Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 1436

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Nữ chủ trì đứng một bên nhìn không được nữa nên tiến lên có ý muốn giúp đỡ Cố Tinh Trạch, cũng không biết có phải Cố Tinh Trạch cố ý hay không mà vừa nhấc chân lên đã đá trúng cô ấy, một cước mang cô đá thẳng xuống đài.
“Bị loại trừ!”
“Ha ha ha ha!”
Toàn trường cười đến nghiêng ngả.
Cái này, chính là 2V1.
Vân Thi Thi cười một cách xảo quyệt, cô cùng Hoa Cẩm bao vây Cố Tinh Trạch, nhưng thật không ngờ, dù đã mất đi một đồng đội nhưng sức chiến đấu của Cố Tinh Trạch vẫn vô cùng bưu hãn, chỉ trong vòng hai phút, anh đã đem Vân Thi Thi cùng Hoa Cẩm kia hất ngã.
Toàn trường kinh động!
Cứ như thế ratings được trò chơi này kéo lên, rất nhanh đã dành lấy vị trí quán quân.
Tiếp theo là về biểu diễn tài nghệ, đoàn phim để Vân Thi Thi lên sân khấu hát một bài.
Bài hát mà Vân Thi Thi hát là bài chủ đề trong phim truyền hình.
《 Kẻ điên 》.
Bài hát này là do Cố Tinh Trạch phổ nhạc, còn ca từ là do cô viết.
Là bài hát chủ đề của bộ phim truyền hình hàng đầu, 《 vương bài cơ quan tình báo 》 vì bắt lấy này bài hát đầu phát, chính là hoa không ít Pu't tích.
Lúc đầu Vân Thi Thi có chút luống cuống, dù sao thì cô cũng chưa từng coi mình như là một ca sĩ.
Sau một lúc khởi động thì cô cũng dần thả lỏng một chút.
Tất cả khách quý đều an tọa trên những chiếc ghế dài, Vân Thi Thi đứng ở trung tâm sân khấu, cầm microphone, thâm tình mà biểu diễn ——
“Điều điên rồ nhất mà em đã từng làm
Là yêu anh cho đến tận cùng của thế giới
Thế nhưng cho tới tận bây giờ
Trong câu chuyện của anh
Lại không có vị trí nào dành cho em
Chính em đã trói buộc bản thân
Để rồi đánh mất đi phần lí trí cuối cùng còn sót lại
Nhưng anh lại vô cùng cố chấp
Ở trong tâm trí của anh
Lại chưa từng có tên em
Hình ảnh của em chưa từng xuất hiện trong tâm trí của anh
……
Đến khi tỉnh mộng rồi
Vì yêu anh mà em trở nên điên dại
Nhớ lại quá khứ đã qua
Em hận anh người khiến em điên dại
Chính là
Chính là
Trái tim sẽ rất đau
Nhưng anh lại không biết được
Em sợ rằng đã quá muộn màng
Đã quá muộn màng
Lại một lần nữa yêu anh
Đời này em có bao nhiêu may mắn
Lúc sống đã được yêu anh
……”
Làn điệu trữ tình tuyệt hay, lại mang lại sự tuyệt vọng đến tột cùng.
Từ đầu tới cuối Cố Tinh Trạch không nói một lời nào, chỉ im lặng ngồi đó nhìn cô, cho đến khi ca khúc kết thúc, anh vẫn cứ thất thần như vậy, giống như đang suy tư gì đó, nhưng cũng không ai biết rốt cuộc anh đang nghĩ gì.
Kế tiếp, là một cuộc phỏng vấn, các thành viên của cuộc phỏng vấn ngồi trên ghế sofa, người chủ trì hỏi những câu hỏi vây quanh các vấn đề mà chương trình đưa ra.
Được một nửa, người chủ trì đột nhiên quay sang Cố Tinh Trạch, có chút tò mò hỏi: “Tinh Trạch, mấy năm nay anh rất hiếm khi đóng phim truyền hình, 《 cực hạn thanh xuân 》 đây có phải là tác phẩm đầu tiên khi anh quay trở lại sau hai năm vắng mặt có đúng không?”
Cố Tinh Trạch nhẹ nhàng gật đầu.
Người chủ trì tiện đà đặt câu hỏi, “Tại sao anh lại tham gia bộ phim truyền hình này?”
Một người chủ trì khác phụ họa nói, “Nghe nói, Cố Tinh Trạch ngày thường cũng chơi đua xe, hơn nữa kỹ thuật lái xe lại rất tốt.”
Cố Tinh Trạch nói, “Trên thực tế, đây có lẽ là bộ phim truyền hình cuối cùng của tôi”
“Ah?!”
Người chủ trì vô cùng kinh ngạc mở to mắt.
Những diễn viên khác hiển nhiên cũng vô cùng kinh ngạc.
Hình như cái này trong không có kịch bản.
"Như vậy có phải là từ nay về sau, anh sẽ tập trung vào sự nghiệp điện ảnh sao?"
Cố Tinh Trạch lập tức phủ nhận, “Không phải.”
“Vậy... câu nói đó của anh có nghĩa là gì?”
Cố Tinh Trạch hơi hơi ngước mắt, đối mặt với màn ảnh, khóe môi khẽ nhếch lên một độ cong nhỏ, “Bởi vì, tôi dự tính sẽ rời khỏi giới giải trí.”
Không gian yên tĩnh đến kỳ dị.
Vân Thi Thi đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Cố Tinh Trạch.
Toàn trường một mảnh hỗn loạn.
Người xem dưới khán đài vô cùng kinh ngạc hô lên.
Các fan đương nhiên sẽ không tin tưởng vào điều này!
“Gạt người!”
“Tổng giám đốc Cố lại nghịch ngợm!”
Tổng giám đốc Cố là cái tên yêu thương mà các fan đặt cho anh, bởi vì anh sáng lập phòng làm việc riêng, nên các fan liền xem anh là ông chủ.
Người chủ trì cũng không tin, hoài nghi nói, “Tinh Trạch, anh đang nói đùa phải không? Không thể như vậy được…! Phải biết rằng, ngồi ở dưới đài có rất nhiều fan trung thành của anh, nếu anh rời khỏi giới giải trí, nhóm fan sẽ bị dọa khóc mất!”
“Là thật.”
Vẻ mặt Cố Tinh Trạch bình tĩnh nói, “Gia nhập giới giải trí mười năm, tôi đúng là thắng được rất nhiều giải thưởng, nhưng mà mười năm thuộc về tôi, tôi cho rằng nên chấm dứt. Giới giải trí đều được rót vào máu tươi mới, có rất nhiều con người mới ưu tú, kỹ thuật diễn tốt, luôn không có cơ hội thể hiện trước màn ảnh. Tôi cho rằng, tôi nên đem cơ hội này nhường lại, cho nhóm hậu bối có thêm nhiều cơ hội thể hiện!”
“Đừng mà!”
Nhóm fan ở dưới đài không khống chế được kêu to.
Cục diện lại không khống chế được.
Không ít fan điên cuồng giơ biển có hình Cố Tinh Trạch lên, gọi tên anh ta.
Đạo diễn cũng lộ mặt từ sau camera, có chút nghi hoặc nhìn trên đài, rất là bất ngờ, trong lúc này cũng do dự, cục diện trước mắt không khống chế được, có nên nhanh chóng chuyển sang quảng cáo, kết thúc đoạn này không.
Tuy là hình thức trực tiếp, nhưng mà so với phim truyền hình trên TV, có 10 phút sai giờ, dùng để phòng ngừa xảy ra tình huống bất ngờ, biên tập cắt nối đúng lúc để trốn tránh.
Chỉ là, ngay cả đạo diễn cũng ngây ngẩn cả người.
Tuyên bố đột ngột này, không hề có trong kịch bản gốc.
Mọi người đều rối loạn đầu trận tuyến, thế cho nên không biết phản ứng như thế nào.
May mà người chủ trì phản ứng nhạy bén, lập tức hồi phục tinh thần tiếp tục phỏng vấn, “Vì sao anh lại quyết định rời khỏi giới giải trí? Kỳ thật, từ khi anh gia nhập giới giải trí đến nay, nhận được huy hoàng, tất cả fan đều thấy quá rõ ràng! Bây giờ anh đang nổi như vậy, lựa chọn rời khỏi giới giải trí, không lý trí hay không?”
“Ngay từ đầu, tiến vào giới giải trí, đối với tôi, chỉ là một loại sinh hoạt khác, tôi cũng không đem nó trở thành toàn bộ sinh mệnh của tôi. Nhưng mà dần dần nổi tiếng, một phần công việc này trở thành trách nhiệm.”
Cố Tinh Trạch dừng một chút, hơi nhếch môi, lại nói, “Nhưng mà, luôn đảm nhiệm công việc với cường độ cao, trạng thái con người cũng sẽ cảm thấy mệt mỏi. Mỗi ngày tôi đều không được nghỉ ngơi thật tốt, vì nhóm fan của tôi hi vọng nhìn thấy tôi nhiều hơn ở trước màn ảnh, tác phẩm của tôi, ca khúc mới của tôi, thậm chí là quảng cáo của tôi. Tôi đảm nhận rất nhiều công việc, thời gian dài ở trong trạng thái này, thật sự là một loại cuộc sống cực kỳ… Tiêu cực.”
“Đừng mà…!”
“Đừng rời khỏi giới giải trí mà!”
Không ít nhóm fan đã kích động khóc lên.
Hoa Cẩm cũng ngây ngẩn cả người.
Vân Thi Thi lại càng cảm thấy ngũ vị tạp trần, trong lúc này không biết nên có phản ứng gì.
Cô tuyệt đối không nghĩ tới, tiết mục này, là nghi thức anh ta rời khỏi giới giải trí.
Anh ta thật sự muốn rời khỏi giới giải trí sao?
Cố Tinh Trạch nhìn thoáng qua dưới đài, đột nhiên đứng dậy, đi đến trước đài, che đậy vẻ mặt thống khổ cố gắng mỉm cười một chút, “Đừng khóc, được không?”
“Tinh Trạch! Tinh Trạch! Chúng em yêu anh!”
Nhóm fan khóc không thành tiếng, vẫn luôn giữ lại!
Cố Tinh Trạch lại cười, “Đừng đau lòng, được không? Tôi chỉ rời khỏi giới giải trí, không có nghĩa là sau này các em không nhìn thấy được tôi. Tôi chỉ quá mệt mỏi rồi…”
“Tinh Trạch!”
Nhóm fan nhao nhao khóc lên, “Anh không cần phải mệt như vậy! Anh có thể không nhận nhiều kịch bản nữa! Chúng em đều nguyện ý chờ đợi anh!”
“Nhưng mà… Không có tác phẩm, nghệ sĩ sẽ hết thời!”
Cố Tinh Trạch bất đắc dĩ nói, “Hết thời càng thống khổ hơn ở ẩn.”
“Anh vĩnh viễn sẽ không hết thời!”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc