Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 1530

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

“Bộ dạng anh không đẹp đâu.”
“Ha ha ha.”
Tiểu Dịch Thần lại không tức giận, trái lại oán hận nói, “Chúng ta là sinh đôi, em nói anh không đẹp, chẳng lẽ em nói quanh co lòng vòng mình xấu sao?”
“Em có khí chất hơn anh, em là thân sĩ nhỏ!”
“Anh cũng là thân sĩ nhỏ!”
Cung Kiệt và Hoa Cẩm yên tĩnh, hai thằng nhóc nhất quyết không chịu ngừng tranh chấp.
Cung Kiệt ‘Xuỵt’ một tiếng, “Nhỏ tiếng một chút.”
“Đúng vậy. Nếu đánh thức công chúa nhỏ, các cháu phụ trách cho em bé uống sữa nhá?” Tiếu Tuyết ở một bên nói.
Lúc này Hữu Hữu và Tiểu Dịch Thần mới ăn ý đóng cái miệng nhỏ lại.
Cung Kiệt nói, “Tôi muốn ôm đứa bé.”
Hoa Cẩm nói, “Không thể ôm, nhỡ đâu đánh thức đứa bé, sẽ khóc lên đó, Thi Thi còn đang ngủ, không ai cho bé uống sữa, hơn nữa y tá nói, tốt nhất là để cho đứa bé tỉnh tự nhiên vì đói, sau đó mới cho uống sữa.”
Tiểu Dịch Thần nói, “Lúc em gái ở trong bụng mẹ, hơn chín tháng không uống sữa, em ấy sẽ không đói sao?”
Mọi người im lặng, “…”
Vấn đề này, cũng là câu hỏi khó với Hữu Hữu, Cung Kiệt cũng không nói ra được nguyên nhân vì sao.
Một đám người yên lặng nhìn về phía Mộ Nhã Triết, Cung Kiệt nói, “Anh rể, kiến thức của anh uyên bác, anh giải đáp vấn đề này đi.”
Mộ Nhã Triết cảm thấy mình giống như một giáo sư già đeo mắt kính, lại cảm thấy một đám người trước mắt, đều biến thành đám trẻ sơ sinh to lớn.
Anh không thèm để ý tới bọn họ.
Mọi người cũng thức thời, lúc này, Mộ Nhã Triết đang ở bên cạnh vợ của mình, sẽ không để ý tới bọn họ đâu!
Một đám người nhìn công chúa nhỏ yêu thích không buông tay, Nguyệt Dao ở trong mắt bọn họ, giống như thiên sứ nhỏ vỗ cánh, toàn thân tỏa ra ánh hào quang.

Tin tức Vân Thi Thi sinh, cho dù Mộ Nhã Triết phái người canh giữ nghiêm ngặt, bao vây bệnh viện thật kín, nhưng mà vẫn có không ít truyền thông nghe thấy đi tới.
Từ sau khi mang thai, bởi vì Mộ Nhã Triết bảo vệ vợ chu đáo, bởi vậy, Vân Thi Thi biến mất rất lâu trước mặt công chúng, nhóm fan đều tò mò, hy vọng nhận được một chút tin tức của Vân Thi Thi.
Chỉ là, nhóm truyền thông đi đến, lại bị vệ sĩ canh giữ ở cửa ngăn cản, tới một người đuổi một người, có một số người không bỏ qua tiến vào bệnh viện, trực tiếp bị vệ sĩ đập bể camera, đuổi đi.
Thái độ của Mộ Nhã Triết ngang ngược như vậy, là vì anh không muốn công chúa nhỏ bị bại lộ một chút trước mặt công chúng, anh tất nhiên là muốn bảo vệ con gái thật tốt!
Những đội chó săn này giận mà không dám nói gì, dù sao tập đoàn Thánh Ngự to như vậy vẫn còn đó, cũng không phải không biết thủ đoạn của Mộ Nhã Triết, tất nhiên là giận mà không dám nói gì!
Một số bạn bè tốt nhận được tin tức, biết được chuyện vui như vậy, tất nhiên là phải đến bệnh viện thăm hỏi.
Chỉ là lúc này Hữu Hữu và Tiểu Dịch Thần đảm nhận thần giữ cửa, nếu ai muốn ôm một lát, hôn một cái, sờ một lát cũng không được.
Tối đa cũng chỉ có thể nhìn thêm vài lần, nói chuyện vài câu, rồi rời đi.
Lúc Tần Chu đến, cửa cũng không thể tiến vào, vì công chúa nhỏ tỉnh dậy, lúc này Vân Thi Thi đang ôm bé uống sữa!
Anh ta bận rộn, bởi vì bớt chút thời gian đến, còn có việc cần phải xử lý, không gặp được Thi Thi, vì vậy đành phải nhờ Hoa Cẩm nói vài câu chúc mừng rồi rời đi.
Tần Chu chân trước vừa mới đi, Khương Thân và Lục Cận Dự cũng mang theo hoa quả và c*** bổ đến, mới vừa tới cửa, lại bị Mộ Nhã Triết đuổi trở về.
Nhiều ngày rồi anh không ở công ty, Khương Thân và Lục Cận Dự tất nhiên phải ở công ty thay chỗ xử lý những chuyện còn tồn đọng, còn một đống lớn công việc cần phải xử lý, lúc này vụng trộm chạy đến bệnh viện, thiếu trừng trị!
Khương Thân cảm thấy không công bằng, kiên quyết lên án ông chủ, “Chúng em chỉ muốn đến nhìn công chúa nhỏ cũng không được sao?”
“Đúng vậy! Dù sao cũng là chú, thế nào cũng cần phải đến thăm!”
Mộ Nhã Triết trợn mắt nhìn Khương Thân, “Dự án thu mua Nhã Ca giải quyết rồi sao?”
Khương Thân chột dạ mở to mắt.
Anh lại chất vấn Lục Cận Dự, “Đăng kí khu đất trung ương Kim Quảng chưa?”
Lục Cận Dự khụ khụ, hắng giọng một cái, “Chuyện này…”
“Còn chưa cút?”
Lục Cận Dự và Khương Thân kìm nén nước mắt chua xót, kề vai sát cánh về công ty!
Sau khi Nguyệt Dao sinh ra được một tuần, khác với khi sinh ra, mặt có nhiều nếp nhăn, đứa bé đã khôi phục màu da vốn có, màu trắng, mềm mại, hình như vô cùng mịn màng!
Có đôi khi, ôm Nguyệt Dao, Vân Thi Thi cảm khái nói, đây có lẽ là hạnh phúc?
Chỉ là có hạnh phúc, cũng có lúc trái tim bị tắc.
Ví dụ như lúc cho Pu' sữa, Tiểu Nguyệt Dao rúc vào trong *** cô, sữa thơm mát, có lẽ Tiểu Nguyệt Dao cực kỳ đói, lúc Pu' sữa dùng lực rất mạnh, giống như muốn hút sạch linh hồn cô vậy!
Mộ Nhã Triết nói, sức mạnh của cô gái nhỏ này như con trai, giống một con mèo nhỏ tham lam!
Vân Thi Thi oán trách, nhưng mà… Đứa bé ăn vui vẻ như vậy, mạnh như vậy, vừa hung dữ vừa nhiệt tình, còn đau nữa!
Cái miệng tham lam như vậy sao?
Trước đây lúc Hữu Hữu Pu' sữa, cũng không giống như con bé vậy, rất rụt rè, im lặng, không ác độc như vậy.
Chỉ là, nói đi nói lại, bằng không sao lại có câu ‘Dùng hết lực Pu' sữa’ chứ?
Ha ha!
Sữa này, đối với trẻ sơ sinh mà nói, đúng là có ma lực nha!
Mỗi khi Pu' sữa, ôm đứa bé khóc không ngừng đến cho Vân Thi Thi, đứa bé hầu như chui vào trong *** cô theo bản năng, chuẩn không có lầm ngậm chặt mục tiêu, sau đó dùng lực ***.
Hữu Hữu nói, cậu thấy qua heo mẹ cho heo con Pu' sữa ở trên TV, bộ dạng cũng giống y như vậy.
Chuyện này…
Cho dù nói như vậy, nhưng mà quả thật rất giống.
Nhưng Mộ Nhã Triết là người thứ nhất không đồng ý.
“Con nói ai là heo con? Ai là heo mẹ?”
Hữu Hữu cười ha ha, xoay người chuồn mất.
“Thằng nhóc này, đáng đánh đòn!”
Mộ Nhã Triết lập tức dụ dỗ cô, “Em đừng nghe lời thằng nhóc đó, em không phải là heo mẹ.”
“…”
Vốn là lời trẻ nhỏ không kiêng kỵ, nhưng người đàn ông này nghiêm túc giải thích, lại còn dỗ cô, cô càng nghe càng khó chịu.
Lúc cô cho bé con Pu' sữa, anh ở một bên nhìn hết sức chăm chú, nhìn không dời mắt, đến gần nhìn, nhìn cái miệng nhỏ của công chúa nhỏ mấp máy, cũng nuốt nước miếng.
Vân Thi Thi kinh ngạc một phen, hỏi, “Âm thanh gì thế?”
Sao lại có tiếng nuốt nước miếng nhỉ.
Mộ Nhã Triết hừ lạnh một tiếng, ngữ khí không vui, “Không có gì.”
Anh nhìn Tiểu Nguyệt Dao ăn, chiếm lấy *** của Vân Thi Thi, chiếm vị trí vốn thuộc về anh, Mộ Nhã Triết lại có chút không thoải mái rồi!
May mà lúc này sinh con gái, nếu là con trai, anh lại càng tức giận hơn!
Nhưng mà vì công chúa nhỏ thôi mà?
Anh vui vẻ trao cho bé con đặc quyền này.
Vân Thi Thi có chút dở khóc dở cười, “Làm sao vậy?”

“Thèm ăn.”
Vân Thi Thi bị anh nhìn đỏ mặt, nhịn không được đẩy anh ra, “Này! Không phải là anh… Cũng muốn uống sữa đấy chứ?”
“Muốn.”
“…”
Vân Thi Thi không biết rốt cuộc là anh nói thật hay trêu cô, che *** theo bản năng, như hổ rình mồi nói, “Này, anh không được xằng bậy… Nha! Miệng anh to như vậy, uống sạch rồi, Nguyệt Dao uống cái gì?”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc