Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 1439

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

“Em thấy tuyên bố trực tiếp của anh rồi!”
“Hả?”
“Anh thật sự nhẫn tâm như vậy sao?”
Vân Thi Thi nhìn xung quanh, đúng lúc trước mặt không xa là màn hình lớn ở trung tâm thương mại, trên màn hình, vẫn phát tin Cố Tinh Trạch tuyên bố rời khỏi giới giải trí, phía dưới một nhóm fan vây quanh, cho dù ngăn cách, Vân Thi Thi cũng hiểu rõ, vành mắt những nhóm fan này, nhất định đầy nước mắt.
“Fan của anh không nỡ để anh rời khỏi giới giải trí!”
Vân Thi Thi cảm khái một tiếng, “Anh quá nhẫn tâm rồi! Vì sao anh lại muốn rời khỏi giới giải trí?”
“Không có nguyên nhân, chỉ là chán ghét cuộc sống trước màn ảnh.”
Về đề tài này, Cố Tinh Trạch cũng không nói quá nhiều, thay đổi đề tài, “Thi Thi, chúng ta… Có thể gặp mặt không?”
“…”
Tựa hồ sợ cô từ chối, anh ta mỉm cười nói, “Chắc đây là lần gặp mặt cuối cùng của chúng ta rồi!”
“Anh có ý gì?”
Anh ta nói, “Sáng sớm anh sẽ lên máy bay, qua đêm nay, anh sẽ đến nước Mỹ, không trở về nữa!”
Cho dù làm tốt chuẩn bị tâm lý, nhưng mà khi nghe Cố Tinh Trạch nói ra bốn chữ đó - - không trở về nữa, trái tim lại có vài phần hít thở không thông.
“Thi Thi…” Cố Tinh Trạch hít một hơi khí lạnh, “Anh chỉ muốn gặp em, e là giống như câu nói đó, nhìn em một lần cuối.”
Vân Thi Thi cũng hít sâu một hơi khí lạnh, ngẩng đầu nhìn trời, hỏi, “Anh ở đâu?”
“Anh ở công ty, vừa ký một đống hiệp nghị.”
Cố Tinh Trạch lại nói, “Em ở đâu, nói cho anh biết, anh đi tìm em.”
“Bây giờ em đang ở trung tâm thành phố, ở đây có quá nhiều người, anh không tiện đi ra đâu?”
Cho dù Cố Tinh Trạch võ trang đầy đủ đi trên đường, cũng sẽ bị người ta nhận ra.
Vân Thi Thi hỏi ý kiến anh ta, “Biết công viên ở giữa hồ không?”
“Ừm.”
“Anh lái xe sao?”
“Ừm, anh lái xe.”
“Em đợi anh ở bãi đỗ xe giữa hồ.”
“Được.”
Tắt điện thoại, Vân Thi Thi lập tức đi đến bên đường, vẫy taxi.
Một chiếc taxi dừng bên cạnh cô, cô lập tức lên xe, lái xe vốn nhìn cô một cái, đạp chân ga, sau đó mới phản ứng kịp, đột nhiên dừng ngay!
“Làm sao vậy?” Vân Thi Thi quá sợ hãi, đột nhiên xe lại dừng tại chỗ.
“Cô… Cô là…”
Lái xe trầm tư suy nghĩ một lát, “Gần đây vợ của tôi có xem phim truyền hình, tên là , cô diễn vai nữ số hai phim này đúng không?”
“…”
“Là người phụ nữ xấu xa! Lúc đầu vợ của tôi chán ghét cô! Nhưng mà sau đó xem một số tiết mục giải trí của cô, liền thích cô rồi! Được gặp mặt cô ở ngoài đời rồi, cô đúng là cô gái xinh đẹp!”
Vân Thi Thi xấu hổ cười.
“Không nghĩ tới vận khí của tôi hôm nay lại tốt như vậy, gặp một minh tinh lớn! Minh tinh, ký tên cho tôi có được không?”
“Được, nhưng mà anh đưa tôi đến nơi tôi muốn đến trước rồi nói!”
“Ai nha, được được!”
Lái xe quá H**g phấn, không nói nhiều lời, đạp chân ga rời đi.
Dọc theo đường đi, dừng đèn đỏ, lái xe đột nhiên nhìn qua kính chiếu hậu, ‘A’ một tiếng, “Xe Lexus phía sau đi theo chúng ta!”
“Có lẽ là trùng hợp.”
Vân Thi Thi không thèm để ý nói một câu.
Lái xe trêu đùa nói, “Không phải là đội chó săn đấy chứ?”
“Mỗi ngày đều có nhiều đội chó săn như vậy sao?”
Vân Thi Thi không cho là đúng.
Sau khi đến nơi, cô gửi cho Cố Tinh Trạch định vị, sau đó, kiên nhẫn ngồi trên ghế dài bãi đỗ xe đợi người.
Chỉ khi nào yên tĩnh thì vô số tâm tình mới bùng lên mạnh mẽ.
Vân Thi Thi không khỏi nhớ đến những kí ức cùng Cố Tinh Trạch, chúng tuôn ra tuôn ra từng chút một.
Đỏ cả vành mắt.
Anh ấy nói, anh ấy muốn đi Mỹ, một đi không trở lại.
Nói cách khác, đêm nay chính là đêm cuối cùng.
Cô có chút không muốn như vậy.
Ngay trong lúc cô đang suy tư, điện thoại lại vang lên lần thứ hai,
Cô cầm điện thoại di động lên, còn tưởng là Cố Tinh Trạch gọi, ai ngờ là cuộc gọi video của Cung Kiệt.
Vân Thi Thi ngớ ngẩn, nhìn đồng hồ, thời gian cũng không còn sớm, sao em ấy lại gọi đến?
Lại nghĩ, có lẽ chỗ Tiểu Kiệt còn đang là ban ngày.
Chắc là có việc rồi.
Cô nhìn gương mặt tuấn tú của Cung Kiệt qua màn hình điện thoại, nhưng mà biểu hiện của em ấy lại hết sức nghiêm túc, thậm chí còn có chút căng thẳng.
“Tiểu Kiệt, sao vậy? Sao nhìn em có vẻ căng thẳng thế?”
Cung Kiệt không dài dòng, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề: “Chị, chú đã có thể mở miệng nói chuyện rồi!”
“Cái gì?!”
Vân Thi Thi kinh hãi đến biến sắc, phắt dậy: “Em nói... Cha có thể mở miệng nói chuyện?”
“Ừm!”
Cung Kiệt rất vui nhưng cũng nhíu mày: “Em chăm sóc chú rất vất vả, nhưng mà chú mới vừa nói chuyện lại, cần phải chú trọng chăm sóc hơn thế nhưng đã đòi nói chuyện với chị.”
“Không được.”
Vân Thi Thi nói như chặt đinh chém sắt: “Mới khôi phục dây thanh quản, không thể lập tức nói chuyện! Để cha khỏe hẳn rồi nói sau đi!”
“Em cũng khuyên như thế nhưng chú vẫn không nghe.”
Cung Kiệt nghiêm túc nói: “Chị, hay là chị nói cho chú nghe đi, chị nói thì sẽ thuyết phục hơn!”
“Được, để chị gặp gỡ ông ấy cũng tốt.”
Vân Thi Thi cũng muốn gặp.
Cung Kiệt vội vàng đỡ Vân Nghiệp Trình lên xe lăn, đẩy tới trước màn hình điện thoại.
Cung Kiệt nói với ông vài câu, Vân Nghiệp Trình lập tức hiểu được, ánh mắt dán vào màn hình điện thoại, nhìn qua màn hình, đấy là đứa con gái ông nhớ nhung, vừa cất tiếng lên, nhưng chỉ là những âm thanh khàn khàn kỳ cục: “Thi Thi! Là cha khiến con khổ rồi!”
“Cha...”
Vân Thi Thi nhíu lông mày, viền mắt đỏ ửng, cô lập tức nói: “Cha, đừng nói quá nhiều! Vất vả lắm cha mới có thể khôi phục dây thanh quản, đừng nói chuyện vội.”
“Cẩn thận với em gái con!” Vân Nghiệp Trình không để ý mấy lời khuyên can của cô, cố gắng nói ra vài chữ.
Vân Thi Thi hoàn toàn sửng sốt.
“Em gái?”
“Cẩn thận... Vân Na! Nó...chưa ૮ɦếƭ!”
Âm thanh của ông giống như bị xe tải nghiền nát qua, khàn khàn không thể tả, nhưng mà dù cho là vậy, Vân Thi Thi vẫn hiểu được ông đang muốn nói gì!
“Vân Na... chưa ૮ɦếƭ? Sao cha lại biết?”
“Bởi vì... Buổi tối hôm ấy... Tấn công cha...chính là...nó!”
Vân Nghiệp Trình tự nhiên bị kích động tâm trạng: “Là nó... hại cha... dùng axit sunfuric... hại cha. Nó nhất định... sẽ tìm đến con... con nhất định... phải cẩn thận...”
Sắc mặt Vân Thi Thi đột nhiên trắng bệch, run cầm cập.
“Sao... Làm sao có thể được? Nó làm sao có thể ra tay tàn nhẫn với ba như thế được?’
Vừa dứt lời, cô cảm giác có chiếc xe chậm rãi lái tới đây.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc