Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 1632

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Cung Kiệt sắp bùng nổ rồi.
Sao thằng bé lại gác máy?
Cung Kiệt cũng lười cùng đứa nhỏ so đo, bàn về ác miệng mà nói nếu anh tự xưng đứng thứ hai thì Hữu Hữu tuyệt đối đứng thứ nhất.
Cũng không biết tên này có mạch suy nghĩ kiểu gì nữa, có lúc trong thời điểm ngẫu nhiên đột nhiên nói ra một câu, quả nhiên có thể tức ૮ɦếƭ người không đền mạng.
Cung Kiệt đối với đứa bé này cũng phải chịu thua.
“Không nói cái này nữa!”
Cung Kiệt cười nói.
“Có cần cậu dẫn cháu đi thăm tàu hàng một chút không?”
Hữu Hữu vui vẻ gật đầu.
Tàu hàng rất lớn, lớn chừng nào?
Trọng lượng vẫn tải hàng hóa là 15000TEU.
Tóm lại, tổng cộng có mấy trăm cái kho để hàng hóa chuyên chở.
Trong đó có mười kho lớn để dự trữ cho kho hàng chuyên chở, chuyên biệt dùng cho những linh kiện hàng hóa lớn.
Ví như linh kiện của máy bay chiến đấu, ví như một ít linh kiện quan trọng cho công nghiệp nặng.
Tập đoàn Cụ Phong tham gia vào rất nhiều lĩnh vực, nhỏ nhất là S***g ống đạn dược, lớn nhất là máy bay chiến đấu, chế tạo công nghệ hàng đầu.
Nhưng mà bởi vì tính đặc thù của máy bay chiến đấu trái ngược với máy bay cùng tàu hỏa, bình thường đều là dùng tàu hàng chịu tải.
Máy bay chiến đấu rất lớn nên khi vận chuyển thường thường sẽ đem một chiếc máy bay tách thành các linh kiện, vận chuyển bằng container.
Chỉ là một cánh đã muốn chiếm trọn một kho lớn để hàng hóa chuyên chở.
Bởi vậy, các kho lớn để hàng hóa chuyên chở trên tàu hàng này đều dùng để vận chuyển linh kiện máy bay chiến đấu.
Bình thường có thể vận chuyển mười chiếc máy bay chiến đấu.
Hữu Hữu lần lượt nhìn thấy, giật mình không nhỏ.
Cửa kho hàng trước mắt mở ra, cậu đứng ở cửa nhà kho cao tám mét mới ý thức được tàu hàng này thật lớn.
Chỉ là cửa kho thôi đã cao tám mét, quá chấn động rồi.
“Hóa ra chiếc máy bay chiến đấu Sát 1-2 lớn như vậy?”
“Nếu không thì sao?”
Cung Kiệt tựa ở cửa, nụ cười thâm thúy.
“Bộ phận linh kiện của máy bay chiến đấu này vẫn là bắt nguồn từ thiết kế của cháu.”
Anh đi tới trước mặt Hữu Hữu, trầm giọng nói:
“Chiếc phi cơ chiến đấu này trị giá ba trăm triệu đô la Mỹ. Thực chiến chứng minh so với chiếc M của nước Hùng Ưng, Sát 1-2 càng thích hợp với chiến trường Bắc Phi.”
“Theo cháu tính toán, chiếc máy bay chiến đấu này bất quá cũng hơn mười triệu. Trái ngược hoàn toàn với giá của Cụ Phong, tuyệt đối là giá cải trắng rồi. Vũ khí, quả thực là lãi kếch xù rồi.”
“Ba trăm triệu này, không phải mua máy bay chiến đấu mà là mua chiến trường Bắc Phi, chính phủ hạn chế được lợi thế lớn nhất của tổ chức vũ trang. Ba trăm triệu này, tuy rằng rất đắt, thế nhưng bọn họ cũng rút tiền rất dứt khoát, đồng thời cũng cắt thịt nhịn đau mà đem quyền khai thác một mảnh khu mỏ tặng cho Cụ Phong.”
“Thật đê tiện.”
Cung Kiệt không nghĩ vậy.
“Đê tiện, tại sao đê tiện?”
“Cậu nghĩ rằng cháu không biết? Chính phủ Bắc Phi náo loạn, tổ chức vũ trang phản chính phủ có năng lực chống lại chính phủ bởi vì Cụ Phong bán cho bọn họ một số VK uy lực lớn, một cái đạn tên lửa trực tiếp san bằng tòa nhà quốc hội, nếu không quân chính phủ cũng không nóng lòng mà mua bộ máy bay chiến đấu này.”
Nói như vậy, hình như có hơi phức tạp.
Có thể sự thật rất đơn giản.
Bắc Phi chiến loạn, khởi đầu chính là Cung Kiệt bán cho quân phản chính phủ một số VK làm cho lần đầu họ đã thành công đánh cho chính phủ đến trở tay không kịp, tòa nhà quốc hội trực tiếp bị thổi bay thành một mảnh phế tích, bởi vậy quân chính phủ vì muốn ngăn cản cục diện mới không thể không nhập vào rất nhiều VK từ từ tập đoàn Cụ Phong.
Nếu không thì nói như thế nào, Cụ Phong chính là tập đoàn gian thương lớn nhất.
Không mua bán không gian dối, lời này cũng không phải không có đạo lý.
Cung Thiếu Ảnh là thương nhân, sẽ không làm chuyện làm ăn lỗ vốn.
Cho dù tập đoàn Cụ Phong không gây nên chiến tranh, nhưng lại đem chiến tranh mở rộng thêm.
Thế giới này mỗi ngày đều là khói thuốc S***g tràn ngập, nhưng trong 60% chiến tranh vì Cụ Phong mà sinh cũng có 20% chiến tranh vì Cụ Phong mà dừng.
Nói cách khác, sở dĩ tập đoàn Cụ Phong khiến người ta vừa nghe tiếng đã sợ mất mật bởi vì Cụ Phong lắm quyền phát ngôn lớn nhất trong chiến tranh.
Ánh mắt Cung Kiệt thâm thúy nhìn Hữu Hữu, câu môi nở nụ cười.
“Hữu Hữu, cháu làm cho cậu càng ngày càng phải nhìn với cặp mắt khác xưa.”
“Như nhau cả thôi.”
Cung Kiệt bỗng dưng chuyển đề tài.
“Có điều, nói về dã tâm, cháu so với với cậu càng ác hơn một bậc, cho đến nay, ‘Quyền khống chế trên không’ của cháu là kế hoạch điên cuồng nhất cậu từng gặp.”
“Kế hoạch ‘Thiên Nhãn’ của cháu, ước nguyện ban đầu là giữ gìn hòa bình thế giới.”
“Hả? Cháu làm sao biết một khi kế hoạch ‘Thiên Nhãn’ nghiên cứu phát minh thành công liền thật sự có thể giữ gìn hòa bình thế giới?”
Cung Kiệt dừng một chút, lại nói:
“Trên đời này, dã tâm của con người xưa nay vĩnh viễn không có điểm dừng. Lịch sử tồn tại của nhân loại đã kéo dài bao lâu liền tồn tại bấy lâu lịch sử chiến tranh. Dã tâm của con người, vĩnh viễn không đáy.Thuở xưa, chiến tranh cổ đại là vì đoạt quyền, vì đoạt được tài nguyên. Châu Phi và Trung Đông sở dĩ chiến loạn không ngừng chính là bởi vì phong phú khoáng sản, dầu mỏ và khí đốt.”
“Dã tâm của con người, xác thực không có điểm dừng, cho dù địa cầu hủy diệt, bầu trời vẫn còn đó.”
Hữu Hữu khoanh tay, trong mắt ẩn giấu nụ cười.
“Dòng sông sẽ khô cạn, lục địa sẽ khô kiệt, song bầu trời mênh ௱ôЛƓ sẽ không có ngày kia. Một khi nắm giữ quyền khống chế bầu trời mới thật sự nắm thế giới trong tay. Ai là người đầu tiên đạt được ‘Quyền khống chế trên không’ chính là đạt được năng lực thống trị thế giới. Đến lúc đó, hòa bình thế giới không còn là vấn đề nữa.”
Cung Kiệt nhìn đứa bé trước mắt, trong sạch đáng yêu, gò má mập mạp giống như thứ ngọc thượng phẩm.
Khó có thể tưởng tượng mấy câu nói như vậy xuất phát từ miệng của một đứa bé.
Đáng mừng, đứa bé này là cháu trai anh, bằng không khó có thể tưởng tượng nếu như trở thành kẻ địch sẽ đáng sợ như thế nào.
Hành trình trên biển, nếu đem ra so với máy bay, mất nhiều thời gian hơn, tàu hàng cần ngừng ở bến cảng Vidoman, phân phát một số đơn hàng sau đó lại chạy tới tổng bộ Cụ Phong.
Có điều đây là lần đầu tiên Hữu Hữu ngồi tàu hàng, đối với tất cả mọi thứ đều tràn ngập hiếu kỳ.
Cung Kiệt cũng sẽ cùng hắn đề cập đến một số VK, một ít chuyện lí thú phát sinh ở trên biển.
“Có một lần đi ngang qua eo biển Xô-ma-li gặp phải một nhóm ςướק điếc không sợ S***g, bao vây chặn đường. ςướק tàu chở hàng của bọn ta, mạnh mẽ lên thuyền.”
Hữu Hữu nghe xong, sắc mặt ngớ ngẩn.
“Những tên hải tặc này thật lớn gan, dám bắt cóc tập đoàn Cụ Phong?”
“Ngày ấy trên tàu không có treo cờ.”
Thông thường mà nói, trên tàu chở hàng của tập đoàn Cụ Phong sẽ có gắn nhận dạng của tập đoàn, dù là hải tặc hung hăng cũng không dám nghĩ tới tùy ý làm bậy.
Hải tặc Xô-ma-li, nổi tiếng là xấu nhất trên hải vực.
Đây là một đoàn chuyên phạm tội ςướק đoạt thuyền của nước khác trên biển, thuận theo nội chiến Xô-ma-li bùng phát, vịnh Aiden vùng này càng có nhiều hải tặc hoạt động, từng nhiều lần phát sinh bắt cóc, thậm chí là sát hại thuyền viên.
Trong đó những độ ác danh nhất phải kể đến đội Putland, Merka.
Hữu Hữu cũng nghe qua một chút về tội ác ở Xô-ma-li.
Xô-ma-li là một trong những quốc gia không phát triển nhất trên thế giới, nền tảng công nghiệp bạc nhược, kinh tế suy thoái, lại thêm chiến tranh ảnh hưởng, kinh tế càng suy yếu lợi hại.
Phàm là người đi biển đều biết hải tặc Xô-ma-li, nhưng vịnh Aiden thường thường không nằm trong những con đường mà các nhiều người đi qua.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc