Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 1673

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Như thế nào mà người không thấy?
“Ổ khóa của phòng giam bị mở tung. Trong phòng giam, phát hiện còng tay bị bỏ lại cùng quả bom bị gỡ…”
Bom!?
Hữu Hữu nghe mấy lời đó liền biến sắc, lòng hoảng sợ!
Lão Dieter Rees này giở thủ đoạn tàn độc như thế ư? Trói mẹ vào một quả bom?
Nhưng nghe gã kia báo là bom đã bị gỡ, chắc Tiểu Dịch Thần đã giải trừ, lòng cậu lúc này mới nhẹ nhõm!
Dieter Rees không tin nổi, bước đến trước mặt tên thủ hạ, mặt bừng bừng lửa giận: “Ngươi nói cái gì?! Đừng nói với ta là một thằng nhóc tám tuổi có thể gỡ được bom chứ!”
Lão đang nói bỗng dừng lại, nhớ đến tiếng báo động liền hung hăng phản ứng, lập tức quát: “Đến khoang điều khiển kiểm tra xem!”
“Vâng… vâng ạ…”
Gã kia sợ đến mức ù té chạy.
Dieter Rees quay lại phòng, đến chỗ Hữu Hữu, chộp lấy cậu quăng xuống, một bước đè lên *** cậu, nghiến thật lực.
“Đồ quỷ nhỏ! Tôi chỉ biết, đám các cậu xông vào du thuyền của tôi, lai lịch chắc chắn không đơn giản! Quả nhiên, tôi đã khinh thường các cậu, nhưng có bản lĩnh như thế thật sao?”
*** Hữu Hữu bị lão đạp, thở ra khó khăn, mặt mũi cậu đỏ bừng, trên trán mồ hôi lạnh ứa ra.
Cậu nghiến chặt răng, trên gương mặt trắng nõn ửng lên màu xanh, đỏ, cặp mắt vằn lên những tia máu.
Có vẻ Dieter Rees vẫn còn chưa thỏa cơn giận, lại đấm cho cậu một cú nữa!
Sức mạnh của người lớn, trẻ con khó có thể chịu được!
Hữu Hữu thân thể yếu ớt, cơ bản không thể chịu được cú đấm thứ hai, vì thế, khi giáng cú tiếp theo, đầu óc cậu đã choáng váng rồi!
Ánh mắt cậu đờ đẫn, một dòng nhớp nháp từ mũi chảy xuống, cậu nâng tay lên chùi đi rồi cười lạnh một tiếng: “Dieter Rees, ông thua rồi.”
Dieter Rees hung dữ trừng mắt nhìn cậu: “Im miệng! Con sâu con đáng thương, ૮ɦếƭ đến nơi rồi mà còn kiêu ngạo thế sao? Có tin tôi P0'p ૮ɦếƭ cậu không?”
Sau lưng, cửa khoang liền bị người nào đó đá văng!
Dieter Rees kinh ngạc quay người lại, lão còn chưa kịp nhận ra tiếng âm thanh như chẻ tre kia phát ra từ bàn tay của ai, chỉ nghe một tiếng “bốp”, hai tên thủ hạ do Dieter Rees lệnh đi khoang điều khiển xem xét tình hình bị Tiểu Dịch Thần bất ngờ đạp lên, tiến vào trong.
Dieter tập trung nhìn thì thấy hai gã đó đã ngừng thở, nằm xụi lơ trên mặt đất, ૮ɦếƭ thật rồi!
“Hữu Hữu!”
Tiểu Dịch Thần thấy Hữu Hữu ngã sóng soài trên mặt đất, cổ áo bết đầy máu, mắt đỏ ngầu lên, rút S***g ra, định lên đạn thì Dieter Rees nhanh chóng chuồn đi.
“Pằng pằng” hai tiếng S***g vang lên!
Một phát nhắm vào bắp đùi của Dieter Rees, xuyên qua thịt da.
Còn một phát kia nhắm vào còng tay, viên đạn bay chính xác làm đứt xiềng xích, Hữu Hữu liền được thả!
Khẩu S***g lục đã hết đạn.
Tiểu Dịch Thần vứt S***g sang một bên, vụt đến ôm Hữu Hữu, xem xét tình trạng thương tích của em trai.
“Thế nào?”
Hữu Hữu mệt mỏi nhếch mép cười, cố an ủi anh: “Em…em không sao…”
“Không sao à?”
Như thế nào mới là không sao?
Máu chảy ra nhiều như vậy!
Tiểu Dịch Thần đau lòng, hai tay run rẩy đứng dậy.
Cậu buồn bã ôm lấy vai Hữu Hữu, giọng nghẹn ngào: “Thực xin lỗi, anh tới chậm rồi…”
Bỗng phía sau vang lên tiếng bước chân lảo đảo.
Tiểu Dịch Thần quay phắt đầu nhìn lại, trên chân Dieter Rees có giắt VK, cũng không biết từ khi nào, lão liền bổ nhào vào lưng cậu, tay cầm một thanh mã tấu, nhắm vào Tiểu Dịch Thần mà chém!
Tiểu Dịch Thần quay phắt đầu nhìn lại, trên chân lão có giắt VK, cũng không biết từ khi nào, lão liền bổ nhào vào lưng cậu, tay cầm một thanh mã tấu, nhắm vào Tiểu Dịch Thần mà chém!
“Cẩn thận!”
Hữu Hữu không biết lấy đâu ra sức lực, nhanh chóng gạt anh trai qua bên. Vừa thấy thanh mã tấu đi đến, định chém vào cổ Tiểu Dịch Thần, Hữu Hữu liền theo bản năng vươn mình ra chắn.
Chỉ nghe thấy một âm thanh chát chúa vang lên.
Sợi dây chuyền thạch anh tím trên cổ tay Hữu Hữu vừa mới chặn được lưỡi đao bén ngót. Nhưng cũng vì thế mà sợi dây cũng bị đứt mất, tiếng leng keng của thạch anh tím rơi vung vãi trên sàn.
“A… sợi dây chuyền…”
Mắt Hữu Hữu thoáng vẻ bối rối.
Mặc dù là mới vừa rồi, cậu bị Dieter hiếp đáp nhưng cũng không biểu lộ sự hốt hoảng, nhưng khi thấy sợi dây chuyền bị đứt, trong nháy mắt, cậu liền cảm thấy bất lực và rối bời, nhoài người ra nhặt cách mảnh thạch anh vỡ.
Thạch anh tím rơi xuống sàn.
Đây là thứ Tiểu Dịch Thần đưa cho cậu!
Hai anh em mỗi người một sợi, nhưng cậu đã làm đứt mất rồi!
Ngay lúc này, cậu chỉ nghĩ đến sợi dây chuyền, không còn tâm trí lo đến chuyện khác.
Tiểu Dịch Thần thấy sợi dây chuyền bị chém đứt, mắt cậu tràn ngập phẫn nộ, liền nhanh chóng đứng dậy, đoạt lấy thanh mã tấu trong tay Dieter Rees, đưa lưỡi đao chém vào đùi lão, chặt đứt kinh mạch một cách chuẩn xác!
“Á…”
Dieter Rees cắn chặt răng, thở hắt ra một *** đau đớn, lão lại nhanh chóng đứng dậy. Mộ Dịch Thần đứng lên, hung hăng đá vào *** lão một phát.
“Rầm” một tiếng, lão lảo đảo khụy gối xuống sàn.
"Dieter Rees!"
Tiểu Dịch Thần nghiến răng hét, nắm lấy cổ áo hắn, giơ nắm đấm lên, định cho lão một đấm thật đau!
Dieter thình lình vươn tay, hai bàn tay nắm chặt, hai cây kim châm vừa lớn vừa dài kẹp giữa các ngón, nhắm vào bụng của Tiểu Dịch Thần mà đâm tới!
Mộ Dịch Thần nhanh tay nhanh mắt kịp chộp lấy hai tay lão nhưng vẫn chậm một bước, một cây kim châm *** vào bụng cậu.
“Ối…”
Thân mình Mộ Dịch Thần hơi loạng choạng vì mũi châm đâm vào đau đến nỗi cậu theo bản năng gập người lại, Dieter Rees nắm lấy thời cơ, hung hãn đấm cậu, cơ thể Tiểu Dịch Thần nhất thời như tờ giấy mỏng, bay dạt ra vài thước, ngã xuống sàn không dậy nổi.
Dieter Rees chậm rãi đứng dậy, bước từng bước một về phía cậu.
Tiểu Dịch Thần khó khăn đứng dậy, che lấy mau tươi không ngừng chảy ra từ bụng, quắc mắt nhìn hắn!
Cậu nhìn lão nhặt từ mặt đất thanh mã tấu, bay vụt tới chỗ cậu!
“Đi ૮ɦếƭ đi!”
Dieter Rees hét lớn một tiếng, nhưng vừa mới giơ tay lên thì từ phía sau, Hữu Hữu nâng một bình hoa trên tay, dùng hết sức đập vào gáy lão!
“Ầm” một tiếng!
Chiếc bình hoa vừa vỡ vụn.
Dieter Rees toàn thân sụp xuống, tay buông thõng, thanh mã tấu rơi xuống đất, Mộ Dịch Thần lập tức đưa chân kéo thanh mã tấu lại gần, cầm chặt trong tay.
Tiếp theo, cậu liền thấy lão ngã sụp xuống đất, bất tỉnh nhân sự.
Hữu Hữu đứng dậy, đi đến trước mặt Tiểu Dịch Thần, đưa tay ra chạm lấy cậu.
“Xem ra, anh không phải cái gì cũng làm được, không có em là không xong rồi!”
Mộ Dịch Thần nhìn cậu, cả hai nhoẻn miệng cười, rồi nói: “Ừ, anh không thể không có em, Hữu Hữu.”
Cậu em chìa tay ra, hai cậu nhóc liền nắm chặt tay nhau.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc