Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 1644

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Vân Thi Thi bỗng ngẩng đầu nhìn anh, gối đầu lên иgự¢ anh, trong mắt tràn đầy ý cười.
“Ông xã, anh biết không? Những ngày này là những ngày hạnh phúc nhất cuộc đời của em!”
Đời người sẽ có được những cảm giác hạnh phúc khác nhau.
Cô từng nghĩ rằng có hai đứa trẻ đáng yêu Hữu Hữu và Tiểu Thần chính là niềm hạnh phúc lớn nhất của bản thân.
Nhưng thật ra, đối với một người phụ nữ mà nói, chỉ có được người mình yêu yêu thương, tôn trọng, che chở, chăm sóc…
Mới là hạnh phúc thật sự!
Cô rất may mắn, gặp được anh, có được hạnh phúc như thế này.
Mộ Nhã Triết ôm chặt lấy cô, nhưng lại thấy cô lại đang nghĩ ngợi điều gì, mi mắt khẽ động đậy. Thật không biết cô lại đang suy nghĩ lung tung gì nữa.
“Đang nghĩ gì thế?”
“Em đang nghĩ…”
Vân Thi Thi bỗng thở dài: “Em đang nghĩ… Em đang nghĩ đến chuyện của cha em!”
“Ồ!”
Mộ Nhã Triết đáp lại một tiếng, nhưng không phản ứng gì thêm.
Vân Thi Thi bỗng có chút bất an, nắm lấy bàn tay anh, đan chặt mười ngón tay, lo lắng nói: “Anh không lo ông ấy sẽ đối phó với anh sao?”
“Lo chuyện gì?”
Mộ Nhã Triết thản nhiên: “Chẳng có gì đáng lo cả!”
Đối với anh, thứ quan trọng nhất không phải là tập đoàn, càng không phải gia thế giàu có không ai sánh bằng. Mà là vợ anh, hai người con trai và cô con gái bé bỏng đáng yêu.
Bốn người này chính là giới hạn của anh, người nào dám động vào họ thì anh sẽ nổi giận.
Cho nên, Cung Thiếu Ảnh không khiến anh bị uy Hi*p.
Một người, là con gái ruột của ông ta, là người con do người phụ nữ ông yêu nhất đời sinh ra.
Một người, là cháu gái ruột của ông, còn hai thằng nhóc còn lại cũng là cháu trai ruột của ông.
Hổ dữ không ăn thịt con.
Huống chi, hôm ở hôn lễ, anh có thể nhận thấy Cung Thiếu Ảnh tha thiết muốn hàn gắn với Vân Thi Thi đến nhường nào, sao ông ta có thể làm ra chuyện tổn hại đến anh được.
Cho nên, nếu đã như vậy thì anh chẳng có gì để phải lo nữa cả.
Anh hiểu, một khi tập đoàn Cụ Phong thật sự muốn đối phó với anh, tập đoàn lớn mạnh đến thế thì chuyện anh bị đánh bại chỉ là chuyện sớm muộn.
Có điều, anh không lo lắng.
Vân Thi Thi thì lại lo lắng không thôi.
Cho dù Cung Thiếu Ảnh là cha ruột của cô, cho dù giữa cô và ông có mối quan hệ mật thiết như vậy, nhưng cô lại chưa từng gặp gỡ tiếp xúc với ông dù chỉ một ngày.
Cô không biết ông là người thế nào, khi tức giận thì sẽ làm những chuyện ra sao.
Cô tự nói với mình, đối với ông ấy, cô phải bao dung, nhưng nếu ông ấy dám có hành vi gây tổn thương cho gia đình cô, cô tuyệt sẽ không tha thứ.
“Em lo, ông ấy sẽ đối phó với anh.”
Dừng một lúc, cô lại nói: “Em không biết, tình cảm mà ông ấy dành cho em là gì, đối với anh lại có mối thù gì, nhưng em không muốn ông ta làm hại anh.”
“Có một số việc, không phải em muốn là được. Người cố chấp như ông ấy, sẽ không vì một hai câu nói của em mà xóa giải hận thù với Mộ Gia.
“Vâng… em biết…”
Vân Thi Thi lại nói: “Nhưng mà, điều em có thể làm được, chính là bất luận thế nào cũng sẽ đứng bên cạnh anh, bất luận xảy ra chuyện gì cũng ở bên cạnh anh! Vĩnh viễn không rời xa nhau!”
“Ừm.”
Mộ Nhã Triết nhếch môi, siết chặt tay cô: “Bất luận thế nào, chúng ta cũng không rời xa nhau.”
Vân Thi Thi khẽ cười, giữ lấy gương mặt tuấn tú của anh, nhẹ nhàng đặt lên môi anh một nụ hôn mềm mại.
Hai người nhìn nhau cười, tình cảm trong mắt nhau đã nhiều đến mức không giấu được nữa.
Đã nói là tuần trăng mật chính là lần du lịch lãng mạn nhất trong cuộc đời của hai người.
Những ngày của kỳ trăng mật, Vân Thi Thi đã vứt hết toàn bộ những chuyện phiền muộn lại phía sau, không hề nhắc đến. Cô chỉ một lòng một dạ hưởng thụ kỳ trăng mật lãng mạn này.
Rời khỏi Bahamas, hai người tiếp tục đến Maldives, ôn lại sự ngọt ngào bên bờ biển.
Trước khi kết hôn họ đã từng đi nghỉ ở Maldives. Nhưng mà, cảm giác du lịch trước và sau khi kết hôn là hoàn toàn khác nhau.
Kỳ trăng mật ở Maldives, cảm giác như cả bầu trời cũng hóa thành màu hồng rực rỡ.
Họ chọn một căn Bungalow trên mặt nước thuộc khách sạn bảy sao, chỉ cần mở mắt ra là có thể thấy được cảnh biển mênh ௱ôЛƓ ngay bên cửa sổ.
Bầu trời xanh và bãi biển dài dường như hòa thành một, nhìn mãi cũng không thấy được điểm kết thúc.
Bungalow của Maldives nằm trên mặt nước, bên ngoài cửa sổ là ban công đầy nắng.
Bên ngoài ban công có cầu thang dẫn thẳng xuống biển. Chỉ cần bước xuống, ngồi ở bậc thang cuối cùng, hai chân thả xuống dòng nước, để nước biển ôm lấy đôi chân, cơ thể sẽ lập tức thoải mái, tinh thần sẽ trở nên phấn chấn.
Maldives là thánh địa khiến người khác lúc nào cũng phải lưu luyến không quên.
Tại đây, một khi đã ngã xuống ghế tắm nắng thì sẽ không muốn động đậy nữa.
Rời khỏi Maldives, hai người lại bay đến Paris, tận hưởng sự lãng mạn kiểu Pháp. Vốn dĩ cô cho rằng Paris chắc hẳn chính là điểm dừng chân cuối cùng của chuyến đi này.
Nhưng mãi đến khi máy bay hạ cánh, trước mắt cô là một quốc gia xa lạ, cô mới biết người đàn ông này đã lại mang cho cô thêm một sự bất ngờ.
Đảo Santorini trên biển Aegean được tạo thành từ một ngọn núi lửa.
Hòn đảo lớn nhất ở Santorini có tên là Thira.
Đây là điểm cực nam của quần đảo Cyclades, với diện tích bề mặt chỉ 96 km2 và dân số hơn 14.000 người, chủ yếu là người Hy Lạp.
Đã nói, nơi đây chính là cảnh giới cao nhất của sự lãng mạn trên thế giới.
Lời này hoàn toàn không sai.
“Mộ Nhã Triết, anh… anh rốt cuộc định hưởng tuần trăng mật này đến bao giờ?”
Vân Thi Thi dở khóc dở cười.
Người đàn ông lại vô cùng nghiêm túc nói: “Hôn lễ cả đời chỉ có một lần, tuần trăng mật cũng vậy. Sao không nhân dịp này mà tận hưởng thế giới hai người?”
Cô nghe mà vừa cảm động vừa bối rối.
Cô biết, người đàn ông này vẫn luôn muốn dùng hết khả năng để bù đắp cho cô, cũng biết rằng anh trước nay tuy không giỏi ăn nói, nhưng những gì anh dành cho cô lại rất nhiều.
Anh biết, trước đây thời gian của cô không nhiều, sau này do có ba đứa con nên thời gian riêng của cả hai sẽ càng ít!
Cho nên, nhân kỳ trăng mật này, anh muốn dùng hết khả năng của mình để bù đắp cho cô.
Cuối cùng hai người họ cũng kết thúc kỳ nghỉ trăng mật. Mặc dù tiếc nuối, nhưng vì nhớ ba người con ở nhà, nên họ lập tức trở về.
Lúc họ về đến nhà Hữu Hữu cũng đã về rồi.
Cậu không ở lại tập đoàn Cụ Phong quá lâu. Cung Thiếu Ảnh không biết khi nào sẽ về, những ngày ở trên đảo, Cung Kiệt đã đưa cậu đi làm quen với một số công việc tổng bộ. Do nhớ Nguyệt Dao nên cậu mới tranh thủ về sớm.
Tất nhiên, cậu không hề nhắc chuyện bản thân theo Cung Kiệt đến tổng bộ của Cụ Phong. Cậu sợ Vân Thi Thi sẽ lo lắng.
Mộ Dịch Thần đương nhiên cũng không hé răng nửa lời.
Những ngày Hữu Hữu không có ở đây, thằng nhóc này đã bị cô em gái dày vò không thôi.
Chăm sóc một đứa trẻ không phải chuyện dễ dàng. Huống chi, Mộ Dịch Thần luôn tự cố gắng, không nhờ vả người khác.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc