Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 1535

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Đây xem như là lần chào hỏi chính thức của cậu và Tiểu Nguyệt Dao.
Tiểu Dịch Thần nhìn một màn này mà *** ấm áp, cậu đi đến bên cạnh Hữu Hữu, cằm nhẹ nhàng để lên vai cậu, yên lặng nhìn bé con mềm mại ở trong lòng Hữu Hữu, bàn tay nhỏ đầy thịt được bé con ngậm trong miệng, khi thì cuộn lại, khi thì vểnh lên thành lan hoa chỉ*.
*: Ng'n t xếp thành hình hoa lan.
“Còn có thể làm thành lan hoa chỉ sao?”
Tiểu Dịch Thần nhanh chóng nắm lấy tay của bé con, nói, “Không thể cắn tay nha!”
Sau đó, cậu lấy tay lau sạch nước miếng dính trên tay bé con.
Hoa Cẩm ở một bên nở nụ cười, “Nguyệt Dao đầu thai rất tốt, có hai người anh trai cưng chiều như vậy.”
Tiểu Nguyệt Dao không hiểu, mở miệng y y a a, phun bong bóng, lại đưa đầu Ng'n t ngậm vào trong miệng, tròng mắt xoay chuyển lưu loát, tò mò nhìn thế giới xung quanh.
Mộ Nhã Triết nhìn thấy, bị chọc cười, “Bé con lại nhìn gì thế?”
“Chắc là nhìn hai anh trai nhỏ!”
Cung Kiệt cũng đi tới, nói với Hữu Hữu, “Để cậu ôm cho.”
“Không được!”
Hữu Hữu ôm bé cưng, bĩu môi nói, “Không dễ dàng gì em gái mới không khóc, để cho cháu ôm nhiều thêm một lát!”
Cung Kiệt cũng nhíu mày, “Mấy ngày nay cậu cũng chưa được ôm, cậu cũng muốn ôm Tiểu Nguyệt Dao một lát, đưa cho cậu!”
Hữu Hữu xoay người, không cho.
Tiểu Dịch Thần ở bên cạnh nhìn thấy, vui vẻ nói, “Sau này, em gái không cần phải đi nữa, ra cửa, cháu ôm xong thì đến lượt Hữu Hữu ôm, Hữu Hữu ôm xong đến lượt mẹ ôm, còn có cậu và cha tranh nhau muốn ôm nữa! Đôi chân của em gái, không phải dùng để trang trí rồi sao?”
Vân Thi Thi tựa vào giường, cười nói, “Được rồi! Các người đừng náo loạn nữa, bế đứa bé đưa cho mẹ, để mẹ cho em Pu' sữa!”
Mộ Nhã Triết nghe xong, vội vàng đứng dậy, ôm đứa bé để vào lòng cô, sau đó lại xoay người, ý vị thâm trường quét một vòng, mọi người nhìn thấy ánh mắt của anh, thức thời đi ra ngoài cửa.
Sau khi mọi người đi ra ngoài hết, lúc này Vân Thi Thi mới vén áo lên, để bé con Pu' sữa.
Lúc đứa bé Pu' sữa, Mộ Nhã Triết ngồi ở bên giường, đánh giá trái phải, đột nhiên nói, “Đôi mắt đứa nhỏ này rất giống em.”
“Sao anh nhận ra được?”
“Nhìn hình dáng đôi mắt là nhận ra được.”
Mộ Nhã Triết nhẹ nhàng véo mặt bé con, không dám dùng lực, chỉ chạm vào một phen, cảm xúc khi ***ng vào giống như tơ lụa vậy.
Anh lại nói, “Rất giống, sau khi lớn lên, nhất định sẽ là mỹ nhân.”
“Không phải người ta vẫn nói con gái lớn lên giống cha nhiều hơn sao? Bây giờ còn chưa nhìn ra được, cũng không thể vội vàng kết luận được! Em cảm nhận được, con gái giống anh, bộ dạng sẽ càng xinh đẹp.”
Mộ Nhã Triết nhìn bé con, trong lòng nhồi đầy tình cảm!
Cùng cảm giác khi ôm Mộ Dịch Thần lúc mới sinh ra, có chút không giống!
Khi đó, anh cũng không cùng cô trải qua giai đoạn mang thai, cũng không ở bên cạnh cô, trông coi cô, cùng cô trải qua những hỉ nộ ái ố, càng không có ở trong phòng sinh, tận mắt chứng kiến sinh mệnh nhỏ ra đời.
Bởi vậy, khi anh ôm Mộ Dịch Thần vào trong lòng, anh nhìn nhìn, sau đó trong lòng vang lên tiếng cảm thán: A…! Đây là con của anh!
Chỉ là vui sướng thì có, nhưng cũng không có cảm động quá sâu sắc, thế cho nên Tiểu Dịch Thần dần dần lớn lên, anh cũng không biết nên đảm nhận vị trí người cha như thế nào, chỉ biết là, không thể quá cưng chiều, nếu cưng chiều đến vô pháp vô thiên, cũng không được tốt!
Bởi vậy, nghiêm khắc với con trai một chút, đây cũng là ý niệm giáo dục của anh.
Tiểu Dịch Thần cực kỳ kính sợ anh.
Nhưng mà lúc bé con ra đời, bản năng của người cha ở bên trong lòng anh, lúc này mới thức tỉnh, cũng biết, nếu cưng chiều đứa bé sẽ không làm hư.
Nhất là khoảng thời gian vất vả của cô trong phòng sinh, anh hiểu rõ, một sinh mệnh mới ra đời, là chuyện không dễ dàng!
Trong quá trình thống khổ và hạnh phúc, cùng với chờ đợi lo âu, bởi vậy, lúc nhìn Tiểu Nguyệt Dao, anh đã không giống người cha ngây thơ tám năm trước, mà là một người cha thành thục ổn trọng!
Có thể nói, Vân Thi Thi xuất hiện, làm thay đổi anh, anh cho đến bây giờ đều kiêu ngạo ngạo mạn, không ai bì nổi, cô lại dịu dàng mài đi sắc nhọn và góc cạnh của anh, để cho anh trở thành một người đàn ông hiểu được thế nào là yêu.
Nguyệt Dao xuất hiện, làm *** anh rót vào vô số tình cảm dịu dàng, làm anh trở thành một người cha ôn nhu.
Lúc anh đang nhìn bé con, bé con cũng nhìn anh, trong lòng anh nhất thời có một loại cảm xúc tự nhiên nảy sinh: Vì bé con, làm gì cũng đều đáng giá!
Anh muốn đem những thứ tốt nhất trên đời này, tặng cho bé con!
Tình cảm này, có lẽ cũng là có quan hệ đến cảm tình đặc biệt của cha dành cho con gái!
Nếu không sao người ta lại nói, con gái là tinh nhân kiếp trước của cha?
Duyên phận đặc biệt như vậy, Mộ Nhã Triết cưng chiều Nguyệt Dao, lại càng khó nói nên lời, thâm trầm, yêu càng sâu, càng muốn che chở bé con thật tốt!
Có một số đứa bé lúc sinh ra, tóc không hề dày, nhưng mà Tiểu Nguyệt Dao lại có tóc rất dày, lông mi dài dài, màu da vừa trắng nõn vừa khỏe mạnh.
Lúc Vân Thi Thi dưỡng thai chú trọng dinh dưỡng cân đối, hơn nữa gen của cô và Mộ Nhã Triết không tệ, sinh thế nào, đứa bé đều đẹp!
Bởi vậy, lúc y ta ôm đứa bé đi tiêm, các y tá khác nhìn thấy, kinh ngạc ao ước không thôi!
Kinh nghiệm của bọn họ phong phú, bởi vậy liếc mắt một cái liền biết, sau này đứa nhỏ này lớn lên, tuyệt đối là một mỹ nhân!
Lúc Tiểu Nguyệt Dao đi tiêm, làm vô số người chú ý, thậm chí có mấy chủ nhiệm khoa phụ sản đều nghe thấy đến, lúc ôm đứa bé trở về, y tá nhiệt tình nói, “Anh không biết những bác sĩ ở đó đâu, tranh nhau muốn ôm, tôi cũng không cho, nói là công chúa nhỏ đang tập làm quen, người khác ôm sẽ làm bé khóc, trên mặt bọn họ có bao nhiêu tiếc nuối, sau đó đều khen đứa nhỏ này lớn lên nhất định rất xinh đẹp!”
Mộ Nhã Triết nghe xong, nhíu mày nói, “Cũng không nhìn xem là con gái của ai!”
Trong lời nói của anh lộ ra đắc ý!
Y tá nói với Vân Thi Thi, “Thi Thi à, cô đúng là có phúc, chồng đẹp trai như vậy, sinh một đôi con trai bộ dạng tuấn tú, còn sinh được một đứa con gái xinh đẹp giống như thiên sứ vậy! Ông trời rất chăm sóc cô nha!”
Vân Thi Thi còn chưa nói, Mộ Nhã Triết ở một bên lại nói, “Cô nói sai rồi!”
“Hả? Sai như thế nào?”
Mộ Nhã Triết thâm tình đứng bên cạnh Vân Thi Thi, nói, “Có thể lấy được cô ấy, là phúc của tôi.”
Một câu này, giống như một viên kẹo đường tan trong đầu lưỡi, y tá lại càng hâm mộ, nhịn không được nói, “Hai người rất *** nha!”
Nói xong, cô ấy liền rời đi.
Đợi cho cô ấy rời đi, trong phòng chỉ còn hai người bọn họ, Tiểu Nguyệt Dao ngủ thiếp đi, mà đám Cung Kiệt mang theo Hữu Hữu và Tiểu Dịch Thần, chậm rãi đi đến Nhạc Trí mua sắm!
Em gái sinh ra, tay nhỏ của Hữu Hữu vung lên, nói muốn đi mua quần áo cho em gái, mua đồ chơi, còn cả đồ mài răng của bé nữa.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc