Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 1497

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Mọi người nghe vậy, vừa nghe lời này, lập tức hiểu ra.
Hóa ra, người phụ nữ tức giận này, là vợ cả, mà người ngồi trên ghế, nhìn vô tội đáng thương, lại là kẻ thứ ba sao?
“Đã lâu lắm rồi tôi không có gặp chồng mình! Lúc tôi mang thai, là chồng, vậy mà không có ở bên cạnh tôi, chăm sóc tôi, mà cả ngày lẫn đêm đều ở cùng kẻ thứ ba, chăm sóc cô ta, bảo vệ cô ta! Đây tính là gì?”
Mạnh Tinh Tuyết kinh ngạc một phen, nhìn xung quanh, lại thấy mọi người xung quanh đều nhìn cô ấy, chỉ trỏ cô ấy, bắt đầu nghị luận.
“A! Bây giờ kẻ thứ ba đúng là ngang ngược thật! Vợ cả này đúng là đáng thương, mình mang thai, bên cạnh lại không có người chăm sóc.”
“Kẻ thứ ba cũng mang thai sao?”
“Cô nhìn cô ta xem, nếu không mang thai, tới chỗ này làm gì? Chắc là cũng đến khám thai! Nhìn bụng cô ta mà xem, chắc là có thai năm tháng rồi!”
“Kẻ thứ ba và vợ cả đều mang thai sao?”
“Thật ly kỳ! Rốt cuộc người đàn ông này khốn nạn bao nhiêu, vậy mà để cho vợ cả và kẻ thứ ba cùng mang thai! Qúa ghê tởm rồi!”
Cô ấy cắn chặt môi, vẻ mặt phẫn nộ nhìn về phía Tống Ân Nhã.
Người phụ nữ này, đúng là độc ác, vậy mà lợi dụng dư luận để chỉ trích cô ấy, chèn ép cô ấy!
Tống Ân Nhã lại nói, “Mọi người cũng không biết đâu? Tháng sau tôi và chồng mình kết hôn, nhưng mà người phụ nữ này tuyên bố khiêu khích tôi! Không biết cô ta dùng thủ đoạn gì, trói chồng tôi ở bên cạnh, nhất định là cô ta thổi gió bên tai chồng tôi, hai tháng rồi! Chồng tôi chưa bao giờ hỏi đến tôi một câu, cũng không có đến liếc mắt nhìn đứa bé và tôi một cái! Tôi… Tôi thật sự không biết nên làm gì bây giờ rồi…”
Cô ta nói xong lời này, đôi mắt lập tức đỏ lên, lấy tay che mặt, khóc lóc thương tâm.
Mọi người nghe xong, lòng đầy căm phẫn, bắt đầu nhục mạ.
“Người phụ nữ này đúng là không biết xấu hổ!”
“Sao kẻ thứ ba lại có thể ghê tởm như vậy? Tôi nhìn bộ dạng cô ta rất xinh đẹp, muốn tìm người đàn ông nào mà chả được? Sao cứ dính vào người đã có gia đình làm gì?”
“Không chừng người đàn ông này có tiền! Bây giờ không phải đều như vậy sao? Phàm là người đàn ông có tiền, vợ ở nhà không cần, còn muốn ra ngoài với ong bướm! Giống như hoàng đế cổ đại vậy!”
“Là kẻ thứ ba đáng giận, là chồng còn ghê tởm hơn! Người đàn ông như vậy, còn gả làm gì!”
Tống Ân Nhã lau nước mắt nói, “Hối hận cũng không có biện pháp, đứa bé đều có rồi, không thể để đứa bé sinh ra, lại không có cha chứ?”
“Đúng vậy, đó là một vấn đề!”
Có một số người lớn tiếng không nhịn nổi nữa, chỉ trỏ nói với Mạnh Tinh Tuyết, “Nếu cô có chút lương tâm, thì đừng chen vào tình cảm của gia đình người ta! Còn đứa bé trong bụng cô, cũng nhanh xóa sạch đi! Người ta đã có gia đình, định đi ςướק đoạt, lương tâm của cô có thể ổn định sao?”
“Đúng vậy! Cô gái tốt, đi chen chân vào hôn nhân của người ta làm gì? Cô như vậy, sẽ gặp báo ứng đó!”
Mạnh Tinh Tuyết ngẩng mạnh đầu, trầm giọng nói, “Tôi không phải là kẻ thứ ba!”
Tống Ân Nhã trừng cô ấy, “Cô nói cái gì?”
“Tôi nói - -” Mạnh Tinh Tuyết đứng dậy, đứng đối mặt với cô ta, đứng sóng đôi nói, “Tôi không phải là kẻ thứ ba! Là cô mới đúng!”
Mọi người nghe vậy, lại cả kinh.
Cục diện này, có phần rối loạn, giống như lạc vào sương mù, nhìn không rõ lắm.
Mọi người bắt đầu phân vân, một người nói đây là kẻ thứ ba, một người lại nói người kia mới là kẻ thứ ba, rốt cuộc ai mới là kẻ thứ ba?
Mạnh Tinh Tuyết cười lạnh lùng, ánh mắt nhìn thẳng Tống Ân Nhã, gằn từng chữ nói, “Tống Ân Nhã, cô mới đúng là kẻ thứ ba chen chân vào tình cảm của tôi và Mộ Yến Thừa!”
“Cô nói cái gì?”
“Chẳng lẽ không đúng sao?”
Mạnh Tinh Tuyết lạnh lùng thốt lên, “Ban đầu, là tôi và Yến Thừa ở cùng một chỗ, cô thì sao? Đúng vậy! Tôi thừa nhận, cô muốn kết hôn với anh ấy, nhưng đừng tưởng rằng, tôi không biết cô dùng thủ đoạn gì!”
Vẻ mặt Tống Ân Nhã có chút chột dạ, vẻ mặt trắng bệch nói, “Cô đừng nói linh tinh! Cô nói ai là kẻ thứ ba?”
“Cô!”
Trong mắt Mạnh Tinh Tuyết trong veo mà lạnh lùng, trong lòng yên lặng nói, so kỹ thuật diễn sao?
Tống Ân Nhã, cô tính kế tôi, từng bước ép sát, dùng thủ đoạn hại tôi, thậm chí còn uy hiếp đứa bé trong bụng tôi, cô tâm ngoan thủ lạt, nhưng hôm nay tôi, sẽ không sợ hãi mà lùi bước!
Nghĩ đến đây, Mạnh Tinh Tuyết cười trong veo mà lạnh lùng, thẳng lưng, làm cho người ta cảm thấy, không để cho bất luận kẻ nào xâm phạm và khinh nhờn.
Cô ấy nhìn xung quanh, lập tức mở miệng nói, “Cho dù mọi người muốn làm người chính nghĩa, cũng cần phải biết rõ chân tướng sự việc, rồi hẵng đi chỉ trích người khác! Lời nói của cô ta, mọi người thật sự tin tưởng sao? Mọi người biết đứa bé trong bụng cô ta có như thế nào không?”
Không đợi Tống Ân Nhã ςướק trả lời, Mạnh Tinh Tuyết lại nói, “Đúng vậy, tôi thừa nhận, bây giờ Yến Thừa là vị hôn phu của cô, nhưng Yến Thừa vốn thuộc về tôi! Người anh ấy yêu là tôi, mà đứa bé trong bụng tôi, cùng đứa bé trong bụng cô khác nhau! Đứa bé trong bụng tôi, là Yến Thừa cho tôi! Mà đứa bé trong bụng cô, là cô trộm được!”
“Cái gì?”
Mọi người nghe vậy, ngạc nhiên không thôi!
Đứa bé trong bụng, còn có thể trộm được sao?
“Lời này là có ý gì?”
“Đứa nhỏ còn có thể trộm được sao? Không hiểu lắm!”
Tống Ân Nhã nghe xong, lập tức hiểu rõ cô ấy muốn nói gì, tức giận đến toàn thân phát run, “Câm miệng!”
“Sao thế? Cô Tống, cô đang chột dạ sao? Không phải cô muốn tất cả mọi người phân xử cho cô sao? Không bằng như vậy, cô nói một chút đứa bé trong bụng cô rốt cuộc là có được như nào? Để cho mọi người phân xử, rốt cuộc là ai đúng ai sai?”
Tống Ân Nhã tức giận nói, “Cô câm miệng cho tôi!”
Mạnh Tinh Tuyết cười, lại không thèm để cảnh cáo của cô ta ở trong mắt, cô ấy xoay người, nói với mọi người, “Mọi người không biết sao? Người phụ nữ đứng trước mặt mọi người, là con gái của thị trưởng, Tống Ân Nhã!”
“Tống Ân Nhã sao?”
“A! Tôi đọc ở trên báo, thị trưởng Tống Chính Quốc của chúng ta có ba đứa con, con gái thứ hai tên là Tống Ân Nhã, nghe nói xuất thân nhà giàu có, nhưng bằng cấp rất cao, diện mạo lại cực kỳ xuất chúng!”
“Hóa ra là con gái của thị trưởng!”
Mạnh Tinh Tuyết lại nói, “Đứa bé trong bụng của cô ta, là thông qua thụ tinh nhân tạo mà tạo thành! Còn lấy t*ng trùng từ đâu ra sao? Là cô ta trộm t*ng trùng từ trong kho!”
Vừa dứt lời, mọi người lại ầm ĩ lên.
“Trộm sao?”
“Làm sao có thể?”
Mạnh Tinh Tuyết lạnh lùng thốt lên, “Đúng là làm người ta khó mà tin được, xuất thân danh môn, là con gái của thị trưởng, có đủ tài hoa xinh đẹp, lại làm ra loại chuyện bẩn thỉu như vậy!”
Tống Ân Nhã giống như người điên lao về phía cô ấy kêu gào, “Khốn nạn, tôi bảo cô câm miệng, cô không nghe thấy sao?”
Nói xong, cô ta liền xông đến phía sau Mạnh Tinh Tuyết, đưa tay muốn kéo tóc cô ấy.
Mạnh Tinh Tuyết lùi ra sau một bước, một lòng che chở bụng, nâng tay hất tay cô ta đang duỗi tới.
Cục diện lúc này trở nên hỗn loạn.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc