Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 1628

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Trong lòng Mộ Yến Thừa lại càng thêm khó chịu.
Một mặt, anh ta ghen tỵ Mộ Nhã Triết tài giỏi, dù rời khỏi Mộ thị, nhưng không những không hề trắng tay, mà lại còn huy hoàng hơn trước bao nhiêu!
Ngược lại anh ta thì sao?
Anh ta yêu Mạnh Tinh Tuyết như vậy, nhưng lại không thể kết hôn cùng cô, còn không phải cũng là vì vậy sao?
Cho dù anh ta lên làm gia chủ nhà họ Mộ thì thế nào chứ?
Còn không phải chỉ là một con rối, không được nắm quyền, luôn phải nhìn sắc mặt Mộ Lâm Phong mà làm việc?
Chờ đến khi Mộ Nhã Triết cùng Vân Thi Thi đến bàn tiệc của bọn họ kính R*ợ*u, mọi khách mời khác đều kích động đứng lên, chỉ có Mộ Lâm Phong và Mộ Yến Thừa rầu rĩ không vui ngồi tại chỗ, vẻ mặt mất tự nhiên, vừa có chút xấu hổ, nhưng phần lớn lại là khó chịu!
Lại nhìn Mộ Nhã Triết, anh vẫn bình tĩnh mỉm cười, nhưng chẳng lẽ chỉ trông cậy vào việc kính một chén R*ợ*u, liền có thể “nhất tiếu mẫn ân cừu”*?
*nhất tiếu mẫn ân cừu: cười một tiếng liền quên hết thù oán.
Mộ Nhã Triết nhìn Mộ Lâm Phong, cong môi cười một tiếng, thản nhiên nói: “Chú hai, mời.”
Tư thái của anh mặc dù không ngạo mạn, nhưng cũng không có mấy phần tôn kính, cùng lắm chỉ giới hạn ở hai chữ “chú hai” mà thôi.
Lúc này Mộ Lâm Phong mới cầm chén R*ợ*u đứng lên, nhìn anh một cái, sau đó lại quay qua nhìn Vân Thi Thi, cố gắng muốn nở nụ cười, nhưng lại không nén được vẻ mặt khó chịu, cho dù cười, cũng càng làm người ta cảm thấy khó chịu.
“Chúc mừng!”
Ông ta lạnh nhạt nói một câu như vậy, liền bưng chén R*ợ*u, uống một hơi cạn sạch.
Trong lòng thầm nghĩ, thằng nhóc Mộ Nhã Triết này, coi như còn biết nể tình, đến bàn ông ta kính R*ợ*u.
Mộ yến thần thấy Mộ Lâm Phong đứng lên mời R*ợ*u, cũng bất đắc dĩ cầm chén R*ợ*u đứng lên, lạnh nhạt nói: “Anh hai, chúc anh tân hôn hạnh phúc!”
Sau đó anh ta cũng cầm chén R*ợ*u uống một hơi cạn sạch rồi im lặng ngồi xuống, một câu dư thừa cũng không có.
Trong mắt bọn họ, Mộ Nhã Triết làm vậy, cũng chỉ là diễu võ giương oai với bọn họ mà thôi.
Nhưng thực tế thì sao?
Người đàn ông xấu xa nào đó, đúng thật là muốn diễu võ dương oai, mời bọn họ đến hôn lễ, chẳng qua là chắc chắn bọn họ ngại mất mặt, sẽ không dám làm ra chuyện gì, bọn họ đã chịu đến, nhất định sẽ phải cho anh phần mặt mũi này.
Có thể mục đích của Mộ Nhã Triết tuyệt đối không đơn thuần, khách quý đang ngồi ở hôn lễ này, có không ít người là đối tác làm ăn, anh muốn để bọn họ hiểu được, thực lực hiện giờ của tập đoàn Thánh Ngự.
Anh muốn, sau này bọn họ đừng có làm ra loại chuyện lấy trứng chọi với đá, gây sự với anh!
“Chú hai, Yến Thừa, hai người đã đến, cháu dĩ nhiên cũng phải cảm ơn! Những chuyện khó chịu trước đây của tôi với nhà họ Mộ, liền để nó bay theo quá khứ đi!”
Mộ Nhã Triết lại rót một chén R*ợ*u, kính hai người.
Khóe miệng Mộ Lâm Phong run rẩy, lúc này ông ta không thể không đứng dậy, miễn cưỡng nặn ra một nụ cười.
“Nhã Triết à, lúc trước chú hai quả thật không nhìn lầm cháu! Nhìn cháu bây giờ có được thành tựu huy hoàng, chú hai cũng mừng cho cháu!”
Mộ Yến Thừa lại có chút không cam lòng, chỉ đơn giản dứng dậy, Khương Thân đi tới, khinh bỉ nhìn anh ta, rót đầy R*ợ*u vào chén, nhưng lại lạnh nhạt nói: “Cậu hai Mộ, hôm nay là ngày vui của lão đại chúng tôi, là dịp khó có được, anh cứ ăn uống tự nhiên!”
Mộ Yến Thừa nghe được lời này, vẻ mặt liền buồn nôn giống như vừa nuốt phải con ruồi vậy.
Ăn uống tự nhiên?
Anh ta không phun ra xem như đã là nể tình!
Khương Thân này, quả thật là muốn ăn đòn.
Mộ Lâm Phong cân nhắc thật lâu, đột nhiên mở miệng nói: “Nhã Triết, đúng lúc khó có dịp gặp được cháu, chú có chuyện muốn bàn bạc với cháu một chút!”
“Hôm nay là ngày cháu kết hôn, không nói chuyện công việc!”
Ngay trước mặt mọi người, ông ta đã mở miệng muốn nói chuyện nhà họ Mộ, nhưng lại bị một câu bâng quơ của anh chặn họng, nhất thời vô cùng xấu hổ.
Chờ đến khi Mộ Nhã Triết và Vân Thi Thi đi xa, Mộ Lâm Phong vẫn còn nén giận, ngồi xuống chỗ của mình, sắc mặt tái nhợt.
Thằng nhóc này, bây giờ đủ lông đủ cánh rồi, đến lời của ông ta, cũng dám phản bác!
Nhưng ông ta cũng không nghĩ lại, lúc trước ông ta quyết tâm đuổi Mộ Nhã Triết rời khỏi nhà họ Mộ, không hề lưu lại cho anh một con đường, bây giờ lại muốn lợi dụng anh, căn bản chính là mơ mộng hão huyền!
Ngồi cùng bàn ông ta, đều là mấy đổng sự* tập đoàn xuyên quốc gia, nghe vậy, cũng cười nói: “Mộ nhị, hôm nay là ngày vui của tổng giám đốc Mộ, chuyện công việc, không nên bàn vào hôm nay đâu!”
*Đổng sự: thành viên ban giám đốc; ủy viên quản trị; thành viên hội đồng quản trị.
“Sẽ không phải chuyện gần đây Mộ thị thiếu hụt tài chính đấy chứ?”
Đổng sự tập đoàn Thịnh Hoa, Vương Thiên Thạch cười nói: “Đoạn thời gian trước, tôi nghe trợ lý nói, nhà họ Mộ có người đến tìm tôi, Mộ nhị, là vì chuyện này sao?”
“Ha ha! Nhà họ Mộ sao lại xuất hiện chuyện thiếu hụt tài chính được chứ?”
Một người đàn ông khác, mặc dù Mộ Lâm Phong không nhận ra ông ta, nhưng có lẽ là địa vị ngang hàng với Vương Thiên Thạch, cười nói: “Đổng sự Vương, chẳng lẽ ông không ở trong nước nhiều năm, nên không biết? Nhà họ Mộ là gia tộc giàu có nhất thủ đô, tài sản phải lên đến con số hàng vạn tỷ, sao lại có chuyện thiếu hụt tài chính được?”
Mộ Lâm Phong khổ không có chỗ nói, kìm nén một ngụm khí đen, lại không có chỗ phát tiết!
Không sai!
Trước đây Mộ thị thật sự giàu có, tài sản lên đến hàng vạn tỉ, từng vô cùng nở mày nở mặt.
Nhưng mà số tiền này, đều nằm trong tay mấy đổng sự của tập đoàn!
Lúc Mộ Nhã Triết rời đi, những cổ đông này cũng thay nhau bỏ cỗ, mang theo mấy nghìn tỉ tài sản, đầu tư vào tập đoàn Thánh Ngự, bây giờ Mộ thị, bên ngoài thì vẻ vang, nhưng mà thực chất tình hình bên trong như thế nào, chỉ có Mộ Lâm Phong biết rõ!
Hiện tại Mộ thị, tài sản mà có được chỉ khoảng mười mấy tỉ thôi, đã coi như là không tệ rồi!
Nợ ૮ɦếƭ của tập đoàn đầy một đống, sổ nợ năm xưa càng lằng nhằng hơn, con số phải lên đến tận trời rồi!
Bao nhiêu tư sản trên danh nghĩa đều nhao nhao, chờ đầu tư lấy lãi, nhưng lại xuất hiện vấn đề thiếu hụt tài chính, hạng múc gác lại một ngày, chính là tăng thêm một phần lỗ, hôm nay đã sớm trở nên nợ nần chồng chất, thu không đủ chi!
Bây giờ, cũng chỉ có thể dựa vào số tiền thu được từ mấy bệnh viện để chèo chống, nhưng lại cũng không biết còn có thể kiên trì bao lâu!
Rất nhiều hạng mục đều trở thành tài sản bất hợp pháp, bị chính phủ thu mua cưỡng chế.
Mặt ngoài, nhà họ Mộ vẫn là gia tộc giàu có vẻ vang, nhưng lại không biết Mộ Lâm Phong để có thể duy trì được danh tiếng này, phải chịu biết bao khổ sở!
Nhưng ông ta lại không thể chịu thua, lại càng không thể để lộ tin tức Mộ thị nay không bằng xưa, tay trắng gán nợ, nếu là như vậy, mấy cổ đông còn lại của Mộ thị, thấy Mộ thị mất đi vị thế, sẽ càng muốn rời đi!
Hội đồng quản trị những năm qua, đều có Mộ Nhã Triết điều hành, trong lúc họp hội nghị đều là bàn bạc hạng mục đầu tư, các lĩnh vực mới cần khai phát.
Bây giờ, lúc họp hội đồng quản trị, lại không ngừng báo cáo tình trạng nợ xấu, nợ ૮ɦếƭ, Mộ Lâm Phong càng phải vất vả trấn an tâm tình của mấy Đổng sự, cố gắng xây dựng phương hướng đầu tư lý tưởng cho họ.
Nhưng mà kế hoạch có tốt đẹp thế nào, cũng đều chỉ là nói dễ hơn làm.
Mộ thị bây giờ đã mất đi vị thế của ngày xưa!
Mộ Lâm Phong cũng từng nghĩ, nếu không, ông ta mặt dày, mời Mộ Nhã Triết trở về chủ trì mọi chuyện.
Nhưng ông ta lại không bỏ được sĩ diện, cũng không dám tùy ý làm bậy, ông ta sợ Mộ Nhã Triết có dã tâm, sẽ chiếm đoạt Mộ thị.
Đến lúc đó, ông ta có muốn khóc cũng không rơi nổi nước mắt!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc