Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 1641

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

“Mấy tuổi ạ?”
“Hai mươi ba tuổi!”
Hữu Hữu nhẹ vuốt cằm.
“Golan?”
Trong tổ EITS, Hữu Hữu với Golan nảy sinh mâu thuẫn ý kiến.
Golan từng nghi ngờ kế hoạch “Thiên Nhãn” của cậu là chuyện viển vông, căn bản không thể thực hiện được, hơn nữa, còn liệt kê rất nhiều lý do bất khả thi, rất đầy đủ.
Hữu Hữu cũng đâu chịu thua, sở dĩ cậu đề xuất kế hoạch này cũng là vì đã dốc lòng suy xét, lại còn tính toán cả ngàn vạn lần!
Ban đầu, ý tưởng này được nảy sinh ra trong thang máy. Cậu cùng mẹ đứng trong thang máy, thang máy bỗng gặp chút trục trặc nhỏ. Khi mẹ cậu gọi điện thoại, tín hiệu bị cản lại, căn bản không thể gọi điện ra ngoài, không thể phát tín hiệu cầu cứu.
Nhưng chính vì một sự cố nho nhỏ như thế, cậu lại thình lình nghĩ ra một ý tưởng.
Giả như, cả thế giới này đều bị một mạng lưới tín hiệu siêu mạnh lũng đoạn, nếu dùng bộ truyền phát chặn sóng, thì khi đó, máy bay không thể cất cánh, thông tin bị nhiễu loạn, tên lửa đạn đạo khó xác định chính xác vị trí, ngay cả phóng đi cũng thế.
Trong thế giới thông tin ngày nay, lúc nào cũng vậy, mạng lưới tín hiệu đều bao trùm tất cả.
Như vậy, điều đó có nghĩa là ai khống chế được mạng lưới tín hiệu này đều có thể trở thành chúa tể của thế giới tương lai?
Khi cậu đề xuất ý tưởng này, Golan liền lập tức bác bỏ.
Về cơ bản là không thể thực hiện được.
Tuy nhiên, Hữu Hữu cho rằng, tuy rất khó triển khai, nhưng nếu kế hoạch này được đưa vào thực hiện và không ngừng cải tiến, nội trong mười năm thôi, dự án này có thể hình thành dưới dạng sơ khai, về sau sẽ ngày càng hoàn thiện. Có lẽ, ngày nó thành hiện thực không còn xa.
Chỉ là, ý tưởng này của cậu quá táo bạo, không ai dám đồng ý.
Hữu Hữu dùng thời gian buổi tối để thiết kế bản vẽ của bộ phát tín hiệu, trình lên cấp hội đồng của Tập Đoàn Cụ Phong, Golan xem qua, không nói gì, cũng đồng ý rằng kế hoạch này có thể thực thi, Tập Đoàn Cụ Phong liền nhanh chóng thành lập tổ đặc biệt ‘EITS’.
Tổ đội không ngừng thu nạp thành viên, đến hôm nay, tổ EITS đã có hai mươi lăm nhà nghiên cứu khoa học hàng đầu.
Thế nhưng, cậu nhóc con đứng ra đề xuất ý tưởng này đã vắng mặt trong giai đoạn nghiên cứu và phát triển dự án khá lâu rồi.
Thời gian trước, hồi Nguyệt Dao mới sinh ra, còn mẹ cậu kết hôn, cậu đã bỏ quên hai mươi lăm thành viên trong tổ, chỉ chú tâm vào hai sự kiện trên, hoàn toàn quên mất kế hoạch “Thiên Nhãn”.
Khi Cung Kiệt dẫn Hữu Hữu bước vào văn phòng tổ đặc biệt, qua một đại sảnh cao năm thước, bỗng gặp một người đàn ông mặc áo sơ-mi đen đang tiến về cửa chính, tay cầm một quả táo rồi đưa lên miệng cắn một miếng. Cung Kiệt tình cờ gặp lại nên có chút kinh ngạc.
“Quay về tổng bộ khi nào thế?”
“Thật trùng hợp quá.”
Cung Kiệt nở nụ cười trên môi, nắm tay Hữu Hữu đẩy lên trước mặt Golan, mỉm cười nói: “Golan, xin trân trọng giới thiệu với cậu đứa bé này.”
“Đứa bé?”
Hữu Hữu ngẩng đầu, đánh giá người đàn ông trước mặt, chỉ thấy người đó rất cao, dáng thẳng tắp, mặt mũi uyên thâm, đẹp trai đúng chuẩn người mang dòng máu châu u, mái tóc vàng lấp lánh đẹp tuyệt, mắt xanh thẫm, một vẻ đẹp thâm trầm với ngũ quan hài hòa, tuấn mỹ hớp hồn người.
Người đàn ông này chính là Golan?
Golan cắn một miếng táo, nhìn đứa nhóc đứng trước mặt, mở to mắt đánh giá mình. Hắn cũng nhìn lại xem xét mặt mũi của Hữu Hữu, thấy rất giống Cung Kiệt, giật mình đánh rơi quả táo trong tay xuống đất, đánh một tiếng “bộp”.
Vừa khi Hữu Hữu còn đang chưa hiểu chuyện gì, Golan kinh ngạc kéo cổ áo Cung Kiệt, ngạc nhiên nói: “Cung Kiệt, đứa bé này...đứa bé này là...”
“Cậu nhận ra rồi?”
“Đương nhiên! Nó giống anh thế kia mà...”
Cung Kiệt còn tưởng Golan đoán được thân phận của Hữu Hữu, thấy hắn bỗng ngó nghiêng tránh tai mắt người ngoài, hạ giọng ghé sát tai anh chất vấn: “Chuyện xảy ra khi nào?”
Cung Kiệt: “...?”
“Anh có vợ khi nào thế?”
“....” Có vẻ hắn hiểu nhầm chuyện gì rồi.
“Ông chủ có biết chuyện này không?”
Cung Kiệt tái mặt đáp: “Nó là Hữu Hữu.”
“....”
Golan lại hết hồn, nhất thời không phản ứng lại, ánh mắt lia thẳng đến cậu nhóc mang khí chất nho nhã trước mặt, hắn liền hiểu ra điều gì đó, miệng bỗng nhiên há hốc.
“Hơ...”
....
“Hữu Hữu?!”
Trong phòng họp, mọi người giật mình nhìn người đứng bên cạnh Cung Kiệt, một đứa nhóc trắng trẻo đáng yêu, không khí nhất thời náo loạn!
Golan cũng vừa mới tiếp nhận được chuyện này là thật, chỉ vào Hữu Hữu nói: “Hữu Hữu thật ra mới chỉ bảy tuổi! Thế giới này thật điên rồ quá mà!”
Alice đứng một bên, mắt hướng về phía Hữu Hữu đánh giá kỹ càng: “Trên đời này thật sự có một đứa bé thiên tài như vậy sao? Mới sáu tuổi đã đề ra ý tưởng điên rồ đến thế... Chắc tôi sẽ mang nó ra thí nghiệm, xem xem gien có biến dị không!”
Cung Kiệt liền ôm Hữu Hữu vào lòng: “Alice, cô dám. Đây là cháu gọi tôi là cậu, mấy người dám động vào một sợi tóc của nó thử xem?!”
“Cháu gọi bằng cậu?!”
Mọi người lại bị lời nói này làm cho kinh ngạc, loạn cả lên!
“Cháu gọi bằng cậu?!”
“Kiệt, anh nói Hữu Hữu là cháu gọi anh bằng cậu?!”
Cả đám người lại bàn luận sôi nổi.
Hữu Hữu đứng một bên, mở to mắt nhìn.
Vốn dĩ, trong trí tưởng tượng của cậu, sảnh làm việc của tổ EITS hẳn chỉ toàn là khoa học kỹ thuật, các nhà nghiên cứu ra ra vào vào, âu phục thẳng thớm, cẩn thận tỉ mỉ, nét mặt chăm chú, nhưng ngồi trước mặt cậu là hơn hai mươi người, có người mặc áo choàng dài trắng, mang cặp kín*** trĩu, số khác ôm cuốn sổ, đầu tóc rối bù.
Thật khó tưởng tượng, đây đều là các nhà khoa học tinh anh của Tập Đoàn Cụ Phong.
Càng khó tưởng tượng hơn khi tuyệt đại đa số các thiết bị quân sự tinh vi, bản thiết kế VK của Tập Đoàn Cụ Phong đều từ bàn tay của những người này.
Hữu Hữu ngồi xổm, mắt lại lướt qua tò mò đánh giá Golan. Hắn hết xoa xoa mặt, lại chà nhẹ bàn tay nhỏ nhắn, vẻ khó tin lắm, tựa như chuyện xảy ra trước mặt chỉ là ảo ảnh, không phải thật.
“Trời ạ! Một đứa nhóc trắng trẻo hồng hào! Giống như bánh gạo nếp nắm vậy...”
Hữu Hữu bình tĩnh chộp lấy tay anh ta giật ra, hô một tiếng “bang”, mu bàn tay Golan bị đánh đỏ ửng một mảng.
Anh chàng cao lớn đó tội nghiệp xoa lấy mu bàn tay, giọng vô tội: “Chơi ác quá nha.”
Hữu Hữu thản nhiên nói: “Golan, trên mạng, thái độ của chú đối với tôi không phải như thế.”
Tổ đặc biệt EITS có một mạng Internet chuyên biệt, dùng để liên lạc với nhau. Trên mạng, thái độ Golan đối với cậu hoàn toàn cao ngạo, lạnh lùng. Theo lời Cung Kiệt nói, Golan vẫn cho rằng người đưa ra ý tưởng đó, có suy nghĩ thiên tài dị biệt như thế mà chỉ là đứa bé bảy tuổi, thì quả thực là vô căn cứ.
Nhưng hắn đã bị sự thật đấm thẳng vào mặt rồi.
Vốn dĩ, Golan có chút thành kiến với Hữu Hữu, nhưng rõ ràng trước mắt là một cậu nhóc, hắn liền bị vẻ đáng yêu xinh xắn kia của nó làm cho xiêu lòng rồi!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc