Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 1350

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Sau đó, Mạnh Tinh Tuyết liền xin nghỉ, không đi làm nữa, sau khi hai người bàn bạc, Sở Hà chịu trách nhiệm kiếm tiền, còn Mạnh Tinh Tuyết phải dưỡng thai cho tốt, toàn bộ phí tổn đều do Sở Hà gánh vác, đợi cho đứa bé chào đời lại tính tiếp.
Đừng tưởng rằng công việc ở phường thủ công là nhàn hạ, trên thực tế, bác sĩ cũng đã nói, phụ nữ có thai như cô ta ngồi lâu không tốt, bình thường lại không bổ sung đủ dinh dưỡng, cho nên bị thiếu máu.
Sở Hà vỗ *** nhìn cô ta, nói nhất định sẽ chăm sóc tốt cho cô ta và đứa bé trong bụng.
Chị ấy khoẻ mạnh, đi làm thêm nữa cũng không quá mệt mỏi.
Bởi vì Sở Hà không nằm trong biên chế của cục cảnh sát, cho nên giờ làm việc rất có quy luật, không cần phải vội vàng chạy ra ngoài mỗi lúc có nhiệm vụ khẩn cấp như cảnh sát chuyên nghiệp, cho nên sau giờ làm, chị ấy còn nhận thêm việc ở công trường lắp đặt điện nước trên trấn.
Tuy Yển Thành là chốn lạc hậu, nhưng cũng không phải thâm sơn cùng cốc gì, chính phủ cũng chú trọng phát triển kinh tế nơi đây, cho nên hiện giờ có rất nhiều công trường cần công nhân.
Lắp đặt điện nước thuộc lĩnh vực kỹ thuật, Sở Hà dường như là một người rất có căn bản, vừa học đã biết, một tháng cũng có thể kiếm thêm mấy ngàn đồng.
Mạnh Tinh Tuyết nửa đùa nói, Sở Hà giống như đàn ông, phụ trách kiếm tiền nuôi gia đình, còn cô ta thì lại giống như bà già nhàn hạ.
Sở Hà hiểu ý cười.
Mạnh Tinh Tuyết ở nhà dưỡng thai, bèn trồng thêm mấy loại rau củ, dọn dẹp vệ sinh, lâu lâu lại cùng Tiểu Bảo đi thả diều, vô cùng tự tại.
Trước kia cô ta làm ở phường thủ công, bởi vậy quen không ít nông phụ, bọn họ thương cô ta, lâu lâu cũng mang một chút rau quả tới thăm.
Mạnh Tinh Tuyết khéo tay, lại biết chưng diện, bởi vậy thỉnh thoảng cũng chải đầu tết tóc cho mấy nông phụ.
Bọn họ thấy mới lạ, lâu ngày rảnh rỗi sẽ mang rau gạo sang chơi.
Mỗi tháng, Sở Hà lại đưa cô ta đi khám thai định kì.
Sở Hà tuy hành động như đàn ông, thế nhưng rất chu đáo, chăm sóc cho cô ta vô cùng tốt, đôi khi Mạnh Tinh Tuyết nghĩ, cô ta gặp được Sở Hà thật sự là may mắn.
Nhưng trên đời này không có bức tường nào mà gió không lọt qua.
Cho dù Sở Hà đã hết sức cẩn thận, nhưng vẫn có một số việc không thể giấu diếm tới cùng!
Ngày ấy, Mộ Yến Thần và Tống Ân Nhã đang thử áo cưới, một cuộc điện thoại gọi đến, Tống Ân Nhã nhìn thấy dãy số, vẻ mặt lập tức trở nên nghiêm túc, lấy di động đi đến trong góc khuất nói chuyện, đi thẳng vào vấn đề: "Đã tìm được người sao?"
Cô ta biết Mộ Yến Thần vẫn luôn tìm kiếm Mạnh Tinh Tuyết, cô ta liền phái mấy người đi dò hỏi.
Cô ta muốn tìm thấy Mạnh Tinh Tuyết trước Mộ Yến Thần, phá bỏ đứa bé trong bụng người phụ nữ kia.
Cô ta phái ra nhiều người nhất trong khả năng của mình.
Mộ thị đã từng nắm cả thiên hạ trong tay, đâu đâu cũng là người của Mộ thị, nhưng tất cả những điều này đều nằm trong tay Nhã Triết!
Sau khi Mộ Nhã Triết rời đi, Mộ thị bị ảnh hưởng rất nhiều.
Đổi lại nếu Mộ Nhã Triết muốn tìm một người, tối đa nửa tháng là có thể tìm được cặn kẽ tung tích.
Điểm này, cũng là sơ suất của Mộ Yến Thừa.
Tống Ân Nhã đi trước anh một bước, nắm giữ được hành tung của Mạnh Tinh Tuyết.
Bên kia điện thoại truyền đến giọng nói: "Cô Tống, dựa theo yêu cầu của cô, chúng tôi đã cho người đi tìm kiếm tung tích, người phụ nữ kia chạy trốn tới một thị trấn rất vắng vẻ, sống nhờ nhà của một người dân thường. Chúng tôi theo dõi ba ngày nay, phát hiện cô ta cùng với một người phụ nữ khác tới viện khoa sản khám bệnh, chúng tôi sau đó đi tìm bác sĩ kia, cho một ít tiền, liền biết được đứa bé trong bụng cô ta đã được 13 tuần, xem ra, người phụ nữ này là muốn lén lút sinh đứa trẻ kia!"
Tống Ân Nhã nghe vậy, lập tức siết chặt bàn tay, vừa muốn nói gì, bên ngoài lại truyền đến tiếng gõ cửa.
"Tống Ân Nhã!" là âm thanh của Mộ Yến Thừa, "Cô chọn áo cưới sao rồi? Tối nay tôi còn phải tới công ty hợp, lập tức phải đi rồi!"
Tống Ân Nhã ngẩn ra, sau đó trầm giọng nói: "Cứ như vậy trước đi!"
Dứt lời, lập tức cúp điện thoại, bỏ vào túi xách, mở cửa, đã nhìn thấy Mộ Yến Thừa vẻ mặt không kiên nhẫn đứng ở cửa, cô trong lòng nhất thời không vui: "Làm sao vậy? Mất kiên nhẫn như vậy sao? Tôi còn chưa thử hết, làm sao quyết định cho được!"
"Áo cưới chính là áo cưới, cái nào chả như cái nào, trong mắt tôi không hề phân biệt!"
Tống Ân Nhã từ phòng thử đồ đi ra, nhíu mày nhìn anh, nghĩ đến biểu hiện của người đàn ông này, công tác chuẩn bị hôn sự từ đầu tới giờ, trong lòng anh ta trước sau đều mất kiên nhẫn như vậy, trong lòng, là đang nghĩ đến người phụ nữa kia sao?
Bằng không, tại sao cho tới hôm nay anh ta vẫn không ngớt hy vọng, đau khổ tìm kiếm người phụ nữ kia?
Trong bụng người phụ nữ kia có con của anh ta!
Trong bụng cô cũng có con của anh, nhưng Tống Ân Nhã cảm giác được, trọng tâm của anh không hề đặt trên mình chút nào.
Dù sao, đứa bé trong bụng này, là do thủ đoạn mà có, còn của Mạnh Tinh Tuyết kia, là do người đàn ông này tự tay đặt vào.
Luận tình cảm, anh ta vẫn nên quan trọng đứa bé kia hơn!
Điểm này, cũng là điểm cô ngàn vạn không thể nhịn nổi.
Thử nghĩ, bây giờ còn chưa có kết hôn, anh đã đối với cô lạnh nhạt như vậy, vậy sau khi kết hôn thì sao?
Một phần vạn nếu người phụ nữ kia hạ sinh con của anh, còn là một bé trai, đến khi đó rồi, người phụ nữ kia bỗng nhiên đem con trở về, tới gặp anh, muốn giải thích, người đàn ông này liệu sẽ để cho cô ta không nơi nương tựa sao? Như vậy, địa vị của cô ở nhà họ Mộ, lập tức tràn ngập đầy nguy cơ!
Cô dụng tâm, thật vất vả mới đến bước này, tuyệt đối không thể nhìn người phụ nữ kia thực hiện được ý đồ.
Đứa bé kia, nhất định không thể giữ!
Nghĩ tới đây, Tống Ân Nhã lạnh lùng cong môi, trên mặt nhất thời hờn dỗi: "Yến Thừa, anh làm sao lại có sắc mặt như vậy với tôi? Chúng ta còn chưa có kết hôn, anh đã có dáng vẻ mất kiên nhẫn như vậy, ngay cả theo tôi thử váy cưới cũng không tình nguyện! Yến Thừa, tôi đã nghĩ, nếu chúng ta nhất định phải kết hôn, cũng không thay đổi được, như vậy, cùng nhau sống tốt với nhau, không được sao?"
Mộ Yến Thừa nhíu mày, thái độ của người phụ nữ này bỗng nhiên chuyển biến, nhưng cũng có chút nhường nhịn!
Tống Ân Nhã này, thái độ gần đây không hề gay gắt như trước, đã hòa hoãn đi rất nhiều!
Thậm chí có thời điểm, không biết là do vô ý hay cố ý, còn yếu ớt với anh.
Đại khái, cô ta cũng cảm thấy không khí giữa hai người lúc nào cũng trong tình trạng giương cung bạt kiếm, tóm lại là không tốt.
Cô chung quy là muốn gả vào nhà họ Mộ, như vậy, đối với anh sẽ là quan hệ vợ chồng, sau khi kết hôn, lại lâm vào tình trạng đầy mùi thuốc S***g, thực sự rất kỳ cục!
Vì vậy, gần đây Tống Ân Nhã hình như là cố gắng làm anh hài lòng, rất nhiều nơi đã tình nguyện nhường nhịn để thỏa hiệp.
Mộ Yến Thừa sắc mặt dịu đi một chút, không có giục cô nữa, mà là xoay người đi tới ghế sa lon ngồi xuống.
Tống Ân Nhã nhìn bóng lưng anh, lạnh lùng cười một cái, lập tức vào lại phòng thử đồ, sau đó đi ra, hỏi anh: "Bộ này thế nào?"
Mộ Yến Thừa rốt cuộc cũng chịu nhìn thẳng vào cô.
Theo cô tới đây thử váy cưới, là anh đã đáp ứng, dù sao cô dâu đi thử váy cưới một mình, truyền ra ngoài cũng có chút kỳ cục.
Làm chú rể, theo cô dâu đi thử váy cưới cũng là một loại nghĩa vụ.
Cho nên, anh bớt chút thời gian, đem quyển tạp chí tới đây ngồi đọc, mặc kệ Tống Ân Nhã một mình muốn thử thế nào thì thử.
Nhân viên ở một bên giới thiệu: "Váy đuôi cá là loại váy rất kén người mặc, cô Tống vóc người thật đẹp, lả lướt, thật sự rất hợp với cô!"
Mộ Yến Thừa không khỏi nhìn thêm một cái, Tống Ân Nhã thấy anh nhìn, liền phối hợp quay một vòng, mỉm cười, lại có chút dáng dấp xấu hổ, hạnh phúc của một cô dâu mới.
Ánh mắt anh liền mờ mịt!
Tâm trạng không hiểu sao lại thình lình nhớ tới Mạnh Tinh Tuyết, nghĩ tới cảnh hai người cùng nhau đi chọn váy cưới.
Khi đó, Mạnh Tinh Tuyết còn chưa biết thân phận của anh đâu.
Mạnh Tinh Tuyết rất yêu quần áo, có thể cô rất ít khi đòi anh đi shopping, thứ nhất thời gian của anh không nhiều, thứ hai, cô tiêu dùng rất tiết kiệm, dù sao không có công việc, không có thu nhập, tiền hoa của anh thì không đáng nhiêu.
Có thể ngày đó, là sinh nhật của cô, anh liền hứa hẹn, theo cô đi shopping, mua mấy bộ quần áo.
Anh mang cô tới shop, để cô tự mình chọn, Mạnh Tinh Tuyết cẩn thận nhìn anh một cái, vừa nhìn giá tiền, sau đó lập tức run sợ đứng lên, nhìn anh nói: "Yến Thừa, quần áo ở đây đắt quá! Nếu không, chúng ta đi nơi khác đi!"
"Ở đây đều là quần áo được làm từ chất liệu hàng đầu, tuy giá thành có chút đắt đỏ, nhưng bất kể em có đi xem, giá cũng đều như vậy!"
Mạnh Tinh Tuyết nghe vậy, sắc mặt có hơi luống cuống.
Anh nhìn, không khỏi bật cười, biểu tình nhút nhát của cô, lại làm cho anh cảm thấy thỏa mãn, vì vậy, khí phách cao ngất nói: "Hôm nay là sinh nhật em, em làm chủ, huống hồ, anh lại không phải là người nghèo như vậy, chỉ cần em thích, liền trực tiếp mua!"
"Hào phóng như vậy?" Mạnh Tinh Tuyết cười, "Em có thể tùy ý chọn nha!"
"Được!" Mộ Yến Thừa liền ngồi xuống một bên, đã nhìn thấy cô H**g phấn đi chọn mấy bộ, sau đó vào phòng thử quần áo.
Khi cả người cô mặc một bộ váy đỏ rực đi tới trước mặt anh, nét mặt khẩn trương hỏi anh: "Cái này thế nào?"
Mộ Yến Thừa ngẩng đầu nhìn cô, không khỏi bị kinh ngạc.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc