Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 1648

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Mộc Tịch ngây ra hồi lâu, cuối cùng đành lùi một bước, trầm giọng nói: "Được rồi... Nếu đã vậy, cho tôi nghe giọng ba mẹ mình đi, tôi muốn biết rằng họ vẫn sống tốt!"
Bên kia cười lạnh: "Không được! Đừng đưa ra yêu cầu vô lý đó nữa!"
"Sao lại là yêu cầu vô lý? Đó là điều kiện, ít nhất tôi phải xác nhận được ba mẹ mình an toàn thì mới tiếp tục thực hiện giao hẹn!"
Mộc Tịch không thừa nhận họ đang làm giao dịch, hoặc là từ nào đó khiến cô cảm thấy áy náy!
Tất nhiên, người đàn ông không muốn lùi bước, hắn lạnh lùng nói: "Cô mơ đi!"
"Chẳng lẽ ông đã làm gì họ rồi sao?" Mộc Tịch hoài nghi trong lòng, cô nghi ngờ hỏi.
"Không có! Sao có thể như thế được! Bọn họ là cược của chúng ta. Sao tôi có thể gây khó dễ cho họ được!"
"Tôi không tin ông!"
"Cô không tin là chuyện của cô!"
"Vậy ông cứ cho tôi nghe giọng của họ đi!" Mộc Tịch cố chấp nói, đột nhiên cô uy hiếp: "Nếu không, tôi sẽ lấy lá thư mời kia lại!"
Bỗng nhiên, đầu dây bên kia yên lặng đến nỗi khiến người khác sợ hãi, dường như là vì chuyện vô vừa uy hiếp khi nãy, sau đó, một thoạt âm thanh sột soạt vang lên, chợt một giọng đàn ông run rẩy vang lên: "Mộc Tịch... Mộc Tịch..."
"Cha!"
Chỉ mới mấy ngày, giọng cha cô vô cùng sợ hãi. Cô lo lắng bất an đến nỗi khụy xuống đất, nước mắt lăn dài trên má: "Cha! Cha có khỏe không, mẹ sao rồi?"
Giọng cha cô vừa mệt mỏi vừa chịu đựng, còn có run sợ, không biết hôm nay cha mẹ cô bị ђàภђ ђạ như thế nào: "Cha vẫn ổn, con... Con không cần lo lắng."
Ông bảo cô không cần lo lắng, sao cô tin được đây?
Cô lo âu hỏi: "Họ có đánh hay ngược đãi gì cha không?"
"Không có... Họ không có ngược đãi cha..."
Mộc Tịch nghe vậy, cô càng không yên tâm hơn, trong lòng cô biết, họ ở đó cha cô sẽ không dám nói thật, tất nhiên sẽ trán*** tìm nhẹ, cô cẩn thận hỏi: "Họ có cho cha ăn không?"
Đầu dây bên kia lại yên lặng, tiếp theo lại là một loạt âm thanh sột soạt, giọng người đàn ông kia vang lên: "Nghe rõ chưa? Bọn họ vẫn ổn, cô có thể an tâm rồi!"
Mộc Tịch cắn răng, người đàn ông tiếp tục nói: "Nếu Vân Thi Thi không xuất hiện, cô đừng mong có thể gặp lại họ!"
"Tôi..."
"Cô cũng biết đó! Nếu cô dám báo cảnh sát hay nhờ người khác giúp đỡ, vậy cứ thử đi! Cô dám tiết lộ nửa câu thì đừng trách tôi ra tay độc ác!"
Nói xong, ông ta lập tức cúp điện thoại.
Mộc Tịch sợ hãi che miệng lại, cô cắn chặt ngón tay, lòng cô cùng khủng hoảng.
...
Chạng vạng tối, Vân Thi Thi đứng trước tủ quần áo chọn trang sức, Hữu Hữu ôm cửa, ngập ngừng hỏi: "Mẹ đang tìm gì sao?"
"Ngày mốt có một bữa tiệc từ thiện! Mẹ đang chuẩn bị đồ để tham dự."
"Tiệc từ thiện?" Sao cậu không nghe nói đến chuyện này.
Tiệc từ thiện, ý trên mặt chữ, mục đích của bữa tiệc chính là từ thiện.
Thông thường, có rất nhiều bữa tiệc từ thiện là do chính phủ đứng ra tổ chức.
Chủ yếu là thông qua việc tổ chức bữa tiệc để tiến hành bán đấu giá, sau khi khấu trừ lệ phí, số còn lại đều được dùng để làm từ thiện.
Mục đích sử dụng của số tiền bán đấu giá sẽ được công bố trước, hoặc là chuyển cho các tổ chức từ thiện có uy tín.
Nếu như có bữa tiệc từ thiện, cha cậu cũng phải nhận được thư mời mới đúng.
Thế nhưng, không nghe anh nói gì đến chuyện đó.
"Mẹ định đấu giá thứ gì vậy ạ?"
"Đồ trang sức mẹ đeo trong buổi liên hoan phim." Vân Thi Thi nói.
"Hả, mẹ chi hơi mạnh tay nhỉ!" Hữu Hữu híp mắt, cậu trêu chọc một câu.
"Tất nhiên rồi!"
Vân Thi Thi mở ngăn kéo ở giữa, bên trong có đủ loại trang sức xinh đẹp, cô cầm lấy một sợi dây chuyền hồng ngọc, cong môi nở nụ cười.
"Cứ đeo sợi dây chuyền này ở buổi liên hoan phim! Sau đó, dùng nó để bán đấu giá trong bữa tiệc từ thiện, nhất định có thể đưa ra một cái giá không nhỏ."
"Mẹ thật là gian xảo! Sợi dây chuyền này trị giá hơn một triệu, nếu ngày mai mẹ đeo nó tham dự buổi liên hoan phim mà được nhận giải thì giá trị của nó lại tăng thêm rồi."
Vân Thi Thi bẹo má cậu: "Hữu Hữu của mẹ à, sao con lại thông minh vậy chứ?"
"Chuyện đó cần phải hỏi mẹ đấy!"
Hữu Hữu nở nụ cười: "Sao mẹ lại sinh ra một đứa con thông minh như vậy chứ?"
"Ha ha!"
Những lời này, khiến cho tâm trạng Vân Thi Thi vô cùng vui vẻ, vì vậy cô quyết định, sẽ đeo sợi dây chuyền này tham gia buổi liên hoan phim quốc tế.
...
Liên hoan phim quốc tế diễn ra ở thành phố Hương Hải.
Buổi tối trước đó một ngày, Mộ Nhã Triết và Vân Thi Thi ngồi máy bay riêng để đến thành phố Hương Hải.
Vì để bà nhà của mình có thể xuất hiện chói lọi ở buổi liên hoan phim, Mộ Nhã Triết cố tình mời một đội Stylist cao cấp, chỉ để vợ mình có thể tỏa sáng trên thảm đỏ.
Chỉ là, sau khi sinh con rồi ở cử, lại thêm tuần trăng mật ngọt ngào, dường như dáng người Vân Thi Thi có hơi mập lên.
Cô cao 1m65, trước kia chỉ nặng có 50kg, hiện tại đã là 55kg.
Dáng người cô cao, theo lý mà nói thì 55kg không phải là con số kinh khủng, thế nhưng đối với một ngôi sao, khống chế cân nặng của mình cũng là một môn học quan trọng.
Đối với nghệ sĩ, cho dù tăng lên một kí, đó cũng là sự khác biệt rất lớn!
Khi đi thử dạ phục lúc sáng, Vân Thi Thi đặc biệt thích một chiếc váy, kết quả có làm thế nào cũng không kéo khóa lên được, cô lúng túng cởi lễ phục ra, xấu hổ muốn che mặt lại, chỉ đành biết cười khổ.
Hồi trước, mấy chiếc váy thế này cô đều mặc vào một cách dễ dàng.
Chỉ trải qua một cái tuần trăng mật, đã bị người đàn ông nào đó dùng đồ nướng, bít tết và các bữa tiệc nuôi cho đầy đặn.
Cô không dám tưởng tượng, sau khi xuất hiện ở buổi liên hoan phim, truyền thông sẽ đăng bài thế nào nữa!
Chắc lạ là, mập lên, vóc dáng biến dạng...
Chỉ cần nghĩ đến thôi tim Vân Thi Thi đã rất đau.
Chỉ là, vẫn may khi cô mập lên có 5kg, đa số tập trung vào đù* và ௱o^ЛƓ, mặc lễ phục vào không dễ nhìn ra.
Nếu bị mập ở mặt, chắc chắn cô sẽ không dám gặp ai, vậy thì thảm rồi!
May là trời sinh cô có khuôn mặt hình trái xoan, trắng hồng mềm mịn, dù cho lúc mang thai tăng đến 74kg thì mặt vẫn rất thon.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc