Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 1434

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Sở Tiểu Bảo ầm ĩ muốn mẹ, dù là bác Phúc đến cũng dỗ không được.
Cố Cảnh Liên không thể nhịn được nữa, quát, “Không được khóc! Cháu lại khóc, cháu liền không thấy được mẹ nữa!”
Sở Tiểu Bảo khóc thút thít, ngây thơ hỏi lại, “Tiểu Bảo không khóc, có thể nhìn thấy mẹ sao?”
“Chỉ cần cháu không khóc!”
Sở Tiểu Bảo lập tức gật đầu, “Được ạ! Tiểu Bảo không khóc!”
Xem như giao hẹn!
Cố Cảnh Liên đi ra phòng ngủ, lập tức dặn dò, “Đi đem người phụ nữ đó tắm rửa sạch sẽ!”
“…?” Bác Phúc nghe vậy, đầu có chút mờ mịt.
Ông ta vừa nghe nói, có một người phụ nữ lớn mật tự tiện xông vào biệt thự nhà họ Cố.
Ông chủ đưa người phụ nữ đó xuống tầng hầm, nghe nói, người phụ nữ đó là mẹ ruột của Sở Tiểu Bảo, ông ta còn chưa kịp hỏi rõ mọi chuyện!
“Ông chủ nói người phụ nữ đó, chẳng lẽ là người phụ nữ được cậu mang xuống tầng hầm?”
Đúng vậy.
Vẻ mặt Cố Cảnh Liên chán ghét nói, “Tiểu Bảo ầm ĩ muốn mẹ, đi đem cô ta tắm rửa sạch sẽ, đừng biến thành toàn thân là máu!”
“Dạ, tôi hiểu.”
Bác Phúc nơm nớp lo sợ đồng ý, nhìn theo Cố Cảnh Liên rời khỏi gian phòng, cũng không biết đi nơi nào.
Ông ta tất nhiên cũng không dám hỏi quá nhiều hành tung của anh ta.
Trên đường đi đến đường hầm, bác Phúc miên man suy nghĩ, rốt cuộc là người phụ nữ như thế nào, mới có thể mang thai cốt nhục của ông chủ.
Hẳn là người phụ nữ có sắc đẹp không tầm thường đi?
Ông chủ đối với người phụ nữ này, cực kỳ gấp gáp.
Biện pháp *** làm cực kỳ thỏa đáng, sẽ không gây ra chuyện như vậy.
Phải biết rằng, tính tình ông chủ rất kém, đối với phụ nữ, lại càng không có kiên nhẫn gì.
Tính cách không phải trời sinh đã như vậy, mà dưỡng thành từ nhỏ ở nhà họ Cố.
Hoàn cảnh ***, đã sớm luyện ra cho anh ta tính cách cực kỳ tàn bạo và quái lạ.
Chỉ là bác Phúc hiểu rõ trong lòng, kỳ thật bản tính ông chủ không xấu, chỉ là cho đến bây giờ đều hô phong hoán vũ, được nuông chiều, anh ta muốn mặt trăng trên trời, không ai dám hái sao xuống cho anh ta.
Liền dưỡng thành tính cách có một không hai như vậy.
Tính cách của anh ta rất lạnh lùng, cũng có một mặt mềm mại, nhưng mà keo kiệt lấy ra.
Anh ta tuyệt đối không cho phép mình lộ ra mặt quá dịu dàng.
Thứ nhất, là vì thân phận của anh ta.
Anh ta là người đứng đầu cao nhất của nhà họ Cố, làm gia chủ nhà họ Cố, anh ta nhất định phải phù hợp với hình tượng thân phận vốn có.
Thứ hai, trên dưới nhà họ Cố có bao nhiêu ánh mắt nhìn chằm chằm.
Giống như thống lĩnh sư đoàn, chỉ có thể trở thành một người vô cùng tàn nhẫn, mới có thể được mọi người kính sợ.
Chỉ là, dù sao cũng là người bình thương.
Cuối cùng anh ta cũng lộ ra một mặt mềm lòng.
Đi đến hầm, vài người trông coi Sở Hà thấy ông ta đến đây, giống như được đại xá, “Bác Phúc, bác đến rồi! Ông chủ nói thế nào ạ?”
“Người thế nào rồi?” Bác Phúc đặt câu hỏi.
“Bác Phúc, bác xem trước một chút đi? Vừa rồi lại hôn mê bất tỉnh, chúng cháu không biết nên làm cái gì bây giờ nữa rồi?”
“Ông chủ nói, mang người về phòng trước.”
Bác Phúc nói xong, đi đến bên cạnh Sở Hà, cúi người nhìn cô ấy.
“Người này, không phải không còn thở nữa đấy chứ?” Bác Phúc có chút lo lắng.
Ông ta thấy toàn thân cô ấy vết thương chồng chất, tóc hỗn loạn che kín mặt, dưới người là nước muối, trên lưng có ba vết roi, rất là bắt mắt, máu thịt mơ hồ.
Đây chính là cô gái đó!
Xuống tay nặng như vậy.
“Vẫn còn thở, nhưng mà… Vừa rồi cháu ra tay hơi tàn nhẫn, cũng không biết…”
Lúc nói chuyện, bác Phúc đã ra tay lật người phụ nữ lại.
Khẽ lật người, thực sự dọa bác Phúc nhảy dựng.
Khẽ lật người, thực sự dọa bác Phúc nhảy dựng.
Vốn dĩ ông cũng không để tâm chuyện này lắm, nhưng lúc này ông không muốn quan tâm cũng không được.
“Sở Hà?!” Ông cả kinh, buộc miệng gọi ra một cái tên.
Như thế nào lại là cô?!
Cô lại có thể là mẹ đẻ của Tiểu Bảo?!
Đối với bác Phúc thì đây là một ký ức khó quên.
Năm năm trước, Sở Hà ở trong nhà họ Cố cũng có địa vị rất lớn, nguyên nhân cũng là vì anh ta, lúc đó ngoại trừ ông ra thì cô cũng là người thân cận với Cố Cảnh Liên nhất.
Chuyện này……
Sao lại có thể?!
Tại sao ông chủ là có thể dung túng cho Sở Hà sinh ra đứa trẻ này được!?
Huống hồ, Sở Hà chính là cảnh sát quốc tế đang nằm vùng, hơn thế nữa, cũng chính cô đã phản bội lại nhà họ Cố, ông chủ sẽ không đồng ý sự tồn tại này của cô mới đúng.
Chuyện này đúng là ngoài sức tưởng tượng!
Ông nhìn mớ hỗn độn trên người cô, lại nhìn xem tờ giấy xác nhận đã bị nước muối làm cho ướt nhẹp kia.
Bác Phúc cầm lên xem thử thì mới biết đó là “giấy xác nhận từ bỏ quyền nuôi dưỡng Sở Tiểu Bảo”.
“Ông chủ đã phân phó cho chúng tôi, không cần biết dùng biện pháp gì, nhất định phải khiến cô ta ký tên mới thôi.”
Một người ở bên cạnh cũng nói chen vào, “Người phụ nữ này cũng thật là cứng đầu cứng cổ, dù đã dùng rất nhiều biện pháp nhưng cô ta cũng chưa từng khuất phục.
“Tính cách của cô ấy từ trước đến nay đều quật cường như vậy!” Bác Phúc đối với lời nói của tên thuộc hạ kia cũng không ngoài ý muốn, “Được rồi, hãy khoan nói tới những cái khác đã, bây giờ mang cô ấy vào phòng nghỉ dành cho khách đi!”
“Cô ta dơ như vậy mà lại trực tiếp mang vào phòng sao?”
“Đây chính là ý của ông chủ!”
Bác Phúc hừ lạnh một tiếng, “Hay là các người đang nghi ngờ tôi?”
“Không có! Nếu thật sự là ý của ông chủ, chúng tôi đương nhiên phải nghe theo rồi.”
Đám thủ hạ cũng không dám nói nhiều, lập tức mang Sở Hà vào trong phòng dành cho khách.
Bác Phúc lại gọi thêm mấy cô hầu gái vào phòng, một người phụ trách *** quần trên người Sở Hà, một người phụ trách lau người cho cô, thuận tiện mang các vết thương trên người cô xử lí sạch sẽ.
Bác sĩ tới kiểm tra cho cô một lượt rồi sợ hãi lắc đầu.
Bác Phúc thấy vậy lập tức lại gần dò hỏi.
Vị bác sĩ kia lại nói, “Cô gái này vừa thực hiện một ca phẫu thuật cách đây không lâu!”
“Cái gì?”
“Ông xem miếng băng trên đầu của cô ấy, vết sẹo này của cô ấy vẫn chưa có lành lại? Các đường chỉ vẫn còn chưa có cắt hết đi.” Bác sĩ dừng một chút, bất đắc dĩ mà lắc đầu, “Vết thương cũ chưa lành thì lại có thêm vết thương mới, nguyên khí đại thương, e là trong mười ngày nửa tháng cũng chưa thể xuống được giường!”
“Nghiêm trọng tới như vậy!?”
Bác Phúc vô cùng kinh hãi.
“Vâng!”
Bác sĩ nặng nề mà gật đầu, “Cô gái này này làm phẫu thuật ở phần đầu, mặc dù không có vấn đề gì lớn nhưng vẫn ảnh hưởng đến sức khỏe, nhìn vết sẹo này thì có thể thấy rằng cô ấy chỉ vừa mới làm phẫu thuật cách đây không lâu, lại cộng thêm vết thương mới, nếu không tĩnh dưỡng thật tốt, e là sức khỏe của cô ấy khó mà tốt lên được.”
“Tôi biết rồi!” Bác Phúc gật gật đầu, “Vậy cậu mau kê vài đơn thuốc giúp điều trị và tĩnh dưỡng cho cô ấy đi!”
“Được.”
Bác sĩ kê đơn thuốc ra, bác Phúc lập tức sai người đi bốc thuốc.
Ở trong nhà họ Cố có dược đường riêng, cũng có cả bác sĩ tư nhân, chủ yếu là y học cổ truyền của Trung Quốc.
Lúc trước thân thể Cố Cảnh Liên không được tốt, đều là nhờ y học Trung Quốc nên mới khỏe lại, cũng chính vì như vậy nên Cố Cảnh Liên cũng rất thờ phụng y học Trung Quốc, y học cổ truyền không đâu tốt bằng nhà họ Cố.
Có thuốc rồi, bác Phúc lập tức sai người đi sắc thuốc.
Bất quá, Sở Hà bị thương rất nặng, chỉ trong thời gian ngắn như vậy e là vẫn chưa thể tỉnh lại ngay được
Khó khăn lắm mới xử lí sạch sẽ các vết thương trên người Sở Hà, sau đó thì cô được lưu lại trong phòng nghỉ dành cho khách, 24 giờ đều có người canh giữ, vì sợ rằng cô tỉnh dậy sẽ nháo ra chuyện gì đó.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc