Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 1733

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Sở Hà lại nói: "Tôi mệt rồi, về phòng nghỉ ngơi đây!"
Cô mới vừa xoay người, giọng lạnh lùng của người đàn ông lại vang lên lần nữa sau lưng.
"Tiểu Bảo ở phòng của bác Phúc."
Sở Hà hừ một tiếng: "Vậy tôi về phòng mình đây."
Dứt lời, cô đi mà không hề quay đầu lại.
Đến khi trở về phòng, cô mới phát hiện cửa bị khóa trái, không cần nghĩ cũng biết là ai giở trò!
Sở Hà hoàn toàn mất kiên nhẫn, cô dựa theo trí nhớ tìm chìa khóa trong tủ, khi mò được chìa khóa và mở cửa phòng ra, cô lại bị cảnh trước mắt làm cho kinh ngạc trợn to mắt.
Căn phòng lớn như vậy mà đã bị dọn sạch sẽ, chỉ còn lại chiếc ghế sofa.
Ngay cả giường ngủ cũng không còn!
Cô chỉ về hơi trễ vậy mà phòng liền bị dọn sạch!
Bác Phúc dậy đi vệ sinh, đúng lúc ngang qua phòng Sở Hà, ông nhìn thấy cô đứng ngây ra nhìn căn phòng trống trơn.
"Sở Hà, về rồi à?"
Cô xoay người, nhìn thấy bác Phúc thì lập tức căm phẫn nói: "Bác Phúc, bác giải thích xem chuyện gì đang xảy ra vậy? Giường của tôi đâu?"
Bác Phúc đi vào nhìn, lập túc nói: "Quần áo và giường của cô đã được dọn đến phòng ngủ chính rồi."
"Phòng ngủ chính?"
Sở Hà mở to hai mắt: "Đó không phải phòng của Cố Cảnh Liên sao?"
"Vâng, Tiểu Bảo nói, nếu cô và ông chủ đã sắp kết hôn vậy cũng nên ở một phòng rồi."
"..."
Tiểu Bảo!
Sở Hà tức giận nghiến chặt răng.
Nhóc con này, lại dám giở trò với cô.
Bỏ đi, cùng lắm tối nay cô ngủ ở ghế sofa, mai rồi nghĩ cách sau!
Sở Hà trở lại phòng ngủ chính, cô nhìn thấy Cố Cảnh Liên vẫn ngồi trên ghế như cũ, cô đi đến, hỏi: "Anh nói với Tiểu Bảo chúng ta sắp kết hôn đúng không?"
Đột nhiên anh đứng dậy, đi đến trước mặt cô, khẽ ngửi một cái, đôi mắt sắc bén như mũi tên.
"Trên người cô có mùi của người khác."
Khuôn mặt anh đầy vẻ chán ghét.
Cố Cảnh Liên có bệnh sạch sẽ, sạch sẽ đến nỗi có thể phân biệt mùi của mỗi người.
Sở Hà chíu chặt mày, cô nhấc tay ngửi một cái nhưng căn bản chẳng ngửi được gì.
Cô là một người phụ nữ không nhạy bén, đến nỗi Lý Hiểu Phong vì để lại ấn tượng tốt trong lòng cô nên cố tình ăn mặc chỉnh tề và xịt nước hoa cô cũng không nhận ra.
Hiển nhiên, Cố Cảnh Liên phân biệt được mùi nước hoa trên người cô là của một người đàn ông.
Phải dựa sát vào tên kia như thế nào mới lưu lại mùi đáng ghét này chứ?
"Tối nay cô ở với ai?" Anh lại hỏi.
Sở Hà nhíu mày, không nhịn được nói: "Anh quan tâm tôi ở với ai làm gì?"
Cố Cảnh Liên cực kỳ không thích thái độ cứng rắn đó của cô, anh ép cô đến góc tường: "Nói!"
Khí thế lạnh thấu xương trên người anh lan tỏa, không ngừng đe dọa.
Sở Hà hít một hơi khí lạnh, lạnh nhạt nói: "Tổ trưởng đội phòng chống tội phạm."
"Hai người ôm nhau?"
"Không có."
"Hắn chạm vào chỗ nào của cô?"
Sở Hà cảm giác mình giống như tội phạm đang bị tra hỏi, cô ngẩng đầu nói: "Anh ấy uống say, không đứng nổi nên tôi vác anh ấy lên xe."
Vác?
Cố Cảnh Liên nghe vậy thì lập tức sầm mặt.
"Đi tắm, vứt bỏ bộ quần áo này cho tôi."
"..."
"Tắm rửa sạch sẽ rồi lên giường."
Nói xong, mặt anh không chút cảm xúc xoay người, đi vào phòng ngủ bên trong.
Sở Hà siết chặt nắm đấm, tức giận nói với bóng lưng của anh: "Anh yên tâm, tối nay tôi ngủ trên sofa, không làm bẩn giường anh đâu!"
Bóng lưng anh hơi dừng lại nhưng chân vẫn bước.
"Tùy cô."
Nói xong, cửa phòng ngủ đóng "Ầm" lại.
Ngang ngược!
Độc tài!
Sở Hà thầm mắng anh mấy câu, cô lấy quần áo ngủ trong tủ rồi vào nhà tắm.
Hiển nhiên cô không nỡ vứt bỏ quần áo, bản thân cô không có nhiều quần áo, quần áo ngủ, quần áo hàng ngày và đồng phục vẻn vẹn chỉ năm bộ thay đổi.
Cách ngày lãnh lương còn rất lâu, cô không có tiền mua quần áo!
Vì vậy, cô ném quần áo dơ vào sọt, sau đó tắm dưới vòi hoa sen, quên đi mọi chuyện!
Sở Hà không thích đổi mới như Cố Cảnh Liên. Sạch sẽ một cách quá đáng, tắm xong cô thay đồ ngủ đi ra, cửa phòng ngủ vẫn đang đóng chặt, cô cũng lười quan tâm anh đã ngủ hay chưa, trực tiếp nằm lên ghế sofa, điện thoại di động trong túi xách có thông báo, hình như là một tin nhắn.
Cô lấy di động ra, nhìn thấy tin nhắn của Lý Hiểu Phong gửi đến.
..."Sở Hà, thành thật xin lỗi! Hôm nay tôi uống hơi nhiều nên có chút thất lễ! Đã nói nhiều lời không nên nói! Nhưng tôi vẫn cho rằng, em kết hôn với người đàn ông mình không yêu sẽ không hạnh phúc!"
..."Ở bên cạnh tôi đi! Tôi nhất định có thể làm em hạnh phúc! Có con cũng không sao, tôi không quan tâm quá khứ của em! Tôi có thể làm một người chồng, một người cha tốt! Chỉ hy vọng em có thể cho tôi một cơ hội!"
..."Sở Hà, chẳng lẽ không thể suy nghĩ lại sao? Tôi rất nghiêm túc! Nhiều năm qua, tôi chưa từng động lòng với những cô gái khác thế này, duy chỉ có em là cho tôi cảm giác đặc biệt! Dũng cảm, kiên trì nhưng lại khiến người khác đau lòng! Phụ nữ sinh ra là để đàn ông thương yêu, em không cần kiên cường như vậy! Tôi sẽ bảo vệ em! Em có đồng ý không?"
...
Người đàn ông này, quả là âm hồn bất tán.
Sở Hà nhíu mày, vừa định trả lời "Xin lỗi nhưng mà tôi không muốn."
Thế nhưng vừa đánh được vài chữ thì cơn buồn ngủ liền kéo đến, làm thế nào cũng không mở mắt ra được, cứ thế cầm điện thoại chìm vào giấc ngủ.
Vừa mới ngủ, tay thả lỏng điện thoại lập tức rơi xuống đất, mà hình chậm rãi tắt.
...
Sáng sớm, tia sáng mặt trời đầu tiên chiếu vào.
Đồng hồ báo thức của Cố Cảnh Liên đúng lúc reo lên, ánh mặt trời chiếu lên người anh lập tức thức dậy, anh xoay người phát hiện bên cạnh trống rỗng.
Người phụ nữ này thật sự không vào phòng ngủ!
Vốn dĩ vừa thức dậy anh rất bực bội, hơn nữa cô thà ngủ ghế sofa cũng không chịu vào phòng, cơn giận của anh xông thẳng đến đỉnh điểm.
Cố Cảnh Liên xoay người xuống giường, nhìn thấy Sở Hà nằm Dạng ch*n trên ghế sofa. Chân gác trên tay vịn, dùng hai tay gối đầu, một nửa chăn rơi xuống đất.
Anh liếc nhìn chiếc điện thoại rơi xuống đất, anh đi đến nhặt lên, vừa chạm vào màn hình đã tự động sáng, bên trên có mười mấy tin nhắn chưa đọc.
Anh trực tiếp mở ra, điện thoại di động không cài mật mã, đập vào mắt anh là đoạn đối thoại.
"Sở Hà?"
"Em ngủ chưa?"
"Em vẫn không muốn cho tôi cơ hội sao?"
"Sở Hà, tôi thật lòng thích em mà!"
"Sở Hà, sau khi về nhà tôi suy nghĩ rất lâu, tình cảm tôi dành cho em sẽ không thay đổi..."
Cố Cảnh Liên nhíu chặt mày, nửa khuôn mặt chìm trong bóng tối.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc