Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 1664

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Hắn nhàn nhã tựa người ra sau, khẽ lắc chiếc ly cổ cao trong tay, hắn mặt không đổi sắc nhìn Hữu Hữu đang tao nhã ngồi đối diện, đột nhiên hừ lạnh, khịt mũi coi thường!
“Đây là thành ý mà cậu nói?”
Cậu cong môi mỉm cười, thản nhiên nói: “Đúng vậy tiên sinh, dù gì cũng do tôi khiến ông tổn thất không nhỏ, nên chút tâm ý này cần phải có!”
Chút tâm ý? Cần phải có? Ha, tiểu tử thối này xem hắn là gì chứ?
Nhà từ thiện ư?
“Thành ý sao? Ha ha!”
Dieter Rees cười nhạo, khẽ nhấp một ngụm rượu, hắn chậm rãi đứng dậy, đi đến trước mặt cậu, hơi khom người lạnh lùng nói: “Chỉ có năm triệu đô-la, có thể so với tổn thất của tôi ư?”
Mắt Hữu Hữu không gợn sóng, mỉm cười nói: “Tất nhiên là không đáng kể. Nhưng mà, Dieter Rees tiên sinh, ông có biết chuẩn bị nhiều tiền như vậy trong hai tiếng khó thế nào không?”
Đôi mắt chim ưng của hắn khẽ híp lại, phảng phất sự sắc bén của dã thú, hắn lạnh lùng nhếch môi chăm biếm, nhấc tay ném ly rượu vang vào đầu Hữu Hữu!
“Choang!” Tiếng ly rượu vỡ thành từng mảnh!
Rượu vang đỏ tươi chảy xuống thành dòng!
“Đây là cái mà cậu gọi là thành ý!”
Hắn gầm lên một cách khinh thường!
“Hữu Hữu!”
Mộ Dịch Thần kinh hoảng xông tới.
Cậu ngồi ung dung trên sofa như cũ, môi vẫn giữ nụ cười tao nhã nhưng khuôn mặt có hơi nhếch nhác.
Máu hòa lẫn với rượu chảy từ trán xuống, thấm ướt cả gò má trắng trẻo của cậu, toàn bộ mắt trái trở nên đỏ tươi!
Cậu nhắm mắt lại, khẽ mở con mắt con lại, bình tĩnh nhìn Dieter Rees, không hề có chút hốt hoảng.
Mộ Dịch Thần thấy vậy, cơn giận nổi lên trong lòng, cậu ấy đứng phắt dậy, nhìn chằm chằm Dieter Rees, hận không thể đấm vào mặt hắn một phát!
Trơ mắt nhìn hắn ta làm nhục Hữu Hữu, cậu ấy căm tức không chịu nổi!
Hữu Hữu nheo mắt trái, đưa tay cản cậu ấy lại, nhẹ nhàng nói: “Anh, đừng kích động.”
Tiểu Dịch Thần có chút không cam lòng, tức giận nghiến răng, quay đầu nói: “Nhưng mà... Hữu Hữu, em chảy máu rồi! Mắt... Mắt có sao không? Thủy tinh có bay vào mắt không?”
“Đừng lo, ngồi xuống đi!”
Mộ Dịch thần khẽ cắn môi, cuối cùng lui về sau một cách miễn cưỡng.
Cậu bình tĩnh dùng tay áo lau qua loa vết máu trên mặt, mỉm cười nói với Dieter: “Dieter Rees, chuyện này tôi thật sự có lỗi. Tôi cũng biết năm triệu đô-la này không thể bù đắp cho tổn thất của ông. Nhưng ông lại bắt cóc một phụ nữ yếu đuối để uy Hi*p người khác không phải rất mất phong độ ư?”
Nhìn thấy cậu nhếch nhác như vậy mà vẫn có thể giữ lễ độ, mỉm cười tao nhã, Dieter Rees không khỏi có hơi kinh ngạc.
Nhưng trong nháy mắt, hắn lập tức khôi phục vẻ khinh thường như cũ.
Dieter Rees xoay người trở lại sofa, hắn chậm rãi ngồi xuống, hừ lạnh nói: “Phong độ? Hừ, cậu chỉ là một đứa nhỏ, hiểu cái gì là phong độ ư?”
Hữu Hữu nở nụ cười, nói: “Tôi còn nhỏ tuổi, chỉ là hàng tiểu bối mà thôi, dĩ nhiên không có nhiều kinh nhiệm bằng ông, có một số chuyện làm không được tốt, hy vọng ông không so đo với chúng tôi làm gì. Chúng ta còn nhiều thời gian, đừng để chút việc nhỏ này phá hủy giao tình của chúng ta.”
Giao tình?
Nhóc thối tha này cũng khôn khéo thật, biết hiện tại không thể gây thù với hắn nên muốn lôi kéo quan hệ!
“Cậu nói muốn giao dịch với tôi, vậy nội dung giao dịch là gì?”
Hữu Hữu nói: “Ba mươi triệu đô-la, thả mẹ tôi ra.”
“Ha! Cậu cũng nói là giao dịch, vậy ba mươi triệu đô-la đâu?”
“Chúng tôi vừa nói rồi, chuẩn bị nhiều tiền như vậy trong hai tiếng thật quá khó khăn!”
Dieter Rees lạnh lùng nói: “Cậu đã nói là giao dịch, vậy một tay giao tiền, một tay giao người, đó là quy cũ! Mặc kệ cậu dùng cách gì, không chuẩn bị đủ thì coi như cậu là người không tuân thủ!”
Nói đến đây, hắn trầm mặt nhìn cậu một cách nghi ngờ.
“Ngay cả tiền cũng chưa chuẩn bị đủ, ai cho cậu dũng khí đến bàn giao dịch với tôi?”
Như vậy không thể nghi ngờ là tìm ૮ɦếƭ!
“Dù chưa chuẩn bị đủ, cũng nên biểu hiện thành ý của mình chứ!”
Hữu Hữu mỉm cười: “Huống hồ, hiện tại mẹ tôi không rõ sống ૮ɦếƭ, ít nhất cũng nên tận mắt nhìn thấy mẹ tôi bình an vô sự thì giao hẹn của tôi mới được thực hiện!”
Tiểu Dịch Thần nghe vậy, lập tức đứng dậy nói: “Cho chúng tôi gặp mẹ đi!”
Dieter Rees nghe vậy, hắn nhếch mày nhìn cậu ấy.
Hiển nhiên, Tiểu Dịch Thần đã lo lắng đến cực độ, cậu ấy không khống chế được nói: “Tôi muốn gặp mẹ, cho tôi nhìn thấy bà ấy đi!”
Hắn nhướng mày, gõ ngón tay lên tay vịn sofa, sau đó cười nói: “Quả thật là đứa con hiếu thảo! Lo lắng cho mẹ như vậy đúng là hiếm có!”
Hắn phất tay, đàn em bên cạnh hắn lập tức tiến đến, một tiếng “bốp” vang lên, nắm đấm được tung ra.
Tiểu Dịch Thần không kịp trở tay nên nếm đủ, cậu ấy ngã lên đất, lực đạo mạnh mẽ không ngừng giáng xuống, cậu ấy bị đánh đến choáng váng, cuối cùng ngất đi.
“Nếu cậu muốn gặp người mẹ yêu quý của mình, vậy tôi sẽ đưa cậu đi gặp!”
Hữu Hữu khẩn trương đứng lên: “Ông muốn làm gì?”
Đàn em hắn đứng bên cạnh lập tức nhấc chân, đạp cậu xuống đất.
Cậu đau đến nỗi nhíu mày nhưng lại cố gắng đè nén tiếng rên rĩ, cắn chặt răng, ngẩng đầu nhìn hắn.
Dieter Rees lạnh lùng nói: “Nhốt nhóc con này chung với mẹ nó đi!”
“Rõ.”
Thuộc hạ đi đến nắm lấy cổ áo Tiểu Dịch Thần, dễ dàng lôi cậu ra ngoài.
Cửa đóng chặt lần thứ hai, chỉ còn lại Hữu Hữu và Dieter Rees.
Cậu có hơi lo lắng nhìn về phía cửa, khuôn mặt cực kỳ hoảng sợ nhưng đôi mắt lại có chút đắc ý vì thực hiện được ý đồ.
Cậu đứng lên một cách khó khăn, nói với hắn: “Cho tôi năm tiếng, tôi sẽ thực hiện giao hẹn của mình.”
Hắn nham hiểm nheo mắt: “Cậu đang ra điều kiện với tôi đấy à?”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc