Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 1522

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Tiểu Bảo nói xong, lại nhìn thoáng qua Giang Khởi Mộng té trên mặt đất, toàn thân chật vật, trái tim lại không đành lòng, “Nhìn bà ấy rất đáng thương nha! Hơn nữa, nếu như ***, chỉ làm bẩn tay chú thôi!”
Cố Cảnh Liên nhíu mày, không khỏi hoài nghi thằng nhóc này có phải con trai ruột của anh ta hay không, sao trái tim lại mềm yếu như vậy.
Chẳng lẽ cậu đã quen, ‘Người phụ nữ đáng thương’ này vừa dùng bàn tay bẩn thỉu, ghìm chặt lấy cổ cậu, còn muốn kề dao vào cổ cậu.
Bác Phúc cũng nói, “Ông chủ, đừng làm bẩn tay mình, người như vậy, để cho tôi đến xử lý.”
Ngay sau đó, ông ta đến gần Cố Cảnh Liên, nói thầm bên tai, “Ở trước mặt đứa bé, ít nhiều gì cũng phải cố kỵ một chút, nếu không sẽ dọa đứa bé, Tiểu Bảo mới năm tuổi.”
Cố Cảnh Liên cũng hiểu được đạo lý, khẽ gật đầu, “Giao cho ông xử lý.”
Bác Phúc gật gật đầu.
Cố Cảnh Liên ôm lấy Tiểu Bảo, về tới phòng, trải qua một màn mạo hiểm vừa rồi, hai người cũng đều cực kỳ chật vật, toàn thân bị mưa làm cho ướt đẫm.
Cố Cảnh Liên mới trở lại phòng, Tiểu Bảo vội vàng rời khỏi cái ôm của anh ta, tìm đồ.
“Cháu tìm gì thế?”
Tiểu Bảo không nói chuyện, rốt cuộc cũng tìm được hộp thuốc trong ngăn kéo, sức quan sát của cậu rất nhạy cảm, vài ngày trước, bác Phúc không cẩn thận làm Ng'n t mình bị thương, băng bó vết thương, liền để hộp thuốc ở nơi này.
Cậu ôm hòm thuốc đi đến trước mặt Cố Cảnh Liên, cẩn thận nói, “Chú à, tay chú bị thương, cháu giúp chú bôi thuốc!”
Cố Cảnh Liên hoài nghi liếc mắt đánh giá cậu một cái, thằng nhóc này, sao lại ân cần như vậy.
Anh ta nói, “Không cần! Chú tự làm được!”
“Chú chắc chắn không băng bó giỏi bằng cháu!”
Tiểu Bảo vừa nói, vừa đẩy anh ta ngồi trên ghế sofa, nhấn mạnh mãi, “Chú chỉ cần ngồi là được, còn lại, giao cho cháu đến xử lý!”
Cố Cảnh Liên ghét bỏ đánh giá cậu, nghi ngờ, “Cháu biết làm sao?”
“Đương nhiên rồi! Mẹ thường xuyên bị thương, vết thương của mẹ đều do cháu xử lý! Chú à, chú phải tin tưởng năng lực của cháu!”
Nói xong, Tiểu Bảo kéo ống tay áo của anh ta lên, cánh tay Cố Cảnh Liên có một vết rách do dao gây ra, may mà miệng vết thương không sâu, thậm chí không cần khâu, chỉ cần rửa sạch miệng vết thương, sau đó cầm máu băng bó là được.
Cố Cảnh Liên dựa vào ghế sofa, nhắm mắt lại, mặc cho thằng nhóc này lăn qua lăn lại mình.
Tiểu Bảo mở hộp thuốc, cầm chắc ống tay áo của anh ta kéo lên, lập tức cầm lấy cái nhíp kẹp bông cẩn thận cho vào cồn sát trùng, muốn bôi lên miệng vết thương của anh ta.
Ai biết, tay cậu quá nhỏ, mà cái nhíp này hơi to, đột nhiên, không kẹp chặt bông dính cồn sát trùng, cái nhíp sắc nhọn đột nhiên đâm vào vết thương.
Cố Cảnh Liên, “…!”
Anh ta mở to mắt, như hổ rình mồi trừng Tiểu Bảo một cái, “Sao lại thế này?”
Cho dù là bôi cồn, cũng không nên đau như vậy!
Tiểu Bảo có chút chột dạ, giấu cái nhíp đi, may mà Cố Cảnh Liên không phát hiện, cười hì hì, “Chú à, hóa ra chú cũng sợ đau ạ?”
Khóe môi Cố Cảnh Liên giật giật một phen, hừ lạnh một tiếng, “Làm sao có thể.”
Anh ta nhíu mày, hoài nghi lần hai, “Nếu cháu không làm được, để chú tự làm.”
“Ai nha, vừa rồi không phát huy tốt! Đều do chú lộn xộn!”
Cố Cảnh Liên, “???”
Dấu chấm hỏi đầy mặt.
Anh ta lộn xộn lúc nào?
Đứa nhỏ này, mình làm không được, còn đổ lên đầu người khác.
Cố Cảnh Liên nhẫn nhịn, coi như là có kiên nhẫn.
Cố Cảnh Liên nhẫn nhịn, coi như là có kiên nhẫn.
Lần này Tiểu Bảo cẩn thận, cẩn thận rửa sạch miệng vết thương của anh ta, sau đó, lại bôi c***, mang băng gạc tới để băng bó.
“Được rồi!”
Tiểu Bảo vui mừng khôn xiết.
Cố Cảnh Liên mở to mắt, lại trông thấy tay anh được băng bó vô cùng dày, băng bó xong cậu còn thắt một cái nơ con bướm, có trái tim của thiếu nữ.
Băng bó dày như vậy, làm cho người ta tưởng rằng anh ta bị gãy tay.
Vẻ mặt Cố Cảnh Liên xanh mét, “Đây là cái mà cháu gọi là có nhiều kinh nghiệm sao?”
“Có vấn đề chỗ nào ạ?”
Cố Cảnh Liên lạnh lùng nói, “Chú chỉ rách da, không bị gãy xương.”
“Cháu sợ vết thương chạm vào cái gì đó cứng rắn, ví dụ như góc bàn, sẽ đau đó. Băng bó dày một chút, sẽ không đau nữa.”
Tiểu Bảo cực kỳ tri kỷ giải thích.
Cố Cảnh Liên lại không nói gì.
Bác Phúc vừa đi vào, thấy cánh tay Cố Cảnh Liên được gói giống như bánh chưng, trên mặt nhất thời đủ mọi màu sắc, kìm nén một lúc lâu, cực kỳ không nể mặt cười ha ha.
“Ông chủ, cậu gãy tay à!”
“Không có!”
Cố Cảnh Liên giận quá, “Nếu ông còn cười nữa, cắt lưỡi của ông.”
“Ừm…” Bác Phúc sợ hãi vội vàng che miệng, thu lại nụ cười.
Tiểu Bảo thấy thất bại, khuôn mặt nhỏ nhắn nhiều nếp nhăn, cực kỳ khổ sở hỏi, “Cháu băng bó xấu như vậy sao?”
“Hừ, cháu nói xem.” Cố Cảnh Liên đạp vào ௱ô** cậu, “Nhanh đi ngủ đi.”
“Hừ! Chó cắn bánh đậu xanh, không biết người ta tốt bụng!”
Tiểu Bảo vừa lảm nhảm vừa trở về phòng.
Cố Cảnh Liên và bác Phúc liếc nhau một cái, đột nhiên ăn ý hỏi “Bánh đậu xanh là gì?”
Bác Phúc hỏi, “Ông chủ, có cần băng bó lại lần nữa cho cậu không?”
“Không cần!”
Vẻ mặt Cố Cảnh Liên không được tự nhiên nói, “Phiền phức!”
Nói xong, anh ta đứng dậy, cũng trở về phòng.
Bác Phúc ở phía sau cười trộm, ông chủ này, đúng là khẩu thị tâm phi, làm gì mà phiền phức, rõ ràng là không nỡ tháo ra.
Cho dù ghét bỏ, nhưng dù sao cũng do con trai mình băng bó không phải sao!

Hôm sau, tin tức được đưa lên, Tống Chính Quốc ngã ngựa, tra ra được không ít tiền mặt có lai lịch không rõ ràng và vàng thỏi ở biệt thự nhà họ Tống, thậm chí còn tra ra được Tống Chính Quốc mua bất động sản ở nước ngoài.
Trừ lần đó ra, Tống Vân Tích cũng được mang đi điều tra.
Nghe nói, sở dĩ Tống Kiến Quân may mắn thoát khỏi tai họa, là vì nói ra những tài sản mà Tống Chính Quốc ẩn giấu khác.
Tuyên bố này rõ ràng là vì bảo vệ mình!
Một khi tin tức được thông báo, toàn thủ đô chấn động!
Tống Chính Quốc là thị trưởng của thủ đô, ở trước mặt công chúng biểu hiện, cho tới bây giờ đều là hình tượng chính trực liêm khiết, nhưng mà không nghĩ tới, vậy mà ông ta tham ô tài sản nhiều như vậy, trải qua kiểm tra và tính toán, tổng cộng linh tinh lại, hơn mười triệu rất nhiều!
Trong đó, còn những khoản đầu tư không rõ đi về đâu của Tống Chính Quốc!
Mà ngoại trừ lần đó ra, Giang Khởi Mộng cũng được mang đi điều tra, chuyện này rất nổi, thậm chí còn kinh động cấp cao.
Tống Chính Quốc dẫn ra một loạt hiệu ứng bươm bướm, nghe nói, những người theo ông ta đều bị nhổ tận gốc, thủ đô trong một đêm, trải qua tẩy rửa.
Mà một tin tức khác, cũng dẫn tới sự chú ý.
Tống Ân Nhã vốn cùng Mộ Yến Thừa đính hôn, bây giờ đang ở trong bệnh viện, bản thân bị trọng thương, bởi vì trị liệu muộn, mất máu quá nhiều, đột nhiên chảy máu não, thành người thực vật, sau này có tỉnh lại hay không, bác sĩ lại khó mà kết luận.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc