Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 1400

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Mạnh Tinh Tuyết ngoéo môi một cái, ngược lại không khách khí nói: "Cô tới đây làm gì?"
"Làm gì?"
Tống Ân Nhã giận quá hóa cười, cảm thấy cô hỏi như vậy, quả thực vô cùng nực cười, ánh mắt nhìn chằm chằm vào bụng cô, ác độc nói: "Mạnh Tinh Tuyết, cô đã biết tôi là ai, vậy còn vẫn còn liêm sỉ để đứng đây hỏi tôi như là chuyện đương nhiên thế sao? Tôi là ai? Tôi là vị hôn thê của Mộ Yến Thừa, là bà chủ tương lai của nhà họ Mộ, cưới hỏi đàng hoàng, còn cô là ai? Cũng không biết là con chồn hoang từ đâu tới, vọng tưởng muốn giành đàn ông với tôi, cô cũng xứng sao? Mộ Yến Thừa là chồng tương lai của tôi, còn cô là cái thứ gì?"
"Chồn hoang?"
Mạnh Tinh Tuyết nghe được hai tiếng này, liền bật cười: "Tống Ân Nhã, sao cô có thể đắc ý như vậy? Nghêm chỉnh mà nói, cô mới thực sự là người thứ ba! Tôi và Mộ Yến Thừa bên nhau ba năm, tình cảm ổn định, còn cô không biết dùng thủ đoạn gì, mới buộc Mộ Yến Thừa phải cưới cô! Người Yến Thừa yêu là tôi, không phải cô!"
Tống Ân Nhã cười nhạt: "Ồ? Cô luôn miệng nói Mộ Yến Thừa yêu cô, vậy tại sao anh ta tình nguyện cưới tôi, cũng không chịu cho cô một cái danh phận?"
"..." Mạnh Tinh Tuyết bị một lời này của Tống Ân Nhã làm cho nghẹn lời.
Đùng một cái.
Cả người giống như bị sét đánh vậy, không thể động đậy.
Điều này cô không thể phủ nhận.
Đúng vậy!
Mộ Yến Thừa luôn mồm nói với cô, sẽ thế này thế nọ, nhưng trước sau đều không nguyện ý kết hôn với cô.
Nhưng đối với Tống Ân Nhã, anh dù có biểu hiện ghét bỏ cô ta, nhưng người vợ danh chính ngôn thuận của anh, lại là cô ta.
Cô cắn chặt môi, sắc mặt thoáng trắng bệch, không biết nên phản bác thế nào.
Tống Ân Nhã cậy thế nói: "Mặc kệ cô có hiểu hay không, thế nhưng sự thật chính là sự thật! Cô cho rằng Mộ Yến Thừa yêu cô nhiều lắm sao? Cũng là do tự trói mình lại đặt bên cạnh anh ta mà thôi! Tôi thừa nhận, cô cũng có vài phần nhan sắc, Yền Thừa chính là vì điểm này, giữ cô lại, chơi đùa chút nhan sắc này của cô, cũng không bao giờ nghĩ đến chuyện nghiêm túc, một cái danh phận ư? Đừng có mơ, lẽ nào cô thực sự nghĩ rằng đó là yêu sao? Anh ta nói yêu cô, tuy nhiên lại không chịu vì cô, mà buông tha phần vinh hoa phú quý này! Cô biết Yến Thừa sao lại đồng ý kết hôn với tôi chứ? Bởi vì, bằng vào năng lực của tôi, có thể đáp ứng tất cả mong muốn của anh ta, quyền lợi, địa vị, tiền bạc! Bây giờ, anh ta chưa buông cô, cùng lắm chỉ là chưa chơi chán, muốn đùa thêm một chút! Đến khi chán cô rồi, lúc đó, cô cùng lắm chỉ là một gốc hoa tàn mà thôi!"
"Câm miệng!"
Mạnh Tinh Tuyết không thể nhịn được nữa, cắt đứt lời cô ta, cười nhạt nói: "Cho nên? Cô vạn dặm đường xa đi tìm tôi, là để diễu võ dương oai sao?"
Một gốc hoa tàn?
Người phụ nữ này, miệng lưỡi sao có thể ác độc như vậy?
"Ha ha!"
Tống Ân Nhã liếc mắt nhìn cô, ánh mắt quét từ trên xuống dưới, cuối cùng rơi vào bụng cô, bỗng dưng cười chê nói: "A, tôi sao lại quên, cô mang thai? Sao thế? Yến Thừa bảo cô sinh nó ra sao? Anh ta không để cho cô bỏ nó đi sao?"
Mạnh Tinh Tuyết ánh mắt lóe lên, không nói lời nào.
"Ha..." Tống Ân Nhã đùa cợt lắc đầu: "Đứa bé này nếu thật là của Yến Thừa, chắc sẽ rất đẹp! Chỉ là, đáng tiếc người làm mẹ không có chí tiến thủ, đứa bé này sinh ra, nhất định sẽ là một nghiệt chủng!"
"Cô!"
Mạnh Tinh Tuyết cười nhạt, trả lời một cách mỉa mai: "Có phải nghiệt chủng hay không, cũng chưa tới phiên cô phán xét!"
"Tôi chỉ nói sự thật mà thôi!" Tống Ân Nhã vừa nói, một bên thâm ý xoa xoa bụng mình, mỉm cười: "Cũng là đứa bé chưa ra đời, con của tôi, sinh ra, nhất định được ngàn vạn người cưng chiều! Mà đứa bé trong bụng cô? Sinh ra chính là nghiệt chủng, đứa con hoang không bao giờ thấy ánh sáng! Cả đời đã được định trước là không có danh phận, mặc dù Mộ Yến Thừa nể tình, đem về nhà họ Mộ nuôi, cả đời cũng sẽ bị con tôi đè đầu cưỡi cổ!"
Mạnh Tinh Tuyết sắc mặt trở nên trắng bệch.
Hành động này của cô ta, hình như cũng đang mang thai giống mình.
Cả người cô run lên, mặc dù hiểu, Tống Ân Nhã đây là đang cố làm cho cô nhục nhã....
Nhưng...
Cô thực sự không biết, Tống Ân Nhã có phải thực sự mang thai hay không.
Cô có chút nghi ngờ nhìn *** của Tống Ân Nhã, khá bằng phẳng, nếu có mang thai thì chắc cũng chưa có quá lớn.
"Cô mang thai?"
Mạnh Tinh Tuyết có chút không tin tưởng.
Tống Ân Nhã nhìn sắc mặt cô trắng bệch, khóe môi cong lên đắc ý, thản nhiên nói: "Đúng vậy, tôi mang thai, là con của Yến Thừa!"
"..."
Mạnh Tinh Tuyết cả người cứng đờ.
Tống Ân Nhã thấy, trong lòng thầm đắc ý, hừ lạnh một tiếng, "Xem biểu tình của cô, dường như rất bất ngờ, sao vậy? Yến Thừa không nói chuyện này với cô sao? Cô xem, anh ấy nói yêu cô, nhưng đối với cô lại một phần thẳng thắn cũng không có!"
"Nói như vậy, lẽ nào chuyện tôi mang thai, Yến Thừa đã sớm nói cho cô biết?" Mạnh Tinh Tuyết lạnh lùng nói.
Tống Ân Nhã thoáng dừng lại.
Mạnh Tinh Tuyết đè sự buồn nôn trong lòng xuống, bỗng nhiên cười lạnh thành tiếng nói: "Tống Ân Nhã, tôi còn tưởng cô có bao nhiêu bản lĩnh! Thì ra, là cô dùng địa vì và quyền lợi để áp chế Mộ Yến Thừa cưới cô sao? Đây là thủ đoạn của cô? Tôi xem, cô cũng không có gì vẻ vang cho lắm! Bằng không, tại sao lại đem cái thái trong bụng chạy xa nghìn dặm, tới đây để diễu võ dương oai với tôi? Tôi thấy tình cảm giữa cô và Yến Thừa cũng không được tốt cho lắm nhỉ?"
"Cái gì?" Tống Ân Nhã còn tưởng mình đã làm được Mạnh Tinh Tuyết tức giận.
Nhưng không nghĩ, lại bị cô làm cho quay vòng vòng.
"Đúng vậy, Yến Thừa chính xác có nói với tôi, không thể kết hôn, cũng thật sự là chúng tôi không có tương lai! Chỉ là, tất cả đều do tôi can tâm tình nguyện!"
Mạnh Tinh Tuyết dừng lại, cười lạnh: "Rốt cuộc là ai dùng thủ đoạn? Tống Ân Nhã, cô tưởng rằng bây giờ mình đang nở mày nở mặt? Còn sau này thì sao? Năm tháng qua đi, sớm muộn cũng trở thành tàn hoa bại liễu mà thôi! Nói cho cùng, cô ngoại trừ gia cảnh lớn, thì còn cái gì nữa? Tôi có thể không giống cô, nhưng Yến Thừa là thật tâm thích tôi! Bằng không, cũng sẽ không đích thân tới Yển Thành, khuyên can tôi quay lại!"
"Cái gì, cô... Mạnh Tinh Tuyết, cô thật không biết liêm sỉ!" Tống Ân Nhã tức giận.
"Anh ấy nói!" Mạnh Tinh Tuyết ngẩng cao mặt, ép sát Tống Ân Nhã, "Anh ấy nói, sẽ phụ trách với tôi, càng sẽ có trách nghiệm với đứa bé trong bụng tôi! Anh ấy nói muốn tôi ở lại bên cạnh anh ấy, dưỡng thai cho thật tốt!"
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc