Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 1615

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Hữu Hữu vội vàng ôm lấy Tiểu Nguyệt Dao, chạy đến phòng khách, Vân Thi Thi đang tỉ mỉ sửa bó hoa, Hữu Hữu ôm lấy Tiểu Nguyệt Dao đi đến trước mặt Vân Thi Thi, H**g phấn có chút không biết vì sao!
“Mẹ! Mẹ! Em gái mở miệng nói chuyện! Hơn nữa, từ thứ nhất gọi là ‘Anh’...”
Tiểu Dịch Thần nghe xong, kinh ngạc vui mừng chạy đến, “Thật vậy sao? Thật vậy sao?”
Vân Thi Thi nghe xong, còn có chút không cho là đúng, kỳ lạ nói, “Bây giờ Nguyệt Dao sẽ không mở miệng nói chuyện! Hữu Hữu, chắc con nghe lầm rồi?”
Sao cô lại không biết, thằng nhóc này nằm mơ cũng muốn Nguyệt Dao mở miệng gọi ‘Anh’!
Hữu Hữu vội vàng giải thích, “Mẹ, em gái thật sự gọi ‘Anh’ mà, con thật sự nghe thấy rất rõ ràng! Sao con có thể nghe lầm được chứ?”
“Không ai dạy bé con gọi ‘Anh’ mà! Không có lý do, sao bé con có thể mở miệng gọi ‘Anh’ được?”
Vân Thi Thi chỉ biết là, Cung Kiệt và Mộ Nhã Triết vụng trộm dạy Tiểu Nguyệt Dao gọi ‘Cậu’ và ‘Cha’, hai thằng nhóc dở hơi này, giống như giành giật từng giây trận đấu, tranh nhau ςướק hy vọng Nguyệt Dao gọi ‘Cậu’ và ‘Cha’ đầu tiên.
Nhất là Mộ Nhã Triết, vì để Nguyệt Dao mở miệng, biện pháp gì cũng đều thử, thậm chí cầm món đồ chơi Nguyệt Dao thích nhất dụ dỗ, vẫn không làm bé con mở miệng được.
Chuyện này cũng không có biện pháp nha!
Nguyệt Dao mới bao nhiêu tuổi?
Hơn năm tháng, còn chưa thể nói chuyện, chỉ có thể lờ mờ nói ra vài âm tiết, nhắc nhở người khác cảm xúc của bé.
Phải đợi tới sáu bảy tháng, mới có thể mở miệng học nói.
Cũng không loại trừ khả năng nói trước.
Hữu Hữu nói, “Mẹ, thật đấy, mấy ngày nay con dạy em G.i g.i ‘Anh’, không phải mẹ nói con cũng mở miệng học nói trước sao? Em gái còn thông minh hơn con mà?”
Nói xong, cậu sợ Vân Thi Thi không tin, dịu dàng cầm tay nhỏ của Nguyệt Dao, hướng dẫn từng bước, “Em gái, mẹ không tin em, em mau nói cho mẹ nghe một chút, em vừa gọi như thế nào?”
Tiểu Nguyệt Dao dường như không nghe thấy Hữu Hữu nói, vẫn một lòng một dạ nghiên cứu bao lì xì trong tay!
Tay nhỏ của bé con cầm lì xì, nhanh chóng xé bao lì xì ra, nghịch ở trong tay!
Hữu Hữu cố gắng hấp dẫn sự chú ý của bé con, lắc lắc tay nhỏ của bé con, dịu dàng nói với bé con, “Em gái, không phải em vừa gọi rất rõ ràng sao? Sao bây giờ lại không gọi nữa? Đến đây, gọi cho mẹ nghe một chút, mẹ không tin lời anh nói! - - ‘Anh’, em gái, mau gọi ‘Anh’…”
Tiểu Nguyệt Dao nghe xong, còn tưởng rằng cậu nói nhiều như vậy, là vì muốn chơi lì xì trong tay bé, vì thế lập tức giơ lì xì trong tay lên, hào phóng đưa cho cậu.
Hữu Hữu nhất thời bị trêu đùa dở khóc dở cười!
Nhưng mà, cậu vẫn nhấn mạnh như cũ, “Mẹ, Nguyệt Dao thật sự có gọi ‘Anh’ mà…!”
“Thật vậy sao?”
Đôi mắt của Vân Thi Thi cong cong, cười nói, “Được rồi, mẹ hiểu rồi! Có lẽ em G.i g.i một lần, là cơ duyên xảo hợp! Sau này còn nhiều thời gian, còn có cơ hội!”
Tiểu Dịch Thần cảm thấy có chút tiếc nuối, hối hận không thể nghe được Nguyệt Dao gọi ‘Anh’, nhưng mà như lời mẹ nói, sau này còn nhiều thời gian!
Huống hồ cậu nghĩ, cho dù em gái không gọi ‘Anh’ đầu tiên, cũng không ảnh hưởng đến yêu thích của cậu dành cho em gái!
Tiểu Nguyệt Dao nhẹ nhàng ngáp một cái, hình như có chút mệt mỏi!
Vân Thi Thi nói, “Hữu Hữu, ôm em gái con về phòng đi!”
“Dạ!”
Hữu Hữu nghe lời ôm Nguyệt Dao vào trong phòng, lúc cậu đi ra, đi đến bên Vân Thi Thi ngồi xuống, tò mò hỏi, “Mẹ, sắp đến hôn lễ rồi, mẹ có khẩn trương không?”
Vân Thi Thi nghe vậy, tim đập nhanh và loạn nhịp vài giây, hơi gật gật đầu, đỏ mặt nói, “Nói không khẩn trương, là giả. Đương nhiên là khẩn trương rồi!”
Cô cũng không rõ vì sao lại có cảm xúc khẩn trương, tóm lại, là cảm giác khẩn trương.
Hữu Hữu che miệng cười trộm, “Có phải cha cũng cực kỳ khẩn trương hay không?”
“Gần đây hình như cha vì hôn lễ mà bận trước bận sau.” Tiểu Dịch Thần nói thầm, “Có đôi khi cả cơm tối cũng không kịp về ăn.”
“Cha bận rộn sắp xếp hội trường, em nói với cha rồi, nói hội trường sẽ có người sắp xếp, cha cũng không nghe, nói cái gì mà hôn lễ của mình, muốn mình tự thân tự lực.”
“Ngày hôm qua anh đi cùng cha nhìn phòng tân hôn, trang trí rất đẹp nha!”
Phòng tân hôn bố trí ở Vân Sơn Thi Ý, cho nên lúc đón dâu, muốn đón cô đến Vân Sơn Thi Ý, sau đó lại đến sơn trang nghỉ ngơi ở Vân Sơn Thi Ý cử hành hôn lễ.
Mãi đến buổi tối một ngày trước hôn lễ, Mộ Nhã Triết dựa theo hôn lễ truyền thống, đi đến phòng tân hôn.
Buổi tối, Vân Thi Thi khẩn trương không ngủ được, sáng sớm ngày mai là phải thức dậy, rửa mặt trang điểm, nhưng mà mãi đến mười hai giờ, cô vẫn không thể chợp mắt, lo lắng hôn lễ ngày mai, xảy ra chuyện rắc rối gì.
Cô không biết Mộ Nhã Triết ngủ chưa, vì thế gửi tin nhắn, “Chồng à, anh ngủ chưa?”
Chỉ vài giây, Mộ Nhã Triết trả lời lại: “Còn chưa ngủ. Em chưa ngủ sao?”
Vân Thi Thi mím môi, gọi điện thoại cho anh.
Mộ Nhã Triết nhận máy, hỏi cô sao còn chưa ngủ, Vân Thi Thi không vui nói, “Khẩn trương ngủ không được!”
“Sao lại khẩn trương?”
“Anh không khẩn trương sao?”
“Nhắm mắt lại, không nên suy nghĩ linh tinh, lập tức có thể ngủ thiếp đi.”
“Nhưng mà…”
Vân Thi Thi do dự nói, “Em khẩn trương không biết hôn lễ ngày mai có thuận lợi hay không.”
Đầu bên kia, người đàn ông nghe xong lại bật cười, “Nếu ngay cả một hôn lễ anh cũng không thể làm thỏa đáng, sao anh xứng làm người đàn ông của em.”
Nghe xong lời này, lỗ tai cô cực kỳ hưởng thụ!
Người đàn ông nhà mình đáng tin cậy như vậy, cho cô cảm giác an toàn tuyệt đối!
Trái tim có chút ngọt ngào.
Lúc này Vân Thi Thi mới nói, “Em đi ngủ sớm một chút, anh cũng sớm nghỉ ngơi đi!”
“Ừ!”
Tắt điện thoại, Vân Thi Thi tắt đèn tường, lúc này mới yên tâm ngủ!
Ngày hôm sau, đúng năm giờ đồng hồ báo thức vang lên.
Vân Thi Thi giật mình tỉnh dậy, mới đầu còn có chút mơ màng, nhưng ngoài cửa, Hữu Hữu gõ cửa nói, “Mẹ, người trang điểm đến rồi ạ!”
Cô nhất thời thanh tỉnh, sâu ngủ chạy hết sạch, lập tức đi vào phòng vệ sinh rửa mặt, sau đó mở cửa, ngoài cửa, hai người trang điểm mặc đồng phục cầm rương hành lý trong tay, trong rương này, đều là dụng cụ trang điểm.
Nhìn thấy Vân Thi Thi, hai nhân viên trang điểm kinh ngạc một phen.
“Hả? Da cô dâu đẹp như vậy sao?”
“Tối hôm qua đắp mặt nạ.”
Nhân viên trang điểm cười, nói với Vân Thi Thi, “Chúng ta bắt đầu trang điểm nhé?”
Vân Thi Thi ngồi ở bàn trang điểm, bắt đầu từ mặt, hai nhân viên mỗi người một việc, một người thay cô trang điểm, một người sắp xếp trang sức cho cô xong, cũng là trang phục thật cẩn thận.
Kết hôn lần này, tổng cộng chuẩn bị ba bộ.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc