Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 1627

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

—— Ông không nghĩ rằng con gái ruột của mình, cũng sẽ căm ghét ông giống như ông căm ghét nhà họ Mộ ư?
Hữu Hữu rốt cuộc nhịn không được, đứng chắn trước mặt Vân Thi Thi, nói với Cung Thiếu Ảnh: “Cha cháu và mẹ cháu thật tình yêu nhau! Ông Cung, ông sẽ không thật sự nhẫn tâm chia rẽ cha mẹ cháu chứ? Mẹ cháu chấp nhận cha, cháu và Tiểu Dịch Thần cũng chấp nhận cha! Cháu không hy vọng bởi vì ông tham gia, mà sẽ mất đi cha!”
Cung Thiếu Ảnh rũ mắt, tầm mắt dừng ở trên người cậu, ánh mắt có chút kinh ngạc!
Ông nhận ra bánh bao nhỏ trắng trẻo đáng yêu này.
Trước đây, thủ hạ của ông điều tra về Vân Thi Thi, cũng thu được một số tin tức về hai đứa nhỏ.
Gen, là một thứ kỳ diệu cỡ nào.
Lúc trước, Mộ Khuynh Thành sinh cho ông một đôi long phượng thai, mà con gái của bà lại sinh cho ông hai đứa cháu ngoại đáng yêu.
Lúc ấy, ông nhìn hai bức ảnh, liền cảm khái không ngừng!
Thì ra, ngay cả cháu ngoại ông cũng đã có rồi.
Hai bánh bao nhỏ này, lớn lên cũng thật đáng yêu, làn da trắng trẻo mịn màng, đôi mắt long lanh có thần, khuôn mặt có vài nét phảng phất bóng dáng của Mộ Khuynh Thành.
Đây là hai đứa cháu ngoại của ông!
Một đứa là Vân Thiên Hữu, một đứa là Mộ dịch thần!
Hữu Hữu nhìn người đàn ông khí thế mạnh mẽ trước mặt, nhưng hoàn toàn không chút kính sợ, biểu tình trấn tĩnh tự nhiên, ngẩng đầu nhìn ông.
Mà Tiểu Dịch Thần lại có chút rụt rè nhìn ông, cậu biết người đàn ông này là cha của mẹ cậu, cũng tức là ông ngoại của cậu!
Chỉ là, cậu không hề cảm thấy có chút thân thiết nào cả.
“Ông Cung, xin ông suy xét cho kỹ! Hận thù có quan trọng đến mức đó sao? Quan trọng đến mức ngay cả hạnh phúc của mẹ cháu, cũng có thể hy sinh sao?”
Cung Thiếu Ảnh run run khóe miệng, ông ngẩng đầu, nhìn thoáng qua Vân Thi Thi đang đứng trước mặt ông. Đây chính là con gái ông, là đứa con gái mà ông vẫn luôn nhớ mong, nhưng giờ phút này, trên mặt cô lại lộ ra vẻ lạnh nhạt
Thậm chí trong mắt cô, còn có phần địch ý, có thăm dò, cũng có vài phần khiếp sợ!
Tại sao cô không muốn nhận ông chứ?
Nhưng mà, đối với ông, cô sao không thể không hận được?
Quả thật, cô nói không sai!
Nếu như lúc trước, ông có thể kịp thời tìm được Mộ Khuynh Thành, có lẽ, sẽ không có nhiều chuyện ngoài ý muốn xảy ra như vậy!
Càng không có chuyện phải chia ly âm dương cách biệt.
Cô nói quả thật không sai!
Chỉ là, điều này không có nghĩa rằng, có thể hoàn toàn xóa bỏ mối thù giữa hai nhà Cung - Mộ!
Như vậy nhiều năm, ông vẫn không thể buông bỏ, vậy thì làm sao có thể chỉ vì vài ba câu của cô mà buông bỏ đây?
Cung Thiếu Ảnh lại liếc mắt đánh giá Mộ Nhã Triết ở trước mặt, một người đàn ông trẻ tuổi như vậy, dung mạo tuấn mỹ, khí thế mạnh mẽ phi phàm, quả thật là hậu sinh khả uý!
Có thể nhận ra được, anh là một người đàn ông ưu tú, thậm chí còn ưu tú không kém gì ông!
Ông hiểu, người đàn ông này, tuyệt đối có thể bảo vệ cho con gái ông một đời hạnh phúc, ông nhận ra được, người đàn ông này rất yêu thương con gái ông!
Nhưng mà, ông không có cách nào thuyết phục chính mình, chấp nhận một người đàn ông như vậy, trở thành con rể của mình!
Suy nghĩ Cung Thiếu Ảnh vô cùng hỗn loạn, bỗng nhiên ông cảm thấy có chút đau đầu, mọi thứ trong đầu đều trở nên vô cùng mơ hồ rắc rối.
Ông đột nhiên xoay người, hít sâu một hơi, sau đó đỡ trán, cô đơn rời đi.
Bóng dáng của ông mang theo vài phần hiu quạnh cùng thê lương!
Cung Kiệt đuổi theo sau, muốn đỡ lấy ông, Cung Thiếu Ảnh lại đẩy anh ra, trầm giọng nói: “Để cha…… Tự mình ngẫm lại!”
“Cha……”
Anh còn muốn nói thêm điều gì đó nữa,.
Cung Thiếu Ảnh lại giơ tay ngăn cản anh, thở dài nói: “Không cần nói gì hết!”
Trong lúc nhất thời Cung Kiệt không biết làm sao, chỉ có thể ngơ ngẩn nhìn ông đi càng lúc càng xa.
Sau khi Cung Thiếu Ảnh rời đi, bầu không khí nhất thời yên lặng, sau đó hôn lễ vẫn tiếp tục tiến hành như thường!
Khách khứa có mặt tại hôn lễ cũng không hiểu chuyện gì vừa xảy ra, chỉ coi như một đoạn nhạc đệm ngoài ý muốn.
Bọn họ tất nhiên không biết Cung Thiếu Ảnh là ai, tất nhiên sẽ không biết, người vừa mới cô đơn rời đi, lại là người sáng lập tập đoàn Cự Phong - Cung Thiếu Ảnh.
Cung Kiệt bối rối một lúc, sau đó ném những chuyện không thoải mái đó ra sau đầu.
Chờ đến lúc nghi thức kết thúc, tới phần mời R*ợ*u, Vân Thi Thi mặc một bộ lễ phục màu đỏ, cùng Mộ Nhã Triết đi xuống hội trường, kính R*ợ*u khách khứa.
Tới phần này, thừa dịp khó có được, Mộ Nhã Triết bị không ít người chuốc R*ợ*u.
Nhưng tại sao lại chọn phải Khương Thân và Lục Cận Dự làm phù rể?
Không nói đến Tần Chu cùng Lục Cận Dự, người có tửu lượng kém cỏi nhất trong ba người là Khương Thân, nhắm mắt cũng uống một lít R*ợ*u trắng, cũng không phải nói đùa.
Lúc mời R*ợ*u, những người có hợp đồng với tập đoàn Thánh Ngự đều muốn chúc R*ợ*u, những người này lại đều là chủ tịch giàu có địa vị hơn người, thậm chí còn có người có mối quan hệ khá tốt với Mộ Nhã Triết, nếu từ chối thì thật sự không phải phép!
Chính lúc này, ba phù rể liền phát huy tác dụng.
Mộ Lâm Phong cùng Mộ Yến Thừa ngồi ở vị trí khách mời, tâm trạng không yên, giống như ngồi trên bàn chông vậy.
Bọn họ cũng nhận được thiệp mời, Mộ Nhã Triết nói, dù sao cũng là người nhà, huyết mạch tình thâm, hôn lễ của anh, vẫn nên mời bọn họ đến, còn việc tới hay không, đó là chuyện của bọn họ!
Mới đầu, Mộ Lâm Phong còn tưởng rằng, hôn lễ này sẽ là một Hồng Môn Yến. Nhưng cẩn thận suy nghĩ, Mộ Nhã Triết yêu thương Vân Thi Thi như vậy, nhất định sẽ không lấy hôn lễ làm trò đùa.
Vì thế, bọn họ liền đến.
Nhưng mà khi đến nơi, họ lại được nhìn thấy một hôn lễ vô cùng xa hoa!
Mộ Lâm Phong vô cùng khó chịu!
Điều khó chụy nhất, đó chính là khách mời của hôn lễ đều là những người có máu mặt, trong đó có không ít những chủ tịch tập đoàn lớn, mới thời gian trước còn đối mặt với họ!
Thời gian trước, tài chính Mộ thị liên tiếp bị thiếu hụt, bởi vậy, Mộ Lâm Phong vô cùng đau đầu, mộ yến thần cố gắng tìm cách, muốn lôi kéo một số nhà đầu tư, giúp Mộ thị vượt qua giai đoạn khó khăn này.
Nhưng mà, nhiều lần tìm tới cửa, đều bị đóng cửa không tiếp, thật vất vả mới liên hệ được với một người, thì người ta lại nói, người ta đã hợp tác với tập đoàn khác rồi, không còn vốn để đầu tư vào Mộ thị.
Mà Mộ Lâm Phong đến đây, lại gặp mặt mấy người này, càng cảm thấy xấu hổ.
Thì ra, những đối tác cũ lâu năm của Mộ thị, đều bị tập đoàn Thánh Ngự lôi kéo.
Mộ Nhã Triết này, thủ đoạn cũng thật đủ tàn nhẫn!
Khó trách lúc trước anh rời khỏi Mộ thị dứt khoát như vậy, thì ra, anh đã sớm âm thầm chuẩn bị đường lui, lúc tập đoàn Thánh Ngự chính thức ra mắt thị trường, liền không ngừng có những động tác đả kích Mộ thị, không chỉ vậy, anh còn không để lại cho bọn họ đường sống, chiêu “rút củi dưới đáy nồi” này của anh, chẳng lẽ muốn đẩy Mộ thị vào con đường cùng hay sao?
Hiện giờ, lại mời bọn họ tới hôn lễ là có ý gì?!
Chẳng lẽ anh muốn bọn họ thấy, dù anh rời khỏi Mộ thị, anh vẫn có thể tự mình giành được vinh quang?
Có tập đoàn Thánh Ngự huy hoàng chói lọi làm nền, tập đoàn Mộ thị lại càng thêm nghèo nàn!
Lần này tới hôn lễ, Mộ Lâm Phong cảm thấy mất hết mặt mũi!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc