Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 1485

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Hoa Cẩm vừa nói đến đoạn chuyện cũ đó, lại khổ sở lau nước mắt, “Lúc chị ngủ, anh ta liền bắt nạt em, cùng ra ngoài mua đồ ăn, em chỉ có thể ăn chay, còn được ăn có nửa bát cơm. Em chỉ muốn ở cạnh chị, anh ta liền đuổi em ra ngoài, em không chịu đi, anh ta liền kéo áo em để em về nhà. Em giặt cho chị mấy bộ quần áo, anh ta đều đứng ở một bên như hổ rình mồi trừng em.”
“…”
Không thể tưởng tượng được!
Vân Thi Thi không biết, máu ghen của Tiểu Kiệt lại lớn như vậy.
“Được rồi! Đừng sợ em ấy!”
Vân Thi Thi ôm vai anh ta, “Hai người đều là em trai chị thương yêu nhất, chẳng phân biệt thứ tự, chẳng phân biệt cao thấp, chị đều yêu.”
Hoa Cẩm cười thỏa mãn.
“A… Đúng rồi, đêm nay chúng ta ra ngoài ăn đi. Hữu Hữu và Tiểu Dịch Thần đi chơi rồi, cho nên hai đứa bé không về ăn cơm, em cũng chẳng muốn nấu cơm.”
“Được, nhưng mà phải nói với anh rể em một tiếng.”
Hoa Cẩm gật gật đầu, “Dạ, bây giờ em đi gọi điện thoại cho anh rể.”

Mộ Nhã Triết nhận được điện thoại của Hoa Cẩm, Hoa Cẩm nói, Vân Thi Thi hiếm khi ra cửa, anh ta liền dẫn cô đi lại để tắm nắng, sau đó ăn cơm tối ở bên ngoài.
Mộ Nhã Triết có chút lo lắng, Hoa Cẩm an ủi anh, nói là lần này ra ngoài, mang theo nhiều người, không cần lo lắng sẽ xảy ra chuyện gì nguy hiểm.
Lúc này Mộ Nhã Triết mới yên tâm.
“Trở về sớm một chút.”
“Tuân mệnh!”
Đợi Hoa Cẩm tắt điện thoại, Mộ Nhã Triết giơ cổ tay lên nhìn thoáng qua đồng hồ, đã bốn giờ chiều.
Anh thu dọn mặt bàn xong, gọi cho Lục Cận Dự, sau khi đem công việc đơn giản còn lại kết thúc, liền lái xe rời khỏi công ty.
Tất nhiên, anh không về nhà trước, mà đi về phía một biệt thự khác.

Dãy biệt thự Ngự Long Loan, là nơi Mộ thị khai phá đã lâu, lúc trước, anh đã bắt tay tự mình làm, vì thế thu mua đất đai ở đây, còn tiến hành hai đợt góp vốn, góp vốn xong, sản nghiệp này không được trang trí, anh cũng không nóng lòng ra tay
Dù sao, giá trị của bất động sản rất cao, cũng dễ dàng góp vốn và đầu tư.
Sở dĩ anh tới Ngự Long Loan, không phải là vì nguyên nhân khác, mà thời gian trước, anh sắp xếp cho Vân Na ở đây.
Mộ Nhã Triết dừng chiếc xe màu bạc ở tầng hầm, xuống xe, đi đến trước một cái cửa cuốn, ấn mật mã, cửa chậm rãi mở ra.
Biệt thự có tổng cộng sáu tầng, trong đó có hai tầng là tầng hầm ngầm.
Tầng một là gara, tầng hai là một kho chứa đồ lớn.
Vân Na được sắp xếp ở trong nhà kho.
Nhà kho được sửa chữa tạm thời lại, mua thêm một cái giường, bày biện một chút, bên trong còn có một cái cửa bằng inox.
Ngày thường, đều có năm người thay nhau trông coi.
Lúc Mộ Nhã Triết đi tới, Vân Na bị trói ở trên giường, mới vừa được tiêm thuốc an thần, cô ta không ngừng vùng vẫy, kêu linh tinh, yếu hầu sớm đã khàn khàn vì khóc lóc kêu gào, giống như có vô số cát đá ở trong cổ họng.
Quần áo của cô ta ba ngày đổi một lần, có đôi khi, người trông coi không có kiên nhẫn, liền mặc kệ cô ta.
Bị nhốt lâu như vậy, cô ta ít khi tắm, bởi vậy tóc hỗn độn, rối bù, trên mặt còn có vết máu do cô ta cào ra.
Vì phòng ngừa cô ta chạy trốn, cổ tay và cổ chân cô ta, đều dùng còng khóa lại.
Bởi vì nhốt thời gian dài, cổ tay và cổ chân có một vòng rất sâu, da bị cọ xát, vết máu khô đã kết vảy.
Vân Na nghe thấy tiếng người đi đến, lập tức quay đầu lại, vì tiêm thuốc an thần, cho nên thân thể mềm nhũn vô lực.
Chuyện này cũng do nhiều ngày rồi cô ta không ăn cơm.
Cô ta đã tuyệt thực bốn ngày rồi.
Bởi vậy, những người trông coi cô ta trói cô ta ở trên giường, là vì truyền dịch dinh dưỡng cho cô ta.
Mới đầu, cô ta còn nguyện ý ăn vài thứ, dù sao, H*m mu*n sống của cô ta, chiến thắng toàn bộ!
Cô ta không muốn ૮ɦếƭ!
Thời gian dài bị giam cầm trong không gian như vậy, kêu trời trời không biết, kêu đất đất chẳng hay, tinh thần khó có thể duy trì tốt đẹp.
Bởi vậy, Vân Na không chịu nổi ***, bắt đầu tuyệt thực.
Bốn ngày không ăn, cả người đều gầy một vòng, không ngừng suy yếu.
Vì đảm bảo tính mạng của cô ta vẫn còn, vì thế bất đắc dĩ phải trói cô ta ở trên giường.
Lúc anh đi tới, kim tiêm vừa mới được đâm vào tĩnh mạch của cô ta.
“Là anh! Là anh!”
Vân Na nhìn thấy anh, vùng vẫy như điên, đôi mắt đầy tơ máu, hồng giống như có thể nhỏ ra máu.
Mộ Nhã Triết không để ý cô ta vùng vẫy, nhìn thoáng qua thuộc hạ, chất vấn, “Sao cô ta lại thế này?”
“Tổng giám đốc Mộ, cô ta không chịu ăn gì, đã tuyệt thực lâu lắm rồi.”
“Tuyệt thực sao?”
Mộ Nhã Triết cười lạnh lùng, “Năng lực không nhỏ.”
Tuyệt thực?
Là kháng nghị giam lỏng sao.
“Mộ Nhã Triết!”
Vân Na đỏ mắt trừng anh, vẻ mặt hung dữ, ép hỏi, “Rốt cuộc anh muốn thế nào? Bây giờ tôi rơi vào tay anh, muốn chém muốn giết muốn róc thịt, làm gì cũng được!”
“Muốn chém muốn giết muốn róc thịt muốn làm gì cũng được.”
Mộ Nhã Triết giễu cợt nhếch môi, “Tất nhiên là tôi muốn làm gì cũng được rồi.”
Anh dừng một chút, đột nhiên bước tới trước giường, cúi đầu, khẽ liếc mắt đánh giá cô ta một cái, ý cười trong mắt càng sâu hơn.
“Nhưng mà, tôi sẽ không giết cô.”
“Cái gì?”
Giật mình hoảng sợ, Vân Na ngạc nhiên mở to hai mắt nhìn, nhìn anh khó có thể tin.
Mộ Nhã Triết nói, “Cô yên tâm, tôi sẽ không để cô ૮ɦếƭ.”
Vân Na biến sắc.
Sẽ không để cô ta ૮ɦếƭ sao?
Vậy…
Vân Na bắt đầu không đoán ra được dụng ý của anh ta rồi!
Người đàn ông này, cực kỳ xấu xa, cô ta vốn cho rằng bị anh mang đi, anh nhất định sẽ dùng hết mọi thủ đoạn, làm cô ta thống khổ, sống không bằng ૮ɦếƭ, dùng đủ loại thủ đoạn *** cô ta, lăng nhục cô ta.
Nhưng mà không có.
Anh chỉ nhốt cô ta lại ở nơi tối tăm, không có làm hành động gì tổn thương cô ta.
Vì sao?
Cô ta hại Vân Thi Thi biến thành bộ dạng đó, Cố Tinh Trạch cũng đã ૮ɦếƭ, trong mắt anh, cô ta phạm tội, tội ác ngập trời, anh nên hận cô ta thấu xương!
Nhưng mà lúc này lại nói, muốn để lại mạng cô ta!
Vân Na vẫn không hiểu, cũng không đoán ra được lòng dạ của người đàn ông này!
“Rốt cuộc thì anh muốn làm gì?”
Cô ta cảnh giác hỏi.
“Cô không cần biết.”
Mộ Nhã Triết mặc kệ cô ta.
Lần này anh đến, chỉ vì đến xem tình hình cô ta, thấy cô ta không có nửa sống nửa ૮ɦếƭ như trong tưởng tượng, ít nhất nói lên, ý niệm muốn sống của cô ta rất mãnh liệt.
“Canh giữ cô ta thật tốt.”
Mộ Nhã Triết lại dặn dò một phen, lập tức xoay người muốn đi.
Vân Na ở phía sau như người tâm thần chất vấn, “Rốt cuộc thì anh muốn thế nào? Mộ Nhã Triết, anh giết tôi đi! Dựa vào thủ đoạn của anh, sao không nhanh *** tôi đi?”
Mộ Nhã Triết dừng bước, tàn bạo hiện lên rõ ràng.
“Cho cô ૮ɦếƭ nhanh chóng sao?”
Anh cười giễu cợt, liếc mắt nhìn cô ta một cái, lạnh lùng nói, “Có một thứ, tôi còn chưa đòi lại ở cô, cô đừng mơ mộng hão huyền như vậy.”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc