Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 1763

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Việc Cung Kiệt đang ở Châu Phi làm việc anh đã biết.
Nghe nói khi Cung Kiệt ở Châu Phi thực hiện nhiệm vụ đã gặp phải quân phản loạn, nhưng mà đội quân mấy trăm người chỉ trong chốc lát đã bị thuộc hạ của Cung Kiệt tiêu diệt.
Tập đoàn Cụ Phong nắm trong tay đội lính đánh thuê Thiên Đường.
Mà lính đánh thuê Thiên Đường ở trên thế giới là tổ chức lính đánh thuê đứng đầu, thủ đoạn độc ác.
Cố gia luôn né tránh việc giao chiến trực diện với Cụ Phong, ở Bắc Phi Cụ Phong luôn nhường Cố gia một phần, không ngờ đến lần này Cụ Phong lại dám khiêu khích trước.
Cung Phạm?
...
“Ngày mai anh sẽ đi Bắc Phi à?
Sở Hà đột nhiên hỏi.
Cố Cảnh Liên lấy lại tinh thần, nâng mắt lên nhìn cô “Ừm” một tiếng.
Sở Hà há miệng, một lúc sau lại không thể phát ra được một chữ.
Cô muốn đi quan tâm hỏi thăm một chút, ít nhất lúc đi Bắc Phi mọi chuyện đều phải cẩn thận.
Dù sao, S***g đạn không có mắt, cái nơi Bắc Phi đó chiến sự liên miên, mưa bom bão đạn, chiến hỏa không ngừng, bao nhiêu lần cô ở Bắc Phi làm nhiệm vụ đều suýt mất mạng.
Nhưng nói thế nào, nếu cô nói như vậy thì Cố Cảnh Liên sẽ cho rằng cô đang tỏ vẻ.
Cố Cảnh Liên là ai?
Một người đàn ông dũng mãnh như anh chắc chắn sẽ không xảy ra chuyện gì không hay đâu.
Cô lo lắng thừa rồi.
Cho nên Sở Hà không nói gì nữa, ôm lấy chăn nằm ở sofa.
Cố Cảnh Liên sâu xa liếc nhìn cô một cái, bỗng nhiên thu hồi ánh mắt lạnh lùng nhìn xuống.
...
Sáng sớm, anh ngồi máy bay tư nhân xuất phát đến Bắc Phi, máy bay hạ cánh.
Cố Cảnh Liên một thân trang bị VK trực tiếp đi về tổng bộ của công xưởng.
Dọc đường đi, lửa đạn không ngừng cùng với tiếng S***g, xe anh lướt qua vô số chiến tuyến, trên đường, bên cầu, trên sông vô số thi thể đập vào tầm mắt.
“Thời gian gần đây, chiến sự của Bắc Phi đã tàn sát bừa bãi rồi.”
Nhân viên cấp cao ngồi bên cạnh Cố Cảnh Liên thở dài nói.
Anh ta là người mà Cố gia phái đến Bắc Phi, người phụ trách mọi việc ở công xưởng Bắc Phi, anh ta tên là Cố Diễn, là chi thứ của Cố gia, là người rất có năng lực làm việc.
Cố Cảnh Liên lạnh lùng nói: “Có chiến tranh mới có cơ hội làm ăn, không đúng sao?”
“Cái này thì đúng.”
Cố Diễn không phủ nhận: “Nhưng mà tập đoàn Cụ Phong gần đây đang trong tư thế mở rộng địa bàn.”
“Tôi thấy trên hồ sơ người kí tên phía cuối là một cái tên xa lạ.”
Cố Cảnh Liên ném một tập hồ sơ cho anh ta hỏi: "Cung Phạm là ai?"
"Cung Phạm...”
“Tôi chưa từng nghe đến cái tên này.”
Cố Cảnh Liên liếc mắt qua lạnh lùng nói: “Mọi chuyện ở Bắc Phi dường như đều là người này quản lý.”
“Công việc của Bắc Phi từ trước đến nay đều là Cung Kiệt đảm nhiệm. Nhưng cái gọi là đảm nhiệm cũng chỉ là người phụ trách vận chuyển của khu vực Bắc Phi. Nghe nói Cung Phạm này có lai lịch không nhỏ.”
“Ồ? Từ đâu đến?”
“Tập đoàn Cụ Phong luôn lên một kế hoạch bí mật, nhưng kế hoạch này rốt cuộc là gì không thể biết được. Tôi chỉ biết, Cung Phạm là người đứng đầu của kế hoạch này.”
Dừng lại một chút, Cố Diễn lại nói: “Ngày mai, Cố gia và Cụ Phong có cuộc họp thu mua, đến lúc đó có thể xem xem người này rốt cuộc là từ đâu mà đến.”
Cố Cảnh Liên “Ừm” một tiếng, nhắm mắt nghỉ ngơi.
Tình trạng giao thông xốc nảy không ngừng, cũng may chiếc xe này là chiếc xe việt dã đã qua cải tiến nên không cảm giác xốc này.
Hai mươi mấy giờ đi đường, nét mặt anh khó tránh sự mệt mỏi.
Cố Diễn thấy anh nhắm mắt nghỉ ngơi, muốn nói cái gì rồi lại thôi.
Anh ta muốn nói là: Cố gia và Cụ Phong giao chiến trực diện sợ rằng lành ít dữ nhiều.
Lần này là địa vị của Cố gia ở Bắc Phi sợ rằng sẽ không còn nữa rồi.
...
Cụ Phong ở Bắc Phi cũng đã thiết lập rất nhiều cứ điểm quân sự quan trọng cùng với mười hai nhà máy quân sự quy mô lớn, đồng thời Cụ Phong cũng là tổ chức tư nhân có quyền thăm dò dầu khí ở Bắc Phi.
Một chiếc xe việt dã màu đen, mười hai xe tăng có võ trang hộ tống xung quanh, chiếc xe tiến vào trong nhà máy quân sự…
Chiếc xe vững vàng dừng lại trước cửa một kho hàng.
Mấy tên lính đánh thuê cũng xuống xem, bọn họ tạo thành một vòng tròn bao quanh chiếc xe, trong đó có một tên lính đánh thuê thân hình vạm vỡ nhìn xung quanh, mặc dù nơi này là địa bàn của mình nhưng vẫn muốn chắc chắn sự an toàn.
Hắn ta đi đến mở cửa xe, cung kính trầm giọng nói: “Thiếu gia, tới rồi.”
Dứt lời hắn ta liền quỳ một gối trên mặt đất.
Sàn xe của chiếc việt dã rất cao, chiếc Land Cruiser của Toyota sau khi được cải tiến, sàn xe cách mặt đất khoảng 30cm.
Bên cửa xe, một cậu bé mặc áo choàng màu đen tựa trên cánh cửa, đạp lên lưng anh ta bước xuống.
Tên lính đánh thuê chậm rãi đứng lên hắn ta cao 1m92, cậu bé đứng thẳng lên cũng chỉ đến *** của hắn.
Áo choàng rất lớn gần như đem cả người cậu vây trong đó, mũ cũng được trùm lên che đi khuôn mặt của cậu.
Cả khuôn mặt của cậu như chìm vào bóng tối, không thể nhìn rõ ngũ quan cùng ngoại hình của cậu, chỉ có thể nhận thấy được cậu chỉ là một đứa trẻ khoảng tám chín tuổi.
Bên trong áo choàng cậu mặc một áo sơ mi màu đen, quần tây màu đen ôm lấy đôi chân thon dài của cậu.
Ngay cửa kho hàng một loạt người mặc đồ tây màu đen đứng xếp hàng, những người này đều là nhân viên cấp cao của tập đoàn Cụ Phong.
Bọn họ cung kính cúi đầu, không dám chậm trễ.
"Thiếu gia!"
Thiếu niên mặc áo choàng chậm rãi bước đến trước mặt bọn họ, dừng bước, âm thanh âm lãnh, cùng giọng điệu lạnh tanh, lời ít ý nhiều gật đầu nói: “Hàng đều đủ rồi chưa?”
“Đã đủ rồi, tất cả hàng đều nằm trong kho, chúng tôi đã kiểm kê qua không có vấn đề gì về sản phẩm.”
"Mang ta nhìn xem."
“Dạ.”
Cửa kho hàng từ từ mở ra.
Thiếu niên mặc áo choàng bình tĩnh đi vào.
Cậu vừa đi vào tất cả đèn đều được bật lên.
Cửa cuốn nặng nề ở phía sau hạ xuống.
Cậu cúi đầu nâng đôi tay trắng trẻo chậm rãi nắm lấy mũ áo choàng, đem nó hất ngược ra sau đầu. Ngay sau đó để lộ ra khuôn mặt non nớt và cực kỳ đẹp trai.
Khuôn mặt này lọt vào tầm mắt mọi người, một làn da trắng nõn, đôi con ngươi sâu hút tựa như một giếng cổ có thể mê hoặc hồn phách người khác.
Nhưng nếu như so sánh đôi mắt cậu như giếng cổ thì có vẻ không quá chính xác.
Đôi mắt như vậy vừa nhìn vào tựa như đáy biển sâu thẳm, hàng mi dày và đen như lông phượng hoàng đen rợp trên đôi mắt thâm sâu.
Mũi cao thẳng, đôi môi như cánh hoa anh đào, hồng hào đầy đặn, mỗi khi nói chuyện cánh môi đóng mở lộ ra hàm răng trắng như vỏ sò.
Một đứa trẻ có bộ dạng xinh đẹp đến thế nhưng mỗi hành vi cử chỉ đều giống như một người đàn ông trưởng thành.
Nói là trưởng thành nhưng lại không trưởng thành, tuyệt đối chỉ là một ông cụ non. 
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc