Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 1672

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Bên trong khoang điều khiển, Vân Thi Thi đổ đầy mồ hôi lạnh, cô nắm chặt S***g trong tay.
Cô nhìn chằm chằm mỗi một cử động của thuyền trưởng, lòng đầy sự cảnh giác.
Thuyền trưởng làm bộ bình tĩnh lái thuyền nhưng không ngừng liếc mắt đánh giá cô, hắn thử vươn tay thăm dò, tùy tiện chạm vào mấy nút, bàn điều khiển lập tức sáng đèn.
Vân Thi Thi đứng yên, cô nhớ rõ có một nút dùng để báo động.
Tiểu Dịch Thần nói chỉ cần hắn không bấm nút đó thì không sao.
Vậy nên, cô vẫn cảnh giác theo dõi từng động tác của hắn nhưng cô không hề biết, muốn khởi động chức năng báo động không phải có mỗi cách ấn nút đó, mà khi ấn giữ bất kì nút nào còi báo động cũng sẽ kêu.
Tiếng “Soạt soạt” vang lên, không biết hắn ấn vào nút nào mà cần báo động chậm rãi trượt xuống!
Phút chốc, tiếng cảnh báo vang khắp khoang thuyền, Vân Thi Thi nghe thấy tiếng báo động, cô nhìn lại thì cần gạt đã trượt xuống dưới!
Tiểu Dịch Thần đi được nửa đường liền nghe thấy tiếng báo, cậu nhíu chặt mày.
Vân Thi Thi thở gấp, cô hỏi hắn: “Anh đã động tay động chân cái gì rồi?”
Thuyền trưởng vẫn ra vẻ bình thản lái thuyền, cô cắn răng, liều lĩnh đẩy cần gạt lên nhưng hiển nhiên nó đã bị khóa lại, không đẩy lên được.
Dù cô có dùng sức cỡ nào thì cần gạt vẫn ở yên chỗ cũ!
Vân Thi Thi chĩa S***g, nhắm ngay mi tâm hắn ra lệnh: “Tôi lệnh cho anh tắt báo động ngay!”
Thuyền trưởng bất động như cũ, hắn ung dung thản nhiên, giống như đoán rằng cô không dám nổ S***g.
Chỉ cần động não liền biết, cô không thể lái, ở đây chỉ còn mình hắn, nếu muốn con thuyền tiếp tục chạy chỉ có thể dựa vào hắn.
Hắn mà ૮ɦếƭ, mọi người trên thuyền coi như xong.
Vân Thi Thi thấy không uy hiếp được hắn, cô hừ lạnh: “Anh nghĩ tôi không dám nổ S***g ư?”
Cô lên đạn, chạm vào cò S***g, hắn liếc mắt, tay quơ mạnh một cái, S***g của cô rơi xuống đất, hắn nhấc chân đá, cô không kịp phòng bị nên ngã trên mặt đất.
*** đau nhói, S***g nằm cách đó không xa, cô chồm dậy định nhặt S***g.
Tên thuyền trưởng tàn nhẫn giẫm lên tay cô, Vân Thi Thi đau đớn hô một tiếng, mặt đỏ cả lên!
Một tay hắn bị còng lại, tay kia vẫn hoạt động bình thường, hắn nhanh chóng dùng tay có thể hoạt động nhặt S***g!
Với tình hình trước mắt, nếu hắn nhặt được S***g thì có thể thay đổi cục diện!
Còn cô nhất định sẽ ૮ɦếƭ dưới tay người đàn ông này!
Không thể được!
Sao cô có thể để hắn đạt được ý đồ!
Mộ Dịch Thần tin tưởng giao nơi này cho cô, sao cô có thể làm cậu thất vọng được?
Không biết Vân Thi Thi lấy đâu ra sức, cô ôm lấy chân hắn cắn mạnh.
Dường như dồn toàn bộ sức lực vào đó!
Tên thuyền trưởng đau đớn duỗi chân theo bản năng, hắn đạp cô lăn một vòng, hình như vai cô bị trật vì một đá này, cô nén đau, mặt đổ đầy mồ hôi lạnh ngồi dậy, cô nhào đến nắm chặt S***g.
Lấy được rồi!
Cô mừng rỡ, nhanh chóng né qua một bên, cô giữ chặt S***g, đứng dậy dùng dao đâm vào đù* hắn một nhát!
Dường như cô đã dùng hết sức lực còn lại của mình.
“A…!”
Tên thuyền trưởng đau đớn gào một tiếng thảm thiết!
Thuyền trưởng đau quá, hét lên thất thanh!
Vân Thi Thi hung hăng chùi đi vết máu bắn lên mặt, đứng dậy, đem dao kề vào cổ hắn, gằn từng chữ một bằng tiếng Anh: “Tôi cảnh cáo anh, đừng hòng dùng thủ đoạn đùa giỡn! Tắt báo động ngay!”
Thuyền trưởng đau đến mức mắt long lên đỏ ngầu, cùng lúc quát vào mặt Vân Thi Thi bằng giọng khản đặc: “Có bản lĩnh thì cô giết ta đi!”
“Thật sự anh không sợ ૮ɦếƭ ư?”
Vân Thi Thi nghiến răng, đè dao vào sâu một chút, lưỡi dao bén ngót nhanh chóng cứa vào lớp da ngoài, máu chảy thành dòng!
Thuyền trưởng trợn mắt há mồm thất kinh, lúc này, hắn chưa cảm thấy đau đớn, nhưng khi máu thấm vào cổ áo, hắn liền nhận ra ngay, cô đúng là dám xuống tay mà!
Hắn nghiến răng, phản kháng một lúc, cho đến khi Vân Thi Thi giơ lên con dao găm lần thứ hai. Hắn lập tức cắn chặt răng, nhấn vào một cái nút, đưa cần gạt trở về chỗ cũ!
Tiếng báo động lập tức tắt ngóm.
Tiểu Dịch Thần đứng lặng yên một chỗ thật lâu. Vốn dĩ, cậu lo lắng cho Vân Thi Thi, muốn trở lại khoang lái để xem xét tình hình, nhưng khi tiếng báo động đã tắt, cậu liền hiểu ra mẹ đã bình an vô sự rồi.
Đây là tín hiệu an toàn mà mẹ cậu muốn báo cho cậu biết!
Mộ Dịch Thần không dám do dự nữa, chạy về hướng khoang khách VIP.

Dieter Rees nghe tiếng chuông báo động, liền bật dậy, đi đến mở cửa ra, nhìn quanh bốn phía.
Lão chộp lấy một tên thủy thủ đang gác cửa, gặng hỏi: “Có chuyện gì thế hả?”
“Không… không biết…”
“Đi kiểm tra tình hình mau!”
Dieter Rees trở lại khoang khách VIP, suy đi nghĩ lại, đều cảm thấy tình hình này không ổn.
Hữu Hữu ngồi trên ghế sofa, hai tay bị còng vào tay ghế, không thể nhúc nhích. Khi nghe được tiếng báo động, cậu cũng cảm thấy kỳ lạ, hơi nghi ngờ.
Sao lại thế này?
Chẳng lẽ mẹ và Tiểu Dịch Thần xảy ra chuyện gì sao?
Cậu có chút lo lắng không yên, Dieter đi đến trước mặt cậu, nắm cổ áo lên, hỏi: “Cậu dám bày trò đùa giỡn tôi, tôi nhất định lấy mạng cậu!”
“Dieter Rees, ông không đùa đó chứ?”
Hữu Hữu đối mặt với lão, không hề hoảng hốt mà lạnh lùng nói: “Bọn tôi là hai đứa nhóc, thêm mẹ tôi, tổng cộng là ba người, toàn phụ nữ và trẻ em, có gì mà thủ đoạn đùa giỡn chứ?!”
“Tôi vẫn luôn nghĩ mãi về vấn đề này! Các cậu là hai thằng nhóc mà dám lên thuyền của tôi, chính tôi còn không tưởng tượng nổi!”
“Trên người tôi không mang VK, như thế mà có thể uy hiếp ông được sao?”
Ngừng lại một chút, Hữu Hữu thản nhiên nói tiếp: “Dieter Rees, tôi thực không nghĩ tới, ông nhát gan như vậy sao?”
Lời nói vu vơ khiêu khích của cậu làm Dieter Rees điên tiết, giơ tay lên đấm cậu một cú trời giáng, khuôn mặt nhỏ nhắn của Hữu Hữu bị bàn tay to lớn kia thụi thật đau. Lão vừa định xuống tay tiếp thì cửa mở ra, tên thủ hạ hoảng hốt la lên.
“Ông chủ! Không xong rồi, không thấy người đâu!”
Dieter Rees lấy lại tinh thần, trừng mắt nhìn: “Nghĩa là sao?”
“Màn cuối của buổi đấu giá… người không thấy đâu!”
Dieter trừng mắt giận dữ: “Không thấy? Làm sao mà không thấy được?”
“Bọn em phái người xuống phòng giam, chỉ thấy mấy cái xác, người ông chủ muốn đã biến mất!”
“Không thể nào!”
Dieter giận dữ hét lớn.
“Sao có thể?”
Lão đã cho mấy tên thủ hạ lực lưỡng thiện chiến canh gác, cùng hai ổ khóa, trong đó một khóa trang bị chức năng liên kết, một khi còng tay trên tay Vân Thi Thi mở ra thì sẽ kích hoạt quả bom.
Có chạy đằng trời!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc