.”
Một năm trước, Cố Cảnh Liên đã sớm dự liệu được việc tập đoàn Cụ Phong nhắm vào mảnh đất của anh. Theo nghiên cứu cho thấy bên dưới mảnh đất này là mỏ khí thiên nhiên và dầu mỏ rất dồi dào, trở thành đối tượng sinh lợi của rất nhiều nhà tư bản.
Vì thế, anh đã biến nơi này trở thành nơi chôn ***.
Thuốc nổ không đáng sợ, đáng sợ chính là những nguồn khí thiên nhiên này nếu gặp phải thuốc nổ hoặc lửa sẽ bùng lên, sức công phá trong phạm vị vài trăm dặm, không còn một ngọn cỏ.
Trong khoảnh khắc này, quyền chủ động đã bị dịch chuyển!
Cố Cảnh Liên nắm giữ quyền lên tiếng tuyệt đối!
Nói cách khác, cậu đừng hòng mơ tưởng đến mảnh đất này, nếu không, cậu nả súng cũng được, săn bằng bình địa cũng được, cùng lắm thì chúng ta chết chung. Cố gia cùng lắm chỉ mất đi một mảnh đất, còn cái Cụ Phong mất đi, lại là một trạm từ trường điện năng duy nhất trên thế giới!
Không thể không nói, Cố Cảnh Liên rất thông minh, hiểu cách cân đong lợi hại, một kim đổ máy, từ thế bị động đã giành được quyền chủ động.
Cung Phạm nghe vậy, yên lặng một hồi rồi đột nhiên nhếch miệng nở một nụ cười lạnh lẽo.
“Nghe đồn gia chủ Cố gia trẻ tuổi nhưng lại rất tàn độc, hôm nay xem như là ta đã được lĩnh giáo.”
Cung Phạm dừng một chút rồi lại nói: “Có điều ta nghe nói anh có một đứa con bảy tuổi, tên là Cố Thừa Trạch.”
Lời còn chưa dứt, trên mặt Cố Cảnh Liên đã hiện ra vẻ sợ hãi!
“Ngoài ra còn một cô vợ, tên là Sở Hà. Có điều Sở Hà lai lịch không đơn giản như trên tài liệu. Cô ta chắc là thanh tra tổ chống tội phạm cao cấp thuộc tổ chức hình cảnh quốc tế. Thật không ngờ cô ta lại đi kết hôn với môn hộ xã hội đen lớn nhất tại thủ đô, thật là châm biếm.”
Ánh mắt Cố Cảnh Liên thoáng vẻ lạnh lẽo!
Cung Phạm chăm chú quan sát phản ứng của anh, nhất thời hứng chí nói: “Sao? Xem ra anh vẫn rất quan tâm bọn họ?”
Cố Cảnh Liên không nói một lời, chỉ tỏ vẻ cảnh giác ẩn trong ánh mắt lạnh lùng đó.
“Cố Cảnh Liên, với thân phận của anh mà lại đi lấy vợ sinh con, khiến cho ta thật bất ngờ.”
Cố Cảnh Liên vẫn im lặng: “…”
“Nghe đồn gia chủ Cố gia tuyệt tình lãnh khốc, bạc tình bạc nghĩa.”
Cung Phạm ngã người ra sau, thản nhiên nói: “Với thân phận như vậy, nếu chịu uy hiếp thì khó trách vướng chân vướng tay. Có cần ta trừ khử họ thay anh không, để trừ hậu hoạn?”
Cố Cảnh Liên lúc này mới lên tiếng: “Cậu dám!”
Cung Phạm khinh khỉnh nói: “Chẳng qua là ta có lòng tốt không muốn hai vật dư thừa đó liên lụy đến anh thôi. Thân phận của anh nếu có điểm yếu thì cũng có nghĩa là sẽ bị uy hiếp. Sự uy hiếp này sẽ trở thành cục đá cản đường của anh.”
“…”
Cung Phạm cố tình thưởng thức vẻ mặt xanh xao của Cố Cảnh Liên rồi chậm rãi nói: “Anh xem, nếu ta lấy vợ con anh ra để uy hiếu anh ký vào bản hiệp ước này, anh sẽ ký hay không ký?”
Lời nói nghe rất bình thường nhưng lại chứa đầy hàm ý đe dọa!
Cố Cảnh Liên nhìn chằm chằm vào bàn tay đang đặt trên bàn rồi siết chặt nắm đấm!
Cố Cảnh Liên siết chặt nắm đấm, cố kiềm chế bản thân. Phía sau lưng Cung Phạm, tiếng S***g lên đạn đồng loạt vang lên.
Nếu anh dám làm gì nguy hiểm thì sẽ bị bắn ૮ɦếƭ ngay!
“Cậu đang uy hiếp tôi.”
“Vậy cũng phải xem anh có bị uy hiếp không mới được!”
Bất luận thế nào đi nữa thì Cung Phạm cũng phải chiếm được mảnh đất này.
Kế hoạch “Thiên Nhãn” có thành công được hay không đều phụ thuộc vào việc cậu có mua được mảnh đất này hay không.
Cho nên, bản hiệp ước này với Cung Phạm mà nói là rất quan trọng.
Cố Cảnh Liên bỗng nở nụ cười lạnh lùng: “Vì sao tôi phải tin cậu, tôi ký vào bản hiệp ước này rồi thì cậu sẽ tha cho vợ con tôi sao?”
Thủ đoạn của tập đoàn Cụ Phong so với Cố Gia mà nói chỉ có hơn chứ không có kém.
Anh có ký thì cũng có nghĩa gì?
Cung Phạm dù sao cũng đã điều tra được thông tin của Cố Thừa Trạch và Sở Hà, thậm chí còn biết cả động tĩnh của họ, bất kỳ lúc nào cũng có thể hãm hại họ một cách dễ dàng!
Không cần bàn chuyện xa xôi, trước mắt mà nói, cho dù anh có ký tên thì cũng chẳng thể đảm bảo có thể toàn mạng mà trở về.
Trước cuộc đàm phán này, cả Cố Cảnh Liên và Cung Phạm đều tràn trề tự tin, thậm chí cho rằng có thể chiến thắng đối phương.
Nhưng mà, cả hai người bọn họ đều đã tính toán sai.
Cung Phạm không ngờ Cố Cảnh Liên lại dám chôn *** dưới mảnh đất này.
Cố Cảnh Liên thì lại không ngờ chỉ trong một quãng thời gian ngắn ngủi mà Cung Phạm đã điều tra được toàn bộ thông tin liên quan đến Sở Hà và Cố Thừa Trạch.
Đối diện với tập đoàn Cụ Phong, chút lợi thể nhỏ nhoi của Cố Gia thật sự không đủ tính thuyết phục!
Cố Cảnh Liên nhẹ nhàng nhắm mắt.
Chức quyền càng cao thì lại càng ít người thân.
Đối với anh mà nói, hai người họ chính là điểm yếu chí mạng.
Lăn lộn trong giới giang hồ, kiêng kị nhất chính là bị kẻ khác nắm được điểm yếu.
Vì chỉ một phút giây sơ suất thì chính điểm yếu đó sẽ lấy mạng của ta!
Vì lý do này mà trước nay anh luôn giữ khoảng cách với phụ nữ.
Tất nhiên anh cũng cặp kè nhiều cô gái khác nhau, nhưng chưa bao giờ anh thật sự động lòng.
Anh hiểu rõ một điều, nếu anh thật sự yêu một người nào đó thì xem như điểm yếu của anh đã bị lộ.
“Đê tiện.”
“Đúng, tôi đê tiện.”
Cung Phạm cười nhạt: “Chẳng lẽ, phong cách làm việc của Cụ Phong, đây là lần đầu anh gặp ư? Ta chưa bao giờ thừa nhận bản thân là người chính trực, đây chính là phong cách làm việc của ta.”
Ánh mắt cậu dừng ở bản hiệp ước: “Ký vào đó đi.”
“…”
“Đừng lo, ta không phải loại thích đánh lén. Anh ký tên vào đó, ta đảm bảo anh sẽ bình an vô sự rời khỏi đây.”
Cố Cảnh Liên cười một cách giận dữ: “Vậy tôi nên cảm ơn cậu thế nào đây?”
Anh đón lấy bản hiệp ước, cầm Pu't lên rồi nhìn lướt qua nội dung: “Nhượng lại toàn bộ quyền sử dụng năm trăm mẩu đất…”. Những tia máu đỏ hằn trên mắt của Cố Cảnh Liên cứ như sắp vỡ ra!
“Sao? Không cam lòng à!”
Cung Phạm khinh khỉnh nói: “Xem kìa, nét mặt đầy phẫn nộ, ta thích lắm!”
Cậu đặc biệt thích nhìn nét mặt phẫn nộ của một kẻ mạnh khi phải chịu cảnh khuất phục dưới chân cậu.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc