Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 1405

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Trong bản tài liệu này chằng chịt những tội danh được lên án, được liệt vào lệnh truy nã mức độ cao nhất. Nghiêm trọng nhất trong số đó là một lần gây án xuyên quốc gia, kinh động đến cả FBI.
"Người này, không hề tầm thường!"
Lưu Viên Vĩ nặng nề hít một hơi, nhẹ nhàng thả ra một ngụm khói, ánh mắt có chút thâm thúy: "Sợ gia đình bị ảnh hưởng, lần hành động này tuyệt đối không thể khinh thường! Chỉ là không nghĩ tới, mấy năm gần đây người này động thái ngang ngược, không ngăn chặn ngay, sợ rằng sẽ trở thành khối u ác tích của chúng ta!"
Chu Tước nhíu mày, lập tức để tài liệu vào túi, nhàn nhạt hỏi: "Chủ tịch có chỉ thị gì?"
"Nhiệm vụ này, giao cho cô!"
"Tôi nên làm thế nào?" Chu Tước mờ mịt hỏi.
Không ngờ ICPO lại coi trọng vụ án này.
Người đàn ông tên Cố Cảnh Liên này, quả thực không thể khinh thường.
Lưu Liễn Vĩ vén tay áo, đánh giá cô, bỗng dưng cười nói: "Chu Tước, cô có vị trí tối cao ở đây, hơn ba năm, chiến công hiển hách, đó là bởi vì cô có xuất thân là một đặc công tình báo sao?"
Chu Tước cong môi cười: "Đúng vậy!"
"Đã như vậy, thân là một đặc công tình báo, lẻn vào hang ổ của địch, tôi tin tưởng cô sẽ làm được!" Lưu Viên Vĩ nói.
"Ý của chủ tịch, là muốn tôi tới nhà họ Cố để nằm vùng?"
"Bằng chứng phạm tội của người này còn thiếu rất nhiều, trong toàn án quân sự có đầy tội danh liên can tới Cố Cảnh Liên, chỉ cần có đủ bằng chứng, lập tức có thể bắt người!" Lưu Viên Vĩ lại nói: "Tôi muốn cô giải quyết hoàn mỹ bài toán này!"
"Tôi hiểu ý của chủ tịch!" Chu Tước nói xong, cẩn thận cúi chào: "Tôi đi chuẩn bị!"
Chu Tước xoay người, rời khỏi phòng làm việc.
Phía sau, Lưu Viên Vĩ lộ ra nụ cười thỏa mãn.
Sở Hà nhìn bóng lưng Chu Tước rời khỏi hành lang, nhất thời nghi hoặc.
Hình ảnh hiện lên lần thứ hai là sóng lớn trên mặt nước, một tòa nhà cổ xưa dần hiện lên.
Chu Tước nằm vùng, giả danh một người có tên là Hồng Hà, thuận lợi xâm nhập vào nhà họ Cố.
Nhà họ Cố chia thành bốn đại Đường.
Thanh Long, Bạch Hổ, Huyền Vũ và Chu Tước.
Mà La Sinh Đường, chính là một chi nhánh của Huyền Vũ Đường.
Chu Tước với danh nghĩa là Hồng Hà, lẻn vào La Sinh Đường, đồng thời rất nhanh chiếm được lòng tin của đường chủ La Sinh Đường, được người này tín nhiệm!
Vào đêm, gió lạnh tới tận xương.
Chủ nhà họ Cố ở trong hoa viên, nơi đây phong cảnh tuyệt đẹp, tách biệt với thành phố huyên náo, là nơi yên tĩnh khó tìm,
Nếu trăm năm trước, nơi đây dày đặc những dinh thự của giới quý tộc, mà nhà họ Cố nhìn xa trăm dặm, cũng có xuất thân từ giới quý tộc.
Theo niên đại, mảnh đất này bây giờ chính là nơi đắt đỏ nhất thủ đô, nhưng có một điều, chính là có tiền cũng không mua nổi.
Ngay lúc tấc đất tấc vàng này, bằng vào thế lực của mình, nhà họ Cố vẫn bá đạo độc chiếm nơi đây làm địa bàn.
Lúc này, cửa dinh thự nhà họ Cố, hơn mười chiếc tàu bỏ neo ở ven bờ, xếp thành một hàng dài, mười mấy người mặc tây trang, thân hình khôi ngô đứng ở cửa, sắc mặt lạnh lùng, phát ra khí thế mạnh mẽ.
Chủ nhà họ Cố ngồi ở trước, khoác một cái áo chồn nhung, sắc mặt trắng bệch, tre mặt như tro nguội, nhìn ra được ông đã bị bệnh lâu năm, đến lúc phải buông xuống, có thể nhìn ra được, thời gian của ông ta đã không còn nhiều!
Chủ nhà họ Cố có cuộc nói chuyện, một lần nữa triệu tập mọi người cùng trưởng chủ của bốn đường về một đường, mở cuộc họp nội bộ nhà họ Cố.
Nhắc tới Cố Liên Thành này, mọi người đều nói, nhà họ Cố và nhà họ Mộ, Mộ Liên Thành cùng Cố Liên Thành, hai dòng họ khác, nhưng lại có tên chung.
Nhà nhà Cố - Mộ không có một mâu thuẫn cụ thể nào, thế nhưng hai nhà vẫn luôn thầm đấu trọi gay gắt.
Trước đây Mộ Thịnh có tin vui, thời điểm để tên là Mộ Liên Thành, cũng là lúc Cố Liên Thành sinh ra.
Lúc đó, ông cụ nhà họ Cố mời thầy phong thủy nổi danh tới, thầy phong thủy nói, Cố Liên Thành bạc mệnh, mệnh hung, đồng thời có tương khắc với ông cụ Cố, nước lửa không dung.
Lấy tên như vậy, nghịch thiên sửa mệnh, người thầy phong thủy kia thu một khoản tiền lớn. Vì vậy, đứa bé vừa sinh ra liền được đặt tên là Cố Liên Thành. Như vậy, mệnh sát của đứa bé này sẽ gieo vạ lên người Mộ Liên Thành.
Ông cụ Cố lúc này không còn nhiều sức khỏe, quyết định cho Cố Liên Thành cái tên như vậy.
Qủa nhiên, Mộ Liên Thành mất sớm, ứng với lời nói năm đó của người thầy phong thủy kia.
Nhà họ Cố, đứng đầu bốn gia tộc lớn, đã từng một thời nổi danh, uy danh hiển hách, tiếng tăm truyền xa.
Khi đó nhà họ Cố, có thể nói là chiếm một nửa giang sơn làm địa bàn, vì những gia tộc khác luôn kiêng kỵ, từng có thời kỳ huy hoàng.
Nhưng mà, từ ba năm trước khi chủ nhà họ Cố, Cố Liên Thành bện*** nằm liệt giường, liền ngày càng suy sụp.
Năm đó khi Cố Liên Thành bện***, Cố Cảnh Liên năm ấy đúng 20 tuổi.
Nếu Cố Liên Thành qua đời lúc đó, như vậy quyền thừa kế vị trí chủ nhà họ Cố, không ai khác ngoài Cố Cảnh Liên.
Kế thừa vị trí này, có một số điều kiện, một trong số đó, nhất định phải là con của vợ cả.
Lúc đó, Cố Liên Thành hết sức nguy cấp.
Ngoài Cố Cảnh Liên, còn có Cố Tinh Trạch.
Cố Tinh Trạch bởi có thân phận dưới một bậc, sinh ra ở nước ngoài, lớn lên, không lâu lắm khi Cố Liên Thành bị bệnh liệt giường thì Cố Tinh Trạch mới trở lại nhà họ Cố, vậy nên không hề có chút cạnh tranh gì với Cố Cảnh Liên.
Cố Cảnh Liên căn bản là cũng không để Cố Tinh Trạch vào mắt.
Dù cho Cố Tinh Trạch có muốn đứng lên, chỉ sợ mọi người trong họ cũng ra sức phản đối.
Nhà họ Cố trăm năm nay, chưa từng có chuyện đưa con thứ lên làm trưởng họ.
Cố Tinh Trạch cũng tuyệt đối không có khả năng thay đổi quy luật này.
Vì đảm bảo phồn vinh của nhà họ Cố, Cố Liên Thành vốn là muốn dùng cách cho Cố Cảnh Liên đính hôn.
Khi đó Cố Cảnh Liên tuổi trẻ nóng tính, lại tùy hứng, mặc kệ Cố Liên Thành ép buộc thế nào, ở trước ngày đính hôn 1 ngày, Cố Cảnh Liên bỗng để lại một mảnh giấy rồi bỏ đi, một lần mấy năm liền...
Một năm này, bệnh tình Cố Liên Thành càng thêm nặng, rất nhanh suy yếu, liền gọi Cố Cảnh Liên trở về.
Mười giờ tối, Cố Cảnh Liên không đến, nhưng mà lúc đó, hành lang mấy trăm mét vuông, mười mấy người đàn ông ăn mặc chỉnh tề đứng hai bên.
Mọi người cùng bốn vị đường chủ ngồi nghiêm chỉnh, ánh mắt chăm chú, tập trung lại vị trí của Cố Liên Thành.
Cố Liên Thành ngay cả việc ngồi cũng vô cùng khó khăn.
Ông ta ngồi trên cái ghế có khắc hình rồng, vẻ mặt u ám.
Bâu giờ, rõ ràng mới ở tuổi trung niên, tóc đã xám trắng một mảng, trên trán có thật nhiều nếp nhăn, giữa hai hàng lông mày ẩn chứa sự già nua không hề che giấu.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc